Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 216: Đào cạm bẫy

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:03:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không thể cứ mãi lo lắng sợ hãi thế , heo rừng xuống núi thì chi bằng tìm cách bắt chúng.

 

thì đào mấy cái bẫy cũng chẳng tốn kém gì.

 

Liễu Minh Viễn đầu óc chợt thông suốt, : "... Em gái, thấy cách đó!"

 

Nếu thể dùng cách bắt heo rừng thì chỉ trừ hại cho thôn.

 

Đến lúc đó...

 

Chẳng bọn họ còn thể mấy trăm cân thịt heo rừng ?

 

Càng nghĩ càng thấy khả thi, Liễu Minh Viễn kích động : "Anh về gọi cha với hai qua đây luôn nhé."

 

Thêm mấy , đào bẫy cũng nhanh hơn.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu, thêm: "Anh bế Viêm Viêm qua giúp em nhé, lát nữa em canh gác cho ."

 

Lỡ như lát nữa lúc đang đào bẫy mà gặp heo rừng xuống núi thì , Liễu Nhân Nhân thể giúp họ canh chừng, như sẽ an hơn một chút.

 

"Được."

 

Không thể chậm trễ, Liễu Minh Viễn bế Cố Viêm Viêm về nhà họ Liễu.

 

Trước đây, mấy em nhà họ Liễu từng giúp Cố Thành đào bẫy núi.

 

Bây giờ cũng coi như là kinh nghiệm .

 

Mấy cha con nhà họ Liễu bận rộn đào bẫy, Liễu Nhân Nhân thì canh gác bên cạnh, thỉnh thoảng còn thể phụ họ một tay.

 

Bận rộn cả một ngày trời, bên ngoài sân đào xong mấy cái bẫy, khắp nơi đều là hố.

 

Sợ cẩn thận rơi xuống, Liễu Nhân Nhân biển báo nhắc nhở ở bên cạnh.

 

Liễu Lai Phúc những cái hố to mặt đất, trong lòng chút vui mừng: "Làm thế , trong nhà đúng là an hơn nhiều ."

 

Phía phủ một lớp tuyết để ngụy trang, cạm bẫy xem như xong.

 

Đêm đến, lúc đang ngủ, đột nhiên, một tràng gào thét thê lương từ phía xa truyền đến.

 

Liễu Nhân Nhân lập tức đ.á.n.h thức.

 

Nghe tiếng... chắc là con mồi sập bẫy .

 

Bên ngoài tối đen như mực, lúc , Liễu Nhân Nhân cũng gan ngoài xem tình hình, cô lật ngủ tiếp.

 

Ngày hôm , trời tờ mờ sáng, Liễu Nhân Nhân bò dậy khỏi giường.

 

Nhìn xa cũng thấy gì bất thường, heo rừng chạy thoát là rơi trong bẫy , lúc cũng thấy động tĩnh gì.

 

Trong nhà còn trẻ con, Liễu Nhân Nhân cũng dám một qua xem tình hình, như mạo hiểm.

 

Suy nghĩ một lát, Liễu Nhân Nhân gọi Tiểu Hoàng Cẩu qua xem thử.

 

Tiểu Hoàng Cẩu chạy nhanh, cho dù gặp heo rừng cũng sẽ nguy hiểm gì.

 

Tiểu Hoàng Cẩu lanh lợi, nó chạy ngoài xem một vòng lập tức chạy về.

 

Nó sủa "gâu gâu" mấy tiếng với Liễu Nhân Nhân, đó dẫn cô ngoài.

 

Liễu Nhân Nhân hiểu ý nó ngay, tức là nguy hiểm gì.

 

"Tiểu Hoàng ngoan, lát nữa đồ ngon, cho mày ăn thịt!"

 

Cố Viêm Viêm vẫn còn đang ngủ.

 

Liễu Nhân Nhân bếp lấy một cái rìu mang theo, dắt Tiểu Hoàng Cẩu khỏi nhà.

 

Đi đến chỗ đào bẫy xem thử...

 

Liễu Nhân Nhân suýt chút nữa thì dọa c.h.ế.t khiếp, trong cái bẫy đầu tiên một con heo rừng lớn, nó chỉ thương một chút, c.h.ế.t.

 

Lúc , thấy động tĩnh, con heo rừng lớn lập tức dựng bờm lên, vểnh hai chiếc răng nanh dài ngoằng, hung tợn trừng mắt Liễu Nhân Nhân.

 

Ánh mắt sắc bén mà hung dữ.

 

Chỉ tiếc là bẫy quá sâu, con heo rừng lớn căn bản thể trèo lên .

 

Liễu Nhân Nhân khẽ thở phào một , đến cái bẫy tiếp theo để kiểm tra...

 

Cha ơi!

 

Lại là một con heo rừng lớn, kích thước còn to hơn con heo rừng một vòng.

 

Liễu Nhân Nhân thầm nghĩ, lẽ là một cặp vợ chồng.

 

Ngoài hai con heo rừng lớn , mấy cái bẫy còn còn ba con heo rừng nhỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-216-dao-cam-bay.html.]

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Đây là cả nhà năm đông đủ cả ?

 

Mấy con heo rừng rơi trong bẫy, tuy đều thương nhẹ nhưng sức chiến đấu vẫn hề suy giảm.

 

Hai con heo rừng lớn, Liễu Nhân Nhân chắc chắn đối phó nổi.

 

mấy con heo rừng nhỏ thì... Liễu Nhân Nhân mua hai cây thương dài trong hệ thống, tiên đ.â.m hai con heo rừng lớn thương nặng...

 

Sau đó, thì cho trót, cô g.i.ế.c c.h.ế.t ba con heo rừng nhỏ.

 

Năm con heo rừng, Liễu Nhân Nhân thể chiếm của riêng.

 

cạm bẫy là do nhà họ Liễu bỏ sức đào, công lao cũng khổ lao, thể chừa cho họ chút gì.

 

Hơn nữa, cô chỉ một , ăn hết nhiều thịt heo rừng như .

 

Liễu Nhân Nhân suy nghĩ một lát, vung tay lên, bán một con heo rừng lớn và một con heo rừng nhỏ cho hệ thống...

 

Thu hoạch tồi, hai con heo rừng, cộng bốn trăm cân thịt.

 

Chỉ trong chốc lát, Liễu Nhân Nhân kiếm hơn một vạn ba nghìn đồng.

 

Liễu Nhân Nhân hài lòng gật đầu.

 

Còn một con heo rừng lớn và một con heo rừng nhỏ...

 

Nhân lúc dân làng ngoài, Liễu Nhân Nhân gọi Tiểu Hoàng Cẩu đến Liễu gia gọi .

 

Khoảng hai mươi phút .

 

Mấy cha con Liễu Lai Phúc vội vã chạy tới.

 

Liễu Lai Phúc vội vàng hỏi: "Xảy chuyện gì ?"

 

Động tĩnh tối qua, nơi cách làng khá xa nên ai thấy.

 

Liễu Nhân Nhân chỉ cái bẫy bên cạnh, : "Cha, xem là ngay."

 

"Trời ơi!" Liễu Minh Viễn thấy mà c.h.ế.t sững.

 

Liễu đại ca và Liễu Nhị ca cũng mang vẻ mặt hoảng sợ.

 

Liễu Lai Phúc coi như bình tĩnh, ông con heo rừng trong bẫy, hỏi Liễu Nhân Nhân: "Vết thương heo rừng là do con ?"

 

Bẫy họ đào sâu, nhưng vì sợ khác thương nên bên trong đặt vũ khí sắc bén nào.

 

Mà vết thương con heo rừng, vật gì đó sắc nhọn rạch .

 

Cây trường mâu Liễu Nhân Nhân cất kho hệ thống, Liễu Nhân Nhân úp mở: "...Con dùng trường đao đ.â.m thương heo rừng."

 

Trong nhà đúng là một thanh trường đao, do Cố Thành .

 

Chỉ điều, thanh trường đao ở nhà nặng nề.

 

So với cây trường mâu Liễu Nhân Nhân mua từ hệ thống thì kém hơn một chút.

 

Liễu Lai Phúc nghĩ cũng , nghi ngờ gì mà : "Được , đừng một chuyện nguy hiểm như nữa..."

 

Thấy trời càng lúc càng sáng, sợ lát nữa qua, Liễu Lai Phúc : "Mau khiêng heo rừng về, xử lý vết m.á.u trong bẫy ."

 

Một con lớn hai con nhỏ, cả ba con heo rừng đều khiêng sân nhà Liễu Nhân Nhân.

 

Xem ý của Liễu Lai Phúc, rõ ràng là ông cho rằng ba con heo rừng nên thuộc về nhà con gái .

 

Liễu Nhân Nhân lên tiếng: "...Cha, ba con heo rừng lát nữa lén mang về , cha mà, con thích ăn thịt heo rừng."

 

Lời là thật, Liễu Nhân Nhân thật sự thích ăn thịt heo rừng, tanh dai.

 

Trong mắt cô, nó thể sánh bằng heo nhà.

 

Liễu Lai Phúc thẳng: "Không ăn thì bán ."

 

Con gái ông cũng mối, hơn nữa, bây giờ trời lạnh, thịt heo rừng tạm thời hỏng , thể bán từ từ.

 

Liễu Nhân Nhân ngại ngùng : "Cha, cái bẫy là do đào, thể đưa hết heo rừng cho con , vác lên huyện bán cũng mệt, nhà con thật sự cần ."

 

Lời !

 

Nếu là khác, chuyện tiền mà kiếm?

 

Liễu Lai Phúc cau mày : "Nói bậy."

 

Đối với nhà quê mà , tiền để kiếm là may mắn lắm , mệt một chút thì là gì.

 

--------------------

 

 

Loading...