Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 192: Châu chấu
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:37:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Liễu Nhân Nhân đột nhiên dấy lên một cơn sợ hãi, ở nông thôn châu chấu là chuyện gì lạ.
nhiều châu chấu tụ tập một chỗ như thì tuyệt đối hiếm thấy...
Hạn hán cực điểm sinh châu chấu, Liễu Nhân Nhân khỏi lo lắng, nếu chuyện mà xảy nạn châu chấu thì hậu quả thể lường .
Năm nay trời hạn hán, nhưng tất cả các thôn đều mất mùa, ví như thôn Song Khê...
Khoai lang, khoai tây và các loại hoa màu khác trong ruộng, tuy mọc lắm, nhưng cũng đến nỗi mất trắng.
nếu xảy nạn châu chấu... hoa màu còn chín tới sẽ hủy hoại hết trong chốc lát.
Do dự một lúc, Liễu Nhân Nhân leo lên xe đạp, đầu trở nhà họ Hoàng.
Dù nữa, nhận thấy gì đó thì thể giả vờ như thấy gì .
“Nhân Nhân, thế?” Hoàng Tiểu Nguyệt thấy Liễu Nhân Nhân đạp xe nhà , mặt khỏi lộ một tia nghi hoặc.
Hoàng Lại T.ử xin nghỉ một buổi sáng, lúc cũng đang ở nhà, đồng việc.
Liễu Nhân Nhân bèn kể chuyện thấy châu chấu đường cho họ , thêm: “Tốc độ sinh sản của châu chấu cực kỳ nhanh, nếu tìm cách khống chế, e là chẳng bao lâu nữa sẽ lan thành đại họa.”
Hạn hán lâu ngày ắt châu chấu, đạo lý , lớn tuổi như Hoàng Lại T.ử thể .
Sắc mặt ông trở nên nghiêm trọng: “Châu chấu trong thôn năm nay đúng là nhiều hơn những năm .”
dân làng cũng nghĩ đến chuyện nạn châu chấu...
Liễu Nhân Nhân khuyên nhủ: “Thà tin là còn hơn , chuyện thế thể xem nhẹ , vẫn nên chuẩn thì sẽ chắc ăn hơn.”
Nếu thôn Song Khê cảm thấy cô đang chuyện bé xé to, Liễu Nhân Nhân cũng chẳng gì để .
Hoàng Lại T.ử rõ ràng nghĩ , ông dậy : “Được, với đại đội trưởng một tiếng.”
Dù nữa, hoa màu ngoài đồng là lương thực cả năm sắp tới của dân làng, tuyệt đối thể bất kỳ sai sót nào.
Liễu Nhân Nhân cũng nhiều, còn về phương pháp khống chế châu chấu lan rộng, trong thôn là những nông dân chính gốc, những điều họ chắc chắn ít hơn cô.
Hoàng Tiểu Nguyệt thấy cô còn định về, bèn giữ : “Muộn thế , là ở đây ăn bữa trưa ?”
Liễu Nhân Nhân đồng ý: “Thôi cần , chuyện về với cha , còn báo cho những khác trong thôn một tiếng.”
Nếu nạn châu chấu thật sự xảy , cả xã... thậm chí là cả huyện, cả tỉnh, e là đều sẽ ảnh hưởng.
Về đến thôn Liễu Gia, Liễu Nhân Nhân đến nhà Liễu Trường Toàn một chuyến .
Liễu Trường Toàn ở nhà.
“Giờ chắc ông đang ở ngoài đồng.” Lý Xuân Phương .
Chỉ cần trong thôn đồng việc là Liễu Trường Toàn ở đó trông coi.
Năm nay, tám chín phần mười đất đai của thôn Liễu Gia đều c.h.ế.t khô vì hạn, phần còn lẽ vẫn còn thu hoạch chút ít, thể bỏ mặc lo.
Liễu Nhân Nhân bèn nhờ cô nhắn với Liễu Trường Toàn, là phát hiện một lượng lớn châu chấu ở thôn Song Khê, thể sẽ nạn châu chấu.
Lý Xuân Phương thì kinh hãi: “Ông trời thật cho sống mà!”
Đã hạn hán liên tiếp hai năm , giờ mà còn thêm nạn châu chấu nữa... đến lúc đó rau dại, vỏ cây núi cũng còn, dân thường lấy đường sống?
Liễu Nhân Nhân cũng hoảng hốt: “Cho nên, chúng đề phòng một chút.”
Việc thể chậm trễ, đối mặt với nạn châu chấu thể bùng phát, nhất định chuẩn sẵn sàng từ .
Lý Xuân Phương tính nghiêm trọng của sự việc, cô lập tức : “ đồng tìm ngay đây, với họ chuyện .”
Vất vả cả một đường, lúc về đến nhà, Liễu Nhân Nhân nóng đến vã mồ hôi.
Khương Thúy Hoa bèn hỏi: “Con tiễn kiểu gì mà lâu thế mới về?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-192-chau-chau.html.]
Liễu Nhân Nhân uống một ngụm nước giếng mát lạnh, thở một : “Mẹ đừng nhắc nữa, đường về, con thấy cả một đàn châu chấu lớn, con sợ nạn châu chấu nên tìm thôn trưởng để chuyện .”
Nụ mặt Khương Thúy Hoa lập tức cứng , bà trừng lớn mắt: “Chuyện là thật ?”
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Đương nhiên , chuyện thể đem đùa , Hoàng Thúc Thúc , châu chấu ở thôn Song Khê nhiều hơn năm, bây giờ đúng thời kỳ châu chấu sinh sản hàng loạt, cứ theo đà , khả năng sẽ bùng phát nạn châu chấu."
Khương Thúy Hoa vô cùng kinh hãi: "Trời ơi, thế thì ."
Liễu Nhân Nhân cũng lòng hoang mang, nhưng bắt buộc , nếu lỡ như nạn châu chấu thật sự bùng phát, chút chuẩn nào, đến lúc đó tổn thất chắc chắn sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Liễu Nhân Nhân trầm ngâm : "Chiều nay sẽ cuối thôn, thu hoạch hết rau trong ruộng lên, còn khoai lang nữa..."
Nghĩ một lát, khoai lang vẫn chín, Liễu Nhân Nhân thực sự nỡ đào khoai lang lên lúc , bèn : " về nhà may mấy tấm ga giường lớn một chút, nếu châu chấu thì sẽ phủ lên ruộng khoai lang."
Thật dùng tấm bạt ni lông che thì tiện hơn, nhưng lúc bên ngoài mua bạt ni lông.
Dùng rơm rạ cũng , chỉ thể nghĩ cách khác thôi.
Đốt trực tiếp bằng lửa cũng , nhưng như sẽ hại cho đất canh tác.
Nhà Liễu Nhân Nhân trồng nhiều khoai lang, nên cũng phiền phức lắm, cô may hai tấm vải lớn là thể che hết ruộng khoai lang .
Hơn nữa, vải vóc đến lúc đó giặt vẫn thể dùng , cũng tính là lãng phí.
Khương Thúy Hoa cũng : "Lát nữa cũng may mấy tấm vải."
Vườn rau trong sân nhà Liễu Gia, hôm nay phần lớn cũng trồng khoai lang.
Liễu Nhân Nhân những khác trong thôn chuẩn gì .
cô là ngay.
Buổi chiều, cô ở cuối thôn, thu hoạch hết rau trong ruộng lên.
Rau để lâu thì chất phòng chứa đồ lặt vặt, loại để lâu thì Liễu Nhân Nhân đem phơi nắng cho khô.
Nắng to thế , phơi một ngày là đủ .
Bí ngô trồng ở góc tường, những thứ cần thu hoạch đều thu hoạch xong.
Trong ruộng rau còn dưa hấu chín, và quả hai cây ăn quả.
Ruộng dưa hấu đến lúc đó cũng che , còn hai cây ăn quả thì đành chịu, cây cao, dễ xử lý.
Dù quả cây cũng lớn, qua ngon, Liễu Nhân Nhân bèn lười chẳng buồn quan tâm nữa.
Cửa lớn cửa sổ trong nhà, Liễu Nhân Nhân cũng kiểm tra một lượt, thể kẽ hở.
Bận rộn cả một buổi chiều, Liễu Nhân Nhân mới xử lý xong xuôi tàm tạm việc trong nhà.
Ngày mai, cô định lên núi một chuyến, dùng bạt ni lông che mảnh ruộng khoai lang đó , khoai lang khó khăn lắm mới trồng , thể để châu chấu phá hoại.
Căn nhà bên khu sân lớn thì cần lo, bên đó chỉ một mảnh đất nhỏ, trồng rau tề thái nhưng vẫn nảy mầm.
Hơn nữa, ở huyện lỵ đất canh tác, ước chừng châu chấu cũng sẽ bay đến đó.
Lúc mặt trời sắp lặn, nhà họ Liễu và Cố Thành mới từ núi xuống.
Trên tay Cố Thành xách hai con gà rừng, còn một túi trứng gà rừng.
Anh cũng đào một ít rau dại, nhưng lúc rau dại núi đều già, Cố Thành bèn cho nhà họ Liễu, thể dùng để cho heo ăn.
Nghe Liễu Nhân Nhân chuyện châu chấu.
Sắc mặt Cố Thành cũng trở nên nặng nề, : " một chuyến đến nhà thôn trưởng."
Liễu Nhân Nhân thấy trời muộn, bèn : "Hay là tối nay ở quê ?"
--------------------