Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:03:18
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ đây xem , quả thực chính là kẻ bàng quan.

Bùi Chiêu bước khỏi phòng, dặn tùy tùng chuẩn xe ngựa. Ánh mắt thấy cây trúc cao lớn giữa đình viện. Bùi Chiêu đưa tay nắm một nắm lá trúc, khóe môi vô thanh nhếch lên.

Trong tiệm ăn, Bùi Chiêu bước cửa lớn, thấy thực khách chật kín, một cảnh tượng vô cùng náo nhiệt vui vẻ.

Khương Như Ý mang theo nụ tươi tắn, đang giới thiệu món Ngạc lê ướp đường mới lò hôm nay, cho mấy bàn thực khách xung quanh.

Ngạc lê ở triều đại tên chính thức là Ôn Bạc, chỉ mùa đông, kích cỡ lớn hơn trái cây thông thường, mùi vị cũng vô cùng thơm ngọt ngon miệng.

Lần đầu tiên Khương Như Ý thấy ngạc lê, điều đầu tiên nàng nghĩ đến là thức ăn, mà là hương thơm. Ở đời , danh tiếng của Ngạc Lê Hương vượt xa chính trái cây , ăn ít .

Hôm nay một giỏ ngạc lê , Khương Như Ý đầu tiên cùng A Thược, Tề Phi ba , mỗi một quả ôm lấy gặm, phát hiện tư vị ngọt thơm mọng nước, thịt quả tinh tế, ăn ngoài ý ngon.

lượng ngạc lê quá nhiều, sợ là dễ bảo quản.

Khương Như Ý nghĩ một lát, dứt khoát cắt ngạc lê thành lát, dùng đường ướp một ít, thêm chút si rô ngạc lê. Giờ đây si rô vẫn xong, nhưng ngạc lê ướp đường thể ăn , cho nên Khương Như Ý bèn xem như là đồ ngọt bữa ăn, giới thiệu với khách nhân.

Chỉ Khương Như Ý : “Ngạc lê ướp hôm nay. Cắt ngạc lê thành lát mỏng, rắc đường lên , cứ một lớp ngạc lê một lớp đường mà ướp, nửa ngày là thể dùng . Vị ngọt thơm vô song, vô cùng thanh mát.”

Thực khách là ngạc lê mới ướp hôm nay, nhao nhao gật đầu, gọi một phần đến nếm thử.

Khương Như Ý bảo A Thược mang đồ ăn lên cho khách, đó híp mắt ngẩng đầu lên, lúc thấy Bùi Chiêu bước , liền vội vàng về phía .

Khương Như Ý mỉm gọi một tiếng “Bùi Thiếu Doãn”, sắc trời bên ngoài tối, : “Hôm nay Bùi Thiếu Doãn tan công vẻ muộn hơn.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bùi Chiêu khuôn mặt xinh tươi tắn và rạng rỡ của Khương Như Ý, khóe môi nhếch lên, đáp một tiếng.

Hắn xuống bên cửa sổ, ngẩng đầu lên, vặn thấy bức Thanh Trúc họa treo tường.

Bức tranh treo vô cùng cẩn thận, vị trí lệch chút nào, vặn ngay chính giữa bức tường.

Bên cạnh đặt một chiếc bình hoa lớn màu xanh thiên thanh. Trong bình cắm hoa, dường như sợ che mất bức tranh, còn cố ý nghiêng về phía bên trái một chút.

Khương Như Ý thuận theo tầm mắt Bùi Chiêu , đầu : “Đa tạ Bùi Thiếu Doãn tặng bức tranh , quả thực thêm ít mảng xanh cho tiệm ăn.”

Bùi Chiêu nàng, : “Thấy Khương tiểu nương tử thích, mỗ cũng yên lòng .”

Khương Như Ý thấy ngữ khí cận trong lời của , ý niệm khác thường hiện lên trong đầu.

Nàng vội vàng lắc đầu, sang giới thiệu với Bùi Chiêu: “Hôm nay ngoài Sa Oa Bảo , còn ngạc lê ướp đường, tư vị vô cùng thanh ngọt, Bùi Thiếu Doãn nếm thử ?”

Bùi Chiêu gật đầu: “Được, đều tùy Khương tiểu nương tử.”

Khương Như Ý khẽ cúi đầu xuống, liền Bùi Chiêu ngay đó mở lời hỏi: “Nghe gần đây, Khương tiểu nương tử đang tìm tiệm ăn lớn?”

Khương Như Ý mới đè nén cảm giác khác thường trong lòng, giờ phút hỏi đến chuyện tiệm ăn, nàng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu.

Nàng đáp: “ , nhưng hiện giờ vẫn manh mối gì. Hơn nữa, vị trí của tiệm ăn nhỏ thật sự quá ,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-226.html.]

dễ tìm nơi thích hợp hơn. Vả , mở cửa lâu, nếu dọn , luôn cảm thấy chút tiếc nuối.”

Bùi Chiêu ngẩng đầu nàng, nghiêm túc trả lời: “Khương tiểu nương tử đúng, quả thực vô cùng tiếc nuối.”

Cảm giác khác thường trong lòng Khương Như Ý ngày càng mãnh liệt. Nàng cảm thấy thể ở nữa. May mắn , Bùi Chiêu gọi món xong, nàng thu sổ tre nhỏ, vội vàng xoay rời .

Trong nhà bếp, Khương Như Ý đặt một đĩa ngạc lê ướp đường lên mâm, cùng với món Sa Oa Bảo, bảo A Thược mang ngoài.

A Thược kinh ngạc Khương Như Ý: “Tiểu nương tử lúc chuyện gì khác ?”

Khương Như Ý vội vàng gật đầu, nhận lấy cái sạn chiên từ tay Tề Phi, tiếp tục chiên đậu phụ trong nồi, bảo Tề Phi ngoài trông tiệm.

Đến khi A Thược mang thức ăn ngoài , đặt khay lên bếp, đầu với Khương Như Ý: “Tiểu nương tử, thức ăn của Bùi Thiếu Doãn đưa qua .”

Khương Như Ý gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Lại A Thược tiếp: “Còn nữa, Bùi Thiếu Doãn bảo với tiểu nương tử rằng, món ngạc lê ướp đường , quả thực ngọt.”

Cái sạn chiên trong tay Khương Như Ý khựng , trong đầu hiện lên đôi mắt đào hoa mang theo ý của Bùi Chiêu, cùng ngữ khí dịu dàng lúc câu đó. Nàng cảm thấy hai má nóng lên.

Trên chỗ , Bùi Chiêu xong câu , mặt cũng chút nóng.

Hắn A Thược bưng thức ăn , ngay đó rời , Tề Phi lười nhác quầy, tấm rèm che kín mít cửa nhà bếp.

Bùi Chiêu khẽ rủ mắt xuống, nửa phần khổ não, nửa phần bất đắc dĩ khẽ.

“Tiểu nương tử, tiểu nương tử, hôm nay chúng Hương Ngạc Lê mà .”

Trong phòng, Khương Như Ý mới thức dậy mặc quần áo, rửa mặt xong xuôi, thì thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.

Nàng bước tới mở cửa phòng, đầu tiên là khí lạnh bên ngoài cho rùng , ngay đó, liền thấy mấy quả ngạc lê lớn trong lòng A Thược.

Hôm qua, Khương Như Ý rảnh rỗi việc gì , kể cho A Thược về cách Hương Ngạc Lê, vốn dĩ chỉ là để g.i.ế.c thời gian lúc nhàn rỗi, nào ngờ A Thược để tâm.

Sáng sớm tinh mơ hôm nay, nàng chạy đến đòi Khương Như Ý dùng ngạc lê để hương.

(85) ---

Thời tiết hôm nay chút ẩm đạm, chờ đến sáng sớm trời hửng, bắt đầu lất phất mưa phùn nhỏ, chân trời mù mịt một khối, càng tăng thêm vài phần lạnh lẽo cho ngày đông.

Khương Như Ý vội vàng mở rộng cửa phòng hơn, kéo A Thược trong nhà, xoa xoa đôi tay lạnh ngắt của nàng , miệng khỏi cằn nhằn: “Sao dám đội mưa chạy đến đây?”

A Thược nheo miệng với Khương Như Ý: “Không , đầu mái hiên mà, vả cơn mưa cũng lớn. , tiểu nương tử hôm qua Hương Ngạc Lê , còn cần những gì nữa?”

Khương Như Ý liếc nàng một cái, đáp: “Còn cần Trầm hương mạt và Đàn hương mạt.”

A Thược ghé sát : “Mấy thứ hương mạt đó, tiểu nương tử ở đây hẳn là đủ chứ?”

Khương Như Ý bộ dáng hăm hở thử của A Thược, khỏi bật . Nàng ngoài trời mưa dầm dề, dứt khoát gật đầu. Thôi , thời tiết mưa dầm , e rằng cũng sẽ khách nào đến. Cứ thử xem , hiếm khi hứng thú .

 

Loading...