Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lần nhớ ghé nhé!"
Đây chính là bí quyết trong việc thu mua nguyên liệu, chọn một nhà cung cấp thì chỉ cần đấu khẩu với một , còn tự chợ mỗi ngày sẽ đấu trí với bao nhiêu tiểu thương.
Dạo một vòng trong chợ nông sản, thùng xe chất đầy nguyên liệu, đến lúc về tiệm . Nam Đồ vẫn còn đảo mắt khắp nơi tìm kiếm thứ gì đó.
Cách đó xa một phụ nữ trung niên bán rau, mặc áo vải hoa, khoác tạp dề sẫm màu, tay áo xắn cao để lộ cánh tay rắn rỏi sạm đen, đang niềm nở mời khách: "Em gái, xem rau nhà chị , sáng sớm còn đẫm sương là hái đấy, chỉ còn từng thôi, em lấy thì chị giảm giá cho."
"Hai quả dưa chuột, ! Dưa chuột ăn sống giòn ngọt, trộn xào đều ngon!"
Đợi khách , Nam Đồ bước tới chào hỏi: "Chị Tôn, hôm nay buôn bán nhỉ."
Tôn Anh thấy cô là toe toét, thiết : "Bà chủ, em đến . Cà chua để phần em đấy."
Cô kéo một cái rổ từ phía , bên trong lót rơm, đặt mấy quả cà chua căng mọng đỏ au.
TBC
Nhà họ Tôn và nhà họ Nam giao hảo hơn chục năm , lão Tôn trồng rau mát tay, nhà ăn hết thì mang chợ bán, Nam Nguyên Hải thấy rau nhà ông tươi ngon nên bảo ông trực tiếp giao đến Tiệm cơm Nam Lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-com-lien-gioi/chuong-16.html.]
Nhiều năm trôi qua, Nam Đồ mở Tiệm cơm Nam Lai, bán rau chính của nhà họ Tôn cũng đổi thành con gái của ông Tôn - Tôn Anh.
Cô vẫn còn nhớ Nam Đồ, gặp ở chợ gọi cô , tặng cô ít rau.
Nam Đồ mở Tiệm cơm Nam Lai, nhưng việc buôn bán ế ẩm, cô khó xử với Tôn Anh rằng e là thể ủng hộ việc ăn của cô , hiện giờ quán cơm chẳng dùng hết bao nhiêu nguyên liệu.
Nghĩ đến Tiệm cơm Nam Lai rộn ràng náo nhiệt năm đó, Tôn Anh cũng thấy cảm khái: "Em nấu ăn giỏi thế, sớm muộn gì cũng đông khách thôi!"
Hôm Nam Đồ rời chợ với một túi đầy rau củ các loại mà Tôn Anh cứ nhất quyết nhét cho cô. Tôn Anh còn bảo gần đây rau nhà chín rộ hàng loạt, ngày nào cô cũng chợ bán, việc gì thì cứ đến tìm cô .
Về nhà nghĩ , Nam Đồ quả thật chuyện nhờ cô .
Bây giờ cà chua ngoài thị trường vỏ cứng, ít nước, tuy vận chuyển đường dài hư, nhưng hương vị chua ngọt đặc trưng của cà chua. Nam Đồ dùng loại cà chua đó nấu món, ngay cả bản cô khi ăn cũng nhăn mặt.
Cô nhớ hồi đó Nam Nguyên Hải luôn nghĩ cách mua cà chua trồng ở quê để cả nhà ăn, loại cà chua khác hẳn với loại bán ngoài chợ. Vỏ mỏng đến mức nước suýt trào , chỉ cần đưa lên mũi là ngửi mùi cà chua nồng đậm. Dù chỉ một món đơn giản như trứng xào cà chua, cũng khiến ăn liền hai bát cơm trắng.
Sau khi với Tôn Anh, cô lập tức bảo tới sẽ mang cho Nam Đồ một rổ cà chua nhà trồng để ăn.