Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 277
    Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:04:51
    Lượt xem: 27 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những thợ xây còn cũng đồng thanh: “Phải đó, đó.”
Ánh mắt Khương Như Ý sáng lên: “Vậy thì thành công .”
Hai ngày nay, đường phố Biện Kinh, thỉnh thoảng thấy cầm tay một chiếc chén tre nhỏ, ăn. Ban đầu chỉ là lác đác vài qua đường, đó, dù là Chợ Đêm Châu Kiều, Đại Tướng Quốc Tự hai bên bờ Biện Hà, đều thấy những cầm chiếc chén tre nhỏ .
Trong chén tre nhỏ đựng một nắm thức ăn, trông giống như Lãnh đào. Có qua đường nén tò mò, ngang qua hỏi món ăn mua ở , nhận câu trả lời là tên Khương Ký Tửu Lầu.
Khương Ký Tửu Lầu?
Nghe vẻ là một đại tửu lầu mới mở trong thành, bán món ăn vặt như Lãnh đào ?
Người hỏi khỏi càng thêm tò mò, nhưng ngửi thấy mùi dưa chuột và mè thơm lừng bay từ chiếc chén tre nhỏ, kìm đến tửu lầu đó xem. Lần thấy, họ kinh ngạc nhận , hóa quán ăn từng đến năm ngoái.
Tấm vải che quán ăn gỡ xuống, bằng biển hiệu sơn son thếp vàng hoành tráng, cửa dựng Thái lầu Hoan môn cao lớn, bốn góc đều treo đèn lồng, ngoài , cửa tửu lầu còn treo một chiếc đèn lồng hoa dành dành bằng lưu ly tinh xảo.
Thấy thỉnh thoảng bưng chiếc chén tre nhỏ bước , qua đường hiếu kỳ mới xác định Lãnh đào mùa hè đúng là mua từ Khương Ký Tửu Lầu mắt.
Khi bước tửu lầu, thấy nội thất trang nhã, thoải mái mắt, lan can cầu thang dẫn lên tầng hai sơn phết mới toanh, dù là khách lạ đầu đến, khách quen từng lui tới đây, đều hăm hở tìm một chỗ xuống, lật xem sách tre nhỏ mà phục vụ đưa tới, càng thêm cảm thấy hôm nay đến thật đúng lúc.
Sau quầy tửu lầu, Khương Như Ý khách khứa qua tấp nập, khóe miệng nở một nụ chân thành.
A Viễn tới : “Tiểu nương tử, nãy khách hỏi về món Lãnh đào mùa hè của chúng , rằng mấy ngày nay, thường xuyên thấy đường, vì tò mò nên mới tìm đến đó ạ.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Như Ý A Viễn , bất ngờ chớp chớp mắt. Nói như , món Lãnh đào mùa hè đóng gói mang , bất ngờ quảng cáo cho tửu lầu ?
Nàng với A Viễn: “Mấy ngày , phàm là khách vì Lãnh đào mà đến, đều miễn phí tặng một phần, cứ là quà gặp mặt cho khách mới.”
A Viễn vội vàng đáp lời: “Ây, con ạ.”
A Thược cũng tới, hỏi Khương Như Ý: “Tiểu nương tử, Bát Bảo Tống Tử nấu xong , cần bán ạ?”
Khương Như Ý gật đầu với A Thược: “Bán , hôm nay là Tết Đoan Ngọ, bán chút Tống Tử hoa văn mới lạ, nghĩ rằng khách hàng cũng nếm thử.”
A Thược híp mắt đáp lời, thêm: “Tiểu nương tử thật lợi hại, đoán sai chút nào. Vừa nãy con gọi món cho mấy vị lang quân của nha môn Khai Phong, Trương lang quân còn hỏi tửu lầu hôm nay bán Tống Tử ạ.”
Khương Như Ý A Thược nhắc đến, ngẩng đầu thoáng qua xa, quả nhiên thấy Trương Dịch cùng nhóm đang chiếc bàn lớn, mặt bày một bầu rượu và vài món nhắm nhỏ.
Khương Như Ý đầu , ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, chút bất ngờ: “Hôm nay Khai Phong Phủ nghỉ ?”
A Thược cũng thắc mắc: “Nếu là ngày nghỉ, Bùi Thiếu Doãn thể nào đến tìm tiểu nương tử a.”
A Thược dứt lời, thấy tiểu nương tử giả vờ nghiêm mặt , nàng vội vàng lè lưỡi, che miệng lưng chạy .
Khương Như Ý A Thược chạy nhà bếp, nửa phần bất đắc dĩ nửa phần buồn thu hồi ánh mắt, theo bản năng ngoài cửa.
Không ngờ, lời A Thược thành sự thật, chỉ thấy ngoài cửa, Bùi Chiêu đang nở một nụ nhạt, cất bước , ngẩng đầu lên, ánh mắt vặn chạm tầm mắt Khương Như Ý.
Bùi Chiêu thoáng bất ngờ, đó liền cong mắt với nàng.
Trong phòng riêng ở tầng hai, Khương Như Ý tiên dẫn Bùi Chiêu tham quan một vòng xung quanh, đó mới chọn một phòng riêng yên tĩnh giữa tiếng náo nhiệt mà xuống.
Khương Như Ý nở một nụ đắc ý, hỏi Bùi Chiêu: “Bùi lang quân thấy thế nào? Khương Ký tầng hai trang trí tồi chứ?”
Bùi Chiêu đôi mắt cong cong vì của Khương Như Ý, khỏi nhớ tới con mèo tam hoa mà Lục thúc cưới về mấy hôm . Mấy ngày , con mèo sữa nhỏ lớn hơn một chút, Lục thúc nó giỏi nũng và quấn .
Bùi Chiêu dùng ngón tay ngoắc nhẹ ngón út của Khương Như Ý, gật đầu: “Không chỉ giàu sang kém Thanh Nguyệt Lâu, mà còn phần thanh nhã hơn, quả nhiên .”
Khương Như Ý lời đ.á.n.h giá của , nụ mặt càng rạng rỡ hơn.
A Thược gõ cửa từ bên ngoài, đó đẩy cửa bước , đặt thức ăn và Tống Tử lên bàn, nhanh chóng lui ngoài.
Ánh mắt Bùi Chiêu hướng về đĩa Tống Tử nhỏ, nhướng mày: “Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, đây là Tống Tử mà tửu lầu riêng để bán ?”
Khương Như Ý gật đầu: “Phải đó, Bùi lang quân quả nhiên thông minh.”
Bùi Chiêu liếc nàng một cái, cầm lấy một chiếc Tống Tử nhỏ bàn, tháo dây ngũ sắc buộc bên ngoài, cẩn thận gỡ bỏ lá, thấy nhân bên trong, bất ngờ về phía Khương Như Ý: “Đây là, nhân mới ?”
“Là Tống Tử nhân Bát Bảo.”
Khương Như Ý gật đầu. Nàng chợt nhớ đến chuyện Đoan Ngọ năm ngoái, dường như say rượu, đến quán của nàng mua Tống Tử.
Lúc đó, nàng chỉ nghĩ tính tình lạnh lùng đạm mạc, nào ngờ cảnh tượng ngày hôm nay?
Bùi Chiêu hiển nhiên cũng nhớ tới chuyện cũ đó, trong mắt lộ vẻ hồi tưởng.
Khương Như Ý mím môi nhẹ, nàng ngẩng đầu lên, thì thấy Bùi Chiêu đặt chiếc Bát Bảo Tống Tử đó đĩa của , cầm một chiếc khác, gỡ bỏ lá, đó mới há miệng c.ắ.n một miếng Bát Bảo Tống Tử, gật đầu khen ngợi: “Vừa dẻo thơm, quả nhiên ngon.”
Khương Như Ý khen ngợi liên tiếp mấy trong ngày hôm nay, cong mắt rộ lên.
Nàng đưa tay về phía Bùi Chiêu: “Hôm nay ngoài là Tết Đoan Ngọ, còn là ngày Khương Ký Tửu Lầu khai trương. Bùi lang quân ăn Tống Tử của , mang theo quà mừng ?”
Khương Như Ý , cố ý nhướng mày với , vẻ nếu quà mừng, nàng sẽ giận dỗi.
Bùi Chiêu cong khóe môi, đặt chiếc Tống Tử trong tay xuống đĩa mặt, lau sạch hai tay, đó lấy một thứ từ trong n.g.ự.c áo, đưa tới cho Khương Như Ý: “Xin Khương tiểu nương tử xem qua, hợp ý .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-277.html.]
Khương Như Ý thấy thật sự mang theo quà mừng, đầu tiên là bất ngờ chớp chớp mắt, đợi rõ thứ đưa tới, nghi ngờ một cái.
(137) ---
“Một tờ giấy?”
Bùi Chiêu , đưa tay ôm lấy eo nàng, thuần thục tựa sát : “A Ý, mở xem .”
Cảm nhận nóng ngứa ngáy bên tai, mặt Khương Như Ý nóng bừng lên. Nàng nhận lấy tờ giấy, cuối cùng cũng nén sự hiếu kỳ, mở xem nội dung bên .
Đập mắt, giấy trắng là những vệt mực đen chi chít, chính giữa đóng một ấn vuông màu son, dấu ấn còn mới, trông như đóng trong ngày.
Khương Như Ý ngẩn ngơ ngẩng mặt lên, dám tin về phía Bùi Chiêu: “Đây là, bằng khoán nhà cũ của Khương gia ?”
Bùi Chiêu khẽ gật đầu: “Ừm.”
Khương Như Ý lời xác nhận của Bùi Chiêu, đôi mắt nàng dần đỏ hoe, nước mắt nhòa tầm .
Lại thanh âm của Bùi Chiêu tiếp tục vang lên bên tai: “Đoạn thời gian , từng hỏi Đường Công về chuyện căn nhà cũ của Khương gia. Nghe khi Khương trạch hỏa hoạn, bằng khoán nhà cũng cháy rụi theo.”
“Tấm khế mới , là do Đường Công giúp . A Ý, vật tặng nàng lễ chúc mừng tửu lầu, nàng thích ?”
Khương Như Ý chậm rãi gật đầu: “Thích, Từ Khiêm, cảm ơn .”
Nàng , để tấm bằng khoán vô chủ , nhất định cầu xin Đường Công giúp đỡ.
Bùi Chiêu đón nhận đôi mắt đỏ hoe của Khương Như Ý, đau lòng ôm nàng chặt hơn, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng: “A Ý, đừng nữa.”
“Giờ đây bằng khoán , đợi khi thành , chúng sẽ tìm thợ xây dựng một căn trạch viện. Nếu nàng bằng lòng, chúng sẽ cùng về đó ở tạm ít lâu, ?”
Khương Như Ý tựa đầu lên vai Bùi Chiêu, nước mắt chảy dài xuống má, ướt y phục của .
Nàng dùng tay lau nước mắt, cảm thấy lòng chua xót tê dại, bật . Nàng ngẩng đầu Bùi Chiêu, trịnh trọng gật đầu: “Được.”
“Từ Khiêm...”
Bùi Chiêu dịu dàng nghiêng đầu: “Hửm?”
Khương Như Ý rạng rỡ: “Chàng gì, đều chấp thuận.”
Trong thời gian , việc kinh doanh tửu lầu của Khương Như Ý đang diễn vô cùng thuận lợi, rực rỡ như lửa cháy.
Mặt khác, hôn sự giữa Khương Như Ý và Bùi Chiêu thành Nạp Thái và Nạp Cát, cuối cùng cũng đến nghi thức Nạp Chinh.
Bởi vì Khương Như Ý là cô nữ, nên nhiều bước do Bùi cục trưởng nàng lo liệu, ví như xem xét thư hôn ước, nghi thức "Hồi Ngư Trứ" (Đũa Cân Cá) mang đậm nét đặc sắc của triều đại , chính là đặt nước trong, cá sống và đũa trong một bình rượu tròn, gửi đến nhà trai.
Thế nên mấy ngày nay, hậu viện tửu lầu Khương Ký vô cùng náo nhiệt, Bùi cục trưởng đến, chỉ mang theo con mèo sữa tam hoa nhỏ , mà còn dẫn theo Tiểu Lục, A Nhụ và vài tiểu đoàn tử khác, cùng vui vẻ tá túc trong hậu viện.
Bên ngoài cửa bếp, Khương Như Ý vại nước trong bếp. Bùi cục trưởng đang ha hả vớt cá, múc nước trong cho bình rượu tròn. Tuy là bình rượu, nhưng trông nó lùn và mập, giống như một cái vò rượu nhỏ hơn.
Không vì ngửi thấy mùi cá , con mèo sữa tam hoa xinh cứ chạy quanh chân Bùi cục trưởng ngừng, ngẩng đầu cái chum, ngừng kêu meo meo.
Bùi cục trưởng cúi đầu nó một cái, hiền lành dỗ dành: “Đợi chút, đợi vớt xong mấy con cá , chỗ còn sẽ để A Ý cá viên cho mi ăn.”
Khoảng thời gian , Khương Như Ý lúc rảnh rỗi cho Tiểu Lục và A Nhụ mấy bữa cá viên, phần thịt cá còn thì hấp lên cho mèo sữa ăn. Nó ăn ngon miệng, cái bụng nhỏ tròn lên một vòng.
Không hiểu lời Bùi cục trưởng , con mèo sữa nhỏ quả nhiên kêu nữa, nó nghiêng đầu suy nghĩ một lát, về phía Khương Như Ý.
Khương Như Ý con mèo tam hoa xinh , trái tim yêu thích sắp tan chảy, vội vàng cúi ôm nó lên. Một một mèo hứng thú những con cá trong chum rượu.
Khi Bùi Chiêu bước hậu viện, thấy khung cảnh an nhàn như thế.
Khóe môi cong lên, sải bước sân, ôn hòa : “Lục thúc, A Ý.”
Khương Như Ý thấy tiếng , đầu . Nàng ánh mặt trời mới xế chiều cao, đỗi ngạc nhiên hỏi: “Sao hôm nay tan công sớm như ?”
Bùi Chiêu “ừm” một tiếng, đưa tay nắm lấy tay Khương Như Ý, nhưng thấy nàng đang ôm con mèo sữa bằng cả hai tay, đành thôi, chỉ đành xoa xoa các ngón tay của .
Bùi cục trưởng cũng đầu về phía Bùi Chiêu. Bùi Chiêu đón nhận ánh mắt nghi hoặc của ông, mỉm giải thích: “Đường Công cho phép nghỉ sớm, nên đến xem Lục thúc đến .”
Tuy miệng như thế, nhưng đôi mắt luôn đặt Khương Như Ý, rõ ràng là lời xuất phát từ lòng.
Khương Như Ý mở to mắt lườm một cái, bật . Nàng đặt con mèo sữa trong lòng xuống đất, hai tay cuối cùng cũng rảnh rỗi. Người nào đó như ý nguyện nắm lấy tay nàng, khóe môi khỏi cong lên.
Bùi cục trưởng vớt cá xong, đặt gáo múc nước sang một bên, ha hả với Bùi Chiêu: “Cháu còn yên tâm về Lục thúc ? Thị vệ theo cháu , bảo mang cái chum về. Cá bên trong nuôi dưỡng thật , nuôi cho đến tận ngày đón dâu.”
Bùi Chiêu gật đầu: “Lục thúc yên tâm, Bùi quản sự sẽ đích trông coi.”
Bùi cục trưởng do Bùi quản sự chăm sóc những con cá , liền yên tâm gật đầu. Chờ khi thị vệ cẩn thận mang lễ vật “Hồi Ngư Trứ” , Bùi cục trưởng vui vẻ trở về phòng ăn dưa hấu, để cặp đôi kết hôn ở trò chuyện riêng.
Bùi Chiêu rũ mắt Khương Như Ý: “A Ý, hôm nay nàng thế nào?”
Khương Như Ý rạng rỡ gật đầu: “Rất . Sáng sớm ăn trứng chiên hành lá và cháo đậu đỏ do Tề Phi , buổi sáng cùng Tiểu Lục và A Nhụ chơi trốn tìm lâu, buổi trưa ăn mì gà lạnh. Sợi thịt gà xé nhỏ, ăn kèm nước sốt và tương thù du, chua cay ngon miệng.”
