Hạ Sắt Sắt len lén liếc Tiêu Khinh Trần một cái,  lắc đầu : “Quận chúa hiểu lầm ,   là Linh Nhi nhận nhầm , sự việc  như ngài nghĩ .”
 
“Quận chúa vẫn nên để Sắt Sắt và Linh Nhi rời  thì hơn.”
 
Ngươi tưởng  là kẻ ngốc ?
 
Linh Nhi còn nhỏ nhận nhầm  thì cũng thôi , nhưng Hạ Sắt Sắt   thấy Tiêu Khinh Trần  đầu  buột miệng gọi một tiếng phu quân!
 
Chắc chắn là e ngại  phận của , sợ chọc giận đến Thái hoàng thái hậu bên .
 
 là một nữ tử si tình nghĩa nặng, thật khiến  cảm động!
 
Ta ôn hoà  với nàng : “Sắt Sắt  gì  chứ, ngươi xinh  thế , bản quận chúa  nỡ đuổi ngươi  ?”
 
“Còn Linh Nhi     thông minh lanh lợi,    chừng sẽ giống phụ  nó,  tư chất phong hầu bái tướng.”
 
“Khi đó hai chúng  đều  mẫu , chẳng  cũng rạng rỡ lắm ?”
 
Hạ Sắt Sắt  lẽ  ngờ  sẽ  như , cả  ngẩn , môi he hé, trong mắt mang theo vài phần nghi hoặc.
 
“Ý của Quận chúa nương nương là  để ý? Một chút cũng  để ý ?”
 
Ta  mật nắm lấy tay nàng , trong lòng thầm tán thưởng, tay  đúng là trắng trẻo, mềm mại.
 
“Sao  để ý  chứ?”
 
“Hôn sự giữa  và Tiêu đại nhân là do Thái hoàng thái hậu tác thành, thật sự chẳng  bao nhiêu tình cảm.”
 
“Ngươi tới,  giúp bản quận chúa đỡ   ít việc.”
 
Lại trịnh trọng hứa hẹn: “Chờ bản quận chúa gả  phủ sẽ lập ngươi  di nương, nhi tử của ngươi, bản quận chúa sẽ ghi  danh nghĩa, để đứa trẻ  xuất  chính thê.”
 
“Ngày thường cứ để bên cạnh ngươi nuôi dưỡng,  cần sáng tối hành lễ, đến thỉnh an bản quận chúa.”
 
Lời   khiến Hạ Sắt Sắt   rối loạn.
 
Nàng  lúng túng rút tay về, suốt cả quãng đường đều   bằng ánh mắt kỳ quái như thể  là kẻ  bình thường.
 
Ta âm thầm đau lòng.
 
Hu hu hu, tiểu mỹ nhân    tin ?
 
Không ,  nhất định  để nàng   thật sự thích nàng và cả tiểu tử  nữa!
 
Kiệu hoa   đến cửa, lễ quan cùng bà mai  vội vàng sắp xếp cho  và Tiêu Khinh Trần bái đường thành .
 
Ta lập tức lên tiếng cắt ngang: “Khoan !”
 
Vừa  cửa    đem chuyện xảy  bên ngoài Tiêu phủ gia khi nãy bẩm báo  với nhị lão trong nhà. Giờ phút , sắc mặt hai  họ vô cùng khó coi.
 
Nghe  lên tiếng, tưởng rằng    ầm lên, lão phu nhân Tiêu gia liền sốt ruột, vội vàng : “Quận chúa bớt giận, chuyện  vợ chồng lão  cũng  mới , tuyệt đối  hề  ý lừa gạt Quận chúa...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-chua-thich-an-thit-kho-tau/chuong-3.html.]
 
Lão thái gia Tiêu gia cũng giận đến đỏ mặt: “Tiêu Khinh Trần, ngươi  sách thánh hiền bao nhiêu năm,     chuyện bôi nhọ thanh danh gia môn thế !”
 
Thấy nhị lão còn phân rõ  trái,  lập tức lên tiếng trấn an: “Cha  hiểu lầm , Uyển Ninh     ý trách tội tướng công.”
 
Tiêu Khinh Trần kinh ngạc  , trong ánh mắt đầy nghi hoặc đó,  khẽ nắm tay Hạ Sắt Sắt và đứa bé bên cạnh, đưa hai  con họ tới  mặt hai vị trưởng bối.
 
“Tướng công  quá tuổi lập ,  gối    con cái. Uyển Ninh vốn đang trăn trở, định  khi thành  sẽ nạp thêm vài phòng  cho , để Tiêu gia sớm   nối dõi.”
 
“ lúc hôm nay Sắt Sắt và Linh Nhi cùng  đến tìm, chẳng    ?”
 
“Ta  Sắt Sắt kể, nàng và tướng công từ nhỏ  là thanh mai trúc mã, sớm  ước hẹn trăm năm, chỉ vì biến cố mà thất lạc . Nay gương vỡ  lành, thật khiến   cảm động.”
 
“Vì thế Uyển Ninh xin  quỳ xuống  cha , mong hai  chấp thuận cho  con họ   phủ.”
 
Hai trưởng bối đều sững sờ: “Khinh Trần từ khi nào  thanh mai trúc mã,  chúng   từng  đến?”
 
Ta khẽ mím môi, nở nụ  ôn hòa.
 
Ước hẹn riêng từ thuở nhỏ,   thể để cha   ?
 
Tiêu Khinh Trần  những lời   , nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền. Ngay cả Hạ Sắt Sắt cũng thoáng ngạc nhiên  .
 
Ta nắm tay Tiêu Khinh Trần bên trái, tay  nắm tay Hạ Sắt Sắt, cúi đầu dịu dàng  đứa bé.
 
“Linh Nhi, từ nay con hãy sống cùng phụ , mẫu  và  của con nhé.”
 
Linh Nhi chớp mắt  , vẻ mặt ngơ ngác. Nó lập tức ôm chặt lấy chân Hạ Sắt Sắt, vùi đầu  lòng .
 
“Mẹ ơi, Linh Nhi sợ...”
 
Tiêu Khinh Trần  chằm chằm , ánh mắt như thể     chuyện tày trời.
 
“Quận chúa chẳng lẽ là vì   gả cho bản tướng nên mới sốt ruột đẩy bản tướng  lòng  phụ nữ khác ?”
 
Ta thầm nghĩ, gì mà “ phụ nữ khác”?
 
Một  gọi  là “phu quân”, một  gọi là “phụ ”.
 
Ta tác thành cho một nhà ba  họ,  còn   lòng?
 
Ta liền đáp: “Đại nhân   là sai . Hôn sự giữa  và  là do Thái hoàng thái hậu ban hôn, đương nhiên  thể  trái.”
 
“ Sắt Sắt và Linh Nhi cũng là  vô tội. Uyển Ninh   để  con họ  chịu ấm ức...”
 
Ta tự thấy bản    hết sức,  mà  hiểu Tiêu Khinh Trần nổi điên gì  đột nhiên phất tay áo bỏ , thậm chí còn  chịu cùng  bái đường thành .
 
Kết quả là  cũng  nạp  cho  .
 
Dù   thất cũng  thể  cửa  chính thê,  ?