Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:04:31
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lại còn sữa chua phô mai lạnh vị hoa quế nữa, đựng trong chén sứ trắng hoa văn xinh , cùng rưới một lớp mật hoa quế nửa trong suốt, đến ăn, chỉ thôi thấy tinh tế mắt."

"Rồi còn các món bánh viên nhỏ ngũ sắc do tiểu nương tử , bên trong còn nhân trái cây. Món nào cũng mắt ngon miệng, Tề Phi xem đúng ?"

Tề Phi ủng hộ gật đầu: "."

A Viễn và A Sơn A Xạ miêu tả, một cái, đồng loạt nuốt nước bọt.

Khương Như Ý đối diện với vẻ mặt tự hào của A Xạ, híp mắt đặt hạt mơ tay xuống, dùng khăn tay lau khô, với A Viễn và A Sơn: "Đợi thêm một thời gian nữa, khi trời nóng lên, sẽ cho hai ngươi nếm thử ."

"Vâng."

A Viễn và A Sơn vội vàng gật đầu, nghĩ đến những món đồ uống và thức ăn lạnh từng đến đó, trong lòng càng mong chờ mùa hè mau đến.

Khương Như Ý thấy vẻ thèm ăn của mấy khi nhắc đến đồ ăn, chớp chớp mắt, là nhân dịp hai ngày , chút Lương Cao Lập Hạ cho dùng?

Ngày Lập Hạ, Khương Như Ý bếp từ sớm, bắt đầu lương cao.

Cách lương cao đa dạng, loại dùng nếp hấp chín kẹp nhân, cũng loại dùng bột nếp trộn với nước thành khối bột, đó rưới nước đường ngọt lên . Tương truyền cách chính tông nhất, là "dùng nếp kẹp vừng lương cao".

, Khương Như Ý cũng sử dụng phương pháp đúng chuẩn .

Nếp ngâm từ tối qua, sáng nay nước lạnh cho lên nồi hấp chín. Nhân lúc hấp nếp, Khương Như Ý bắt đầu rang vừng.

Đem vừng đen và vừng trắng ngâm sơ qua, đó trộn lẫn cho chảo, nhất nên dùng chảo đáy dày, tiên dùng lửa nhỏ để nóng, chờ khi nước bề mặt vừng bay gần hết, chuyển sang lửa và lớn để rang.

Bởi vì đáy chảo dày, dẫn nhiệt đều nên vừng dễ cháy.

Khương Như Ý kiên nhẫn dùng xẻng đảo liên tục, đợi khi dầu vừng bắt đầu tiết , trong nồi thỉnh thoảng truyền đến tiếng nổ lách tách, nàng tắt lửa múc vừng , nghiền nhỏ.

Vừng rang chín tỏa mùi thơm nồng đậm, giờ nghiền nhỏ, mùi thơm độc đáo của vừng càng lúc càng xộc thẳng mũi, vừng đen và vừng trắng trộn lẫn , màu sắc đan xen, vô cùng mắt.

Đồng thời, đem nếp hấp chín để nguội một lát, cho thêm đường trộn đều, nghĩ đến A Xạ và mấy đều thích ăn ngọt, nên Khương Như Ý cho thêm chút đường.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Phần nếp trộn đường , nàng cho thêm nhân đậu đỏ mịn giữa, lớp ngoài cùng bọc vừng, đó dùng d.a.o cắt thành từng miếng nhỏ. Làm xong, Khương Như Ý cầm một miếng lương cao lên nếm thử .

Vừa miệng, chỉ thấy lương cao ngọt mềm dẻo thơm, nhân bên trong tinh tế miệng, lớp vừng bọc ngoài ăn cảm giác xốp nhẹ, nếp khi nguội càng dai hơn lúc còn nóng, ba loại khẩu vị hòa quyện trong khoang miệng, phân tầng rõ ràng vô cùng hòa hợp, quả hổ danh là cách chính tông.

(124) ---

Khương Như Ý ăn liền hai miếng, mới đặt đôi đũa xuống.

Ngoài lương cao nếp, Khương Như Ý còn thêm lương cao từ kê vàng, cũng cắt thành hình vuông vức, xiên thêm que tre nhỏ lên . Những que tre là mua từ mấy hôm để dùng cho món ốc lát xào tương đen, giờ vẫn còn thừa ít, vặn dùng để xiên lương cao, tiện cho việc cầm ăn.

Thế nên ngày hôm đó, A Xạ và Tề Phi ngang qua chiếc bàn dài trong bếp, đều tiện tay cầm lấy một miếng lương cao, công việc đang dở dang, ăn lương cao một cách ngon lành, cảm thấy việc cũng thêm sức lực.

Khách nhân trong quán cũng gọi món Lương Cao Lập Hạ theo đúng dịp, ai nấy đều mà khen rằng: "Lương cao tiểu nương tử Khương dẻo thơm ngọt ngào, hơn nữa đặc biệt mùi thơm nồng đậm của vừng, khác biệt so với các nhà khác."

Khương Như Ý gật đầu, chỉ lớp vừng bọc ngoài lương cao: "Vừng dùng lửa mạnh rang qua, nghiền nát bọc bên ngoài lương cao, mới thể nếm hương thơm ."

"Ta cảm thấy lương cao từ kê vàng còn ngon hơn, tuy hương thơm bằng loại bọc vừng, nhưng màu sắc và vẻ ngoài hơn hẳn một bậc."

Cũng khách nhân lời cả hai bên, đối với hai loại lương cao đắn đo, nên ăn loại nào.

Khương Như Ý , mở lời đề nghị: "Khách nhân chi bằng gọi nửa phần cả hai loại, xếp chung một đĩa, để nếm thử cả hai hương vị?"

Vị khách nhân đang do dự Khương Như Ý , khỏi bật , liên tục gật đầu, vẫn là chủ ý của tiểu nương tử Khương nhất.

Khương Như Ý nhận lời khen ngợi , bếp, bảo A Xạ lấy cả hai loại lương cao đĩa, mang đến cho vị khách nhân bên ngoài.

Phàm là những khách nhân gọi lương cao, thấy món bánh cắt vuông vức, màu sắc tươi sáng rực rỡ, cùng còn xiên que tre nhỏ, dù ăn nhưng ngớt lời khen ngợi.

Đồng thời, Khương Như Ý còn nhận một tin mừng khác.

Tin tức sai vặt của quản sự Thanh Nguyệt Lâu mang đến buổi chiều khi nàng rảnh rỗi, sai vặt tuổi lớn, thì thấy lanh lợi, với Khương Như Ý: "Xin chúc mừng tiểu nương tử."

Khương Như Ý chớp mắt, sai vặt trông quen mặt , tiên sai A Xạ bếp bưng một đĩa Lương Cao . Chờ A Xạ đặt bánh lên bàn, Khương Như Ý mới tò mò : "Không niềm vui đến từ ?"

Người sai vặt đĩa lương cao trắng và vàng bày mặt, hình vuông vức, cắm que tre nhỏ, thích thú nuốt một ngụm nước bọt, chọn một miếng bọc vừng cho miệng, nếm thấy mùi thơm nồng của vừng và nhân đậu đỏ ngọt dẻo, mắt sáng lên, đó ngượng ngùng với Khương Như Ý: "Đa tạ tiểu nương tử Khương."

Khương Như Ý phẩy tay, ý bảo tiếp tục.

Người sai vặt ăn hết miếng lương cao đó, dùng tay lau miệng, liền một mạch: "Lần tiểu nương tử hỏi mua tòa lầu cũ , quản sự thư cho Đông gia. Sáng nay nhận thư trả lời của Đông gia, rằng nếu tiểu nương tử thật lòng mua, thì thể thương lượng. Chờ Đông gia trở về, rằng gặp tiểu nương tử Khương một chuyến."

Khương Như Ý những lời của sai vặt, đầu tiên là sững sờ, ngay đó một trận vui mừng ùa đến. Nói cách khác, việc mua tòa Thanh Nguyệt Lâu cũ cơ hội ?

Khương Như Ý nở nụ nhẹ nhàng mặt, hỏi sai vặt: " là như . Đông gia của quý quán suy tính chu . Đông gia của quý quán khi nào sẽ trở về?"

Người sai vặt thấy vẻ mặt bình tĩnh như thường của tiểu nương tử Khương, vô cùng bội phục nàng, trả lời: "Nghe quản sự , ước chừng là trong vài ngày tới."

Khi sai vặt truyền xong lời nhắn về, Khương Như Ý bảo A Xạ gói đĩa lương cao đó cho mang . Người sai vặt nhận lấy, vui vẻ lời cảm ơn rời .

Chờ khi Khương Như Ý sai vặt rời , nàng mới l.i.ế.m liếm đôi môi khô khốc, đến bàn dài, tự rót cho một chén ẩm tử uống vài ngụm, trong đầu vẫn cảm giác chân thật.

Việc mua tửu lầu , xem như thành công một nửa?

Khương Như Ý nghĩ như , A Xạ đưa sai vặt xong, nhanh chóng bước trở . Bên trong bếp, Tề Phi, A Viễn và A Sơn cũng thò đầu , mấy đôi mắt đồng loạt về phía Khương Như Ý.

Khương Như Ý vẻ mặt căng thẳng của A Xạ và mấy , vốn dĩ trong lòng vẫn cảm thấy chút chân thật, nhưng lúc giải thích cho họ vài câu: "Là quản sự Thanh Nguyệt Lâu mang lời nhắn đến, chuyện mua tửu lầu , Đông gia Thanh Nguyệt Lâu trong thư đồng ý. Việc coi như thành công một nửa ."

Nói đến đây, Khương Như Ý tự bật .

A Xạ cùng vài khác , mặt đều lộ vẻ kích động, A Xạ hỏi: "Tiểu nương tử, chúng sắp thể mở tửu lầu của ? Cả hậu viện , tiểu nương tử mua luôn ?"

A Xạ hỏi câu , Tề Phi, A Viễn và A Sơn ba cũng đồng loạt tới.

Khương Như Ý A Xạ với vẻ mặt mong đợi, Tề Phi mấy , trong lòng cũng kịp phản ứng mà đập điên cuồng.

Trong mấy họ, và A Xạ đều nhà. Tuy Tề Phi còn thôn làng để về, nhưng cũng thể trở nữa. A Viễn và A Sơn vẫn luôn sống trong quán, mặc dù từng hỏi, e rằng cũng những nỗi niềm đau thương riêng.

Cho nên hiện tại, khi nàng dự định mua cả tửu lầu lẫn hậu viện, A Xạ và mấy khác còn kích động hơn cả nàng.

Khương Như Ý nghĩ đến đây, gật đầu thật mạnh: "Mua, cả tửu lầu và hậu viện đều mua , đến lúc đó đều là của chúng . Các ngươi ở phòng nào thì ở phòng đó, bày biện gì trong phòng cũng ."

Mấy Khương Như Ý , đều rộ lên, A Viễn vội vàng xua tay: "Căn phòng tiểu nương tử cho , cần đổi nữa."

A Sơn chất phác gật đầu: "A Viễn đúng."

Tề Phi thậm chí còn từng ở cả nhà kho cạnh bếp, đối với chuyện mấy bận tâm, những lời của Khương Như Ý, nụ của thêm vài phần ấm áp.

A Xạ suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn nên ưu tiên theo sở thích của Khương Như Ý, nàng hỏi: "Sau khi mua tửu lầu, tiểu nương tử sửa chữa những gì?"

Khương Như Ý A Xạ, suy nghĩ cẩn thận, : "Hay là, chúng cũng giống như những tửu lầu lớn , dựng một cái Hoan môn lầu rực rỡ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-268.html.]

Khương Như Ý chỉ thuận miệng , nhưng , trong lòng nàng thực sự chút động tâm.

Sau khi dựng Hoan môn lầu rực rỡ ở cửa, chắc chắn sẽ vô cùng bắt mắt, khách bộ hành qua ở đầu phố, thấy ngay. Tòa Thanh Nguyệt Lâu cũ tuy chút cũ kỹ, nhưng vẫn là một trong những nơi khí phái nhất, đến lúc đó tìm thợ đến sơn phết sửa sang một phen, tuy dám xưng là nhất, nhưng cũng là cực kỳ .

"Đến lúc đó, chúng sẽ dọn dẹp tầng hai, tầng một đại sảnh, tầng hai nhã gian, còn cái đài hóng gió cùng , thể dùng để thưởng nguyệt."

Đối với chuyện Trung Thu năm ngoái nàng dẫn A Xạ và Tề Phi Thanh Nguyệt Lâu thưởng nguyệt, Khương Như Ý vẫn còn ấn tượng sâu sắc. Khi đó nàng thầm cảm thán trong lòng, giá mà nhà cũng một đài hóng gió, thể thường xuyên lên cao ngắm trăng thì mấy.

A Xạ và mấy Khương Như Ý về những dự định tương lai, vui mừng đến mức nên lời, chỉ liên tục gật đầu bày tỏ sự tán thành.

Khương Như Ý vẻ mặt mong đợi của họ, nghĩ đến cảnh tượng tương lai khi mở một tửu lầu lớn khí phái, bật .

Có lẽ là do nhân dịp vui nên tinh thần phấn chấn, món Lương Cao Lập Hạ hôm nay cũng bán cực kỳ chạy. Vì ít thực khách khi ăn buổi trưa, buổi tối đặc biệt đến mua, nên Khương Như Ý quyết định sẽ bán thêm vài ngày nữa, và thông báo tin cho các thực khách đến mua lương cao buổi tối.

Các thực khách đều yên tâm thở phào nhẹ nhõm: "Như nhất, ngày mai nhất định sẽ đến mua."

Khương Như Ý với vị khách đó, một câu "Hoan nghênh khách nhân thường xuyên ghé thăm", nhắc nhở: "Lương cao cũng bằng nếp, ăn nhiều buổi tối e rằng dễ tiêu hóa, khách nhân cũng nên lưu ý một chút."

Vị khách đó gật đầu: "Vâng, đa tạ tiểu nương tử Khương nhắc nhở."

Khương Như Ý vị khách cao hứng rời , nàng quầy, chống tay lên cằm, suy nghĩ một lát về chuyện tửu lầu, nghĩ đến con mèo con mà Bùi Cục trưởng thuê nuôi, nàng híp mắt .

Đến ngày thứ hai, Khương Như Ý bếp nhiều lương cao, một phần để bán ở quán, phần còn đựng chiếc giỏ tre nhỏ, khỏi thành đến Từ Ấu Cục một chuyến.

Năm ngoái khi thành cũng là mùa hè, giờ đây Khương Như Ý phong cảnh đồng quê cây cỏ tươi , suối chảy róc rách ngoài thành, trong lòng khỏi chút cảm thán.

Người đ.á.n.h xe ngựa bên ngoài đầu : "Tiểu nương tử Khương thường khỏi thành ? Dù ngoài thành phần hẻo lánh, nhưng phong cảnh cực kỳ . Khi rảnh rỗi, tiểu nương tử cũng nên thường xuyên khỏi thành dạo mới ."

Người đ.á.n.h xe hôm nay là quen, nên thường xuyên trò chuyện với Khương Như Ý, khí vô cùng thoải mái.

Khương Như Ý , giải thích nhiều, gật đầu thuận theo lời đ.á.n.h xe: "Quả thật phong cảnh ."

Đến cổng Từ Ấu Cục, Khương Như Ý trả tiền, đẩy cửa bước .

Từ Ấu Cục hôm nay yên tĩnh, Bùi Cục trưởng đang đích ở trong bếp loay hoay nấu cơm cho mèo. Vừa Khương Như Ý đến, ông vội vàng từ bếp , ba bước thành hai bước tiến về phía Khương Như Ý: "A Ý, con trở về."

"Meo~"

Khương Như Ý khuôn mặt tròn phúc hậu đang híp mắt của Bùi Cục trưởng, vốn đang định với ông, đột nhiên thấy tiếng mèo con khe khẽ, ánh mắt Khương Như Ý ngay lập tức con mèo con trong lòng ông thu hút.

Con mèo con chỉ lớn bằng bàn tay, mềm mại lông xù, đôi mắt trong veo sạch sẽ.

Khương Như Ý kỹ con mèo con đó, quả nhiên đúng như lời Bùi Thiếu Doãn , là một con mèo tam thể xinh .

Khương Như Ý ngẩng đầu lên, hỏi Bùi Cục trưởng: "Đây chính là con mèo con mà nhắc đến trong thư ?"

Bùi Cục trưởng ha hả gật đầu: " , ngoan lắm. A Ý, con cũng đến ôm nó ."

Khương Như Ý gật đầu, cẩn thận đỡ lấy mèo con từ trong lòng Bùi Cục trưởng, dùng tay vuốt ve cái đầu mềm mại, nhẹ nhàng xoa bụng nó, trong lòng dâng lên cảm giác mềm mại vô cùng.

(125) ---

Khương Như Ý cảm thán: “Mèo con lớn thật xinh , tính tình hiền hòa như , quả thật hiếm thấy trong loài Tam Hoa Mão.”

Bùi Cục trưởng lời Khương Như Ý , hân hoan: “Chẳng là thế ?”

Lại Khương Như Ý hỏi tờ Bảng Cầu Mèo in dấu vuốt , Bùi Cục trưởng gật đầu, hết mời Khương Như Ý xuống nghỉ ngơi, rót cho nàng một chén nước, đó trở về phòng lấy tờ Bảng Cầu Mèo , đắc ý đưa cho Khương Như Ý xem.

Khương Như Ý nhận lấy Bảng Cầu Mèo xem xét, quả nhiên thấy nét chữ quen thuộc , in thêm một dấu chân mèo mập mạp. Nàng cúi đầu xuống, vặn đối diện với miếng đệm thịt màu hồng mũm mĩm của mèo con trong lòng.

Nàng cong mắt : “Thật .”

Bùi Cục trưởng thấy tờ Bảng Cầu Mèo , chợt nhớ điều gì đó, bèn hỏi Khương Như Ý: “À , Tòng Khiêm , tờ Bảng Cầu Mèo là do con cùng thảo luận để ?”

Lời vốn dĩ vô cùng bình thường, nhưng Khương Như Ý đối diện với khuôn mặt tròn trịa tươi của Bùi Cục trưởng, hiểu mặt nóng lên, nàng rũ mắt gật đầu, khóe môi khẽ cong lên: “Vâng.”

Chẳng đợi Bùi Cục trưởng hỏi thêm, Khương Như Ý vội vàng chuyển đề tài: “À , thấy Tiểu Lục và A Như chúng nó, giờ còn thức giấc ?”

Bùi Cục trưởng lắc đầu: “Mấy đứa nó theo Trương Đại Lang bờ sông , phỏng chừng cũng sắp về.”

Trương Đại Lang, chính là vị đầu bếp mới Từ Ấu Cục mời về, nhắc đến trong thư .

Khương Như Ý dùng tay vuốt ve mảng lông đen đỉnh đầu mèo con, ngạc nhiên hỏi: “Tiểu Lục chúng nó gần đây bờ sông lắm ?”

Bùi Cục trưởng Khương Như Ý hỏi, bèn : “ , từ lúc nào mà hai tháng nay, trong ngoài Biện Kinh thành dấy lên một cơn sốt mò ốc đá (ốc xoắn) sông. Ngoài việc mò về tự ăn, còn mang thành bán.”

“Trương Đại Lang dẫn Tiểu Lục chúng nó mò ít, đều bán lấy tiền để mua thịt heo tươi. Theo phương pháp con để , Món Sườn Kho Tàu và Bánh Bao Thịt Kho cho bọn trẻ ăn.”

Khương Như Ý ngờ món Ốc Đá Xào Xốt của , vô tình giúp lũ trẻ Từ Ấu Cục ăn thêm món ngon, thầm nghĩ đây quả là thu hoạch bất ngờ.

Nàng với Bùi Cục trưởng: “Ốc đá tuy ngon miệng, nhưng qua tháng Năm thì còn thích hợp để ăn nữa. Nếu bờ sông, chi bằng hãy bắt cá tôm chẳng hạn, đem hầm canh hoặc hấp cách thủy, thêm hành gừng thái sợi, rưới nước xốt thanh đạm, cuối cùng rưới qua một lớp dầu nóng, hương vị sẽ tuyệt vời.”

Bùi Cục trưởng nuốt nước bọt, gật đầu đồng ý.

Khương Như Ý lấy Lương Cao (bánh lạnh) mang tới , nhờ Bùi Cục trưởng chia cho các đứa trẻ ngoài nếm thử, còn thì một chuyến bờ sông, gọi Trương Đại Lang và lũ trẻ trở về.

Từ Ấu Cục xây dựng một đất trống ở ngoại ô, phía tiếp giáp một con sông nhỏ, nước sông thông với suối núi nên trong vắt. Vì nước sông sâu, nên những đứa trẻ trong Từ Ấu Cục thường bờ sông bắt cá tôm về để cải thiện bữa ăn.

Khương Như Ý xa lạ gì với con sông đó, nàng dọc theo bờ sông tới, tiện thể thưởng thức phong cảnh hai bên bờ. Hàng liễu ven bờ um tùm tươi , những cành liễu dài rủ xuống mặt nước, thỉnh thoảng khuấy động thành những vòng gợn sóng. Vừa , nàng thấy một tràng quen thuộc, từ phía xa xa bay theo gió đến.

Khương Như Ý nhếch khóe môi , đẩy nhanh bước chân. Đi thêm một lát, quả nhiên thấy những bóng hình quen thuộc.

Bảy tám đứa trẻ đang vây quanh một thiếu niên, ríu rít chuyện. Thiếu niên trông cũng chỉ lớn hơn Tề Phi và A Viễn đôi chút, trong tay cầm một cái lưới, bên trong lưới mấy con cá lớn.

Khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu Lục trong lưới, vui mừng reo lên một tiếng. Nghe thấy tiếng bước chân, mấy đứa trẻ đều sang Khương Như Ý, mắt Tiểu Lục sáng rực: “A Ý tỷ tỷ.”

A Như thấy tiếng Tiểu Lục, vội vàng về phía Khương Như Ý, dang tay đòi nàng ôm.

Khương Như Ý bế A Như, đứa trẻ nặng hơn năm ngoái ít, đó về phía Tiểu Lục, xoa đầu nó. Chỉ trong chớp mắt, nàng lũ trẻ vây kín.

“A Ý tỷ tỷ, tỷ đến?”

“A Ý tỷ tỷ, nhớ tỷ lắm!”

Khương Như Ý , lượt xoa đầu từng bé đoàn tử một, mới về phía Trương Đại Lang.

Trương Đại Lang tuy từng gặp Khương Như Ý, nhưng giọng Tiểu Lục chúng nó, cũng nhận vị tiểu nương tử tươi tắn mặt là ai. Mặt thiếu niên đỏ lên, vội vàng gọi: “Khương tiểu nương tử.”

Khương Như Ý gật đầu với Trương Đại Lang: “Hôm nay mang theo chút Lương Cao, lát nữa Trương tiểu lang quân cùng về Từ Ấu Cục nếm thử nhé.”

Nói đoạn, nàng giơ tay chỉ tấm lưới lớn mặt: “Những con cá , là Trương tiểu lang quân mới bắt ?”

 

Loading...