Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 246: Mã Quế Lan
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:04:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thành rót cho cô một ly nước: "Chồng của chị là đồng đội cũ của , cũng là bạn cũ, theo từ đơn vị cũ cùng đến quân khu mới ."
Vì mối quan hệ nên Mã Quế Lan đặc biệt nhiệt tình với Cố Thành, thỉnh thoảng bảo chồng là Điền Bình Quý mời Cố Thành sang ăn cơm.
Chỉ điều, Cố Thành ít khi đến, vốn dĩ là thích phiền khác.
Huống hồ, nhà ăn cơm gia đình, là ngoài ở đó cũng tự nhiên.
Lần phiền Mã Quế Lan cũng là vì Liễu Nhân Nhân sẽ ở đây, để hai bên quen với một chút.
Ngồi bao lâu, đồng đội của Cố Thành là Điền Bình Quý từ đơn vị trở về.
Điền Bình Quý là một đàn ông tráng kiện ngoài ba mươi tuổi, da đen, mà cũng thôi, trong quân đội ai cũng đen cả.
Cố Thành cũng đen, khi lên đảo, càng đen hơn.
"Em dâu đến ?" Điền Bình Quý sảng khoái .
Liễu Nhân Nhân mím môi , còn kịp mở miệng thì Mã Quế Lan cất tiếng gọi: "Được , mau ăn cơm thôi, Nhân Nhân mới đến, ăn xong còn dọn dẹp đồ đạc nữa."
Cố Thành vỗ vỗ vai Điền Bình Quý: "Ăn cơm xong ."
Mã Quế Lan bưng cơm và thức ăn lên bàn, miệng lẩm bẩm: "Trên đảo là cá với tôm thôi, hai đứa ăn quen ."
Dù thì cô cũng ăn quen lắm, khẩu vị của cô khá đậm, tự nấu còn đỡ, thể cho thêm muối, ớt xào, mùi vị cũng tạm .
Còn nhà ăn của đơn vị thì đa phần là các món hấp, cá biển tôm biển vốn mùi tanh nồng, hấp lên cái mùi đó... bọn họ thật sự khó chấp nhận.
Liễu Nhân Nhân lúc đang kinh ngạc mặt.
Bữa cơm bàn quả thực thịnh soạn, tôm tít, bào ngư, cua, cá đù vàng...
Toàn là hải sản tươi sống, hơn nữa, con nào con nấy đều to.
Điền Bình Quý gắp một con tôm lớn đặt bát mặt Cố Viêm Viêm: "Mau ăn lúc còn nóng cháu, cá tôm là thím của cháu sáng sớm đổi của ngư dân gần đây đấy, tươi rói luôn."
Cố Viêm Viêm trợn mắt to như chuông đồng: "Ba ơi..."
Cái thứ gì đây, còn to hơn cả mặt của con nữa.
Điền Bình Quý ha hả: "Lúc bọn chú mới đến cũng y như cháu , bụng bảo , tôm cua ở đây to thế ."
"Thỉnh thoảng nhà ăn còn loại cua khổng lồ, đến cái chậu cũng chứa nổi..."
mà cua mấy thịt, ăn tôm vẫn chắc bụng hơn, mùi tanh của tôm cũng nhạt hơn, đa đều ăn .
Một đàn ông to con như , ăn ba bốn con tôm lớn là no .
Cố Thành bóc vỏ tôm cho Cố Viêm Viêm, nghĩ cũng bất giác mỉm : "Không xa, đến đây ai cũng béo lên mấy cân."
Ở đây hải sản nhiều, lúc các chiến sĩ mới đến, ai cũng như sói đói thấy thịt, vạch bụng mà ăn.
Bất kể mùi vị thế nào, cứ lấp đầy bụng tính .
Điền Bình Quý nhớ : "Lần đầu tiên chúng khơi tuần tra, lênh đênh biển mấy ngày trời, thức ăn mang theo hết sạch, đành cạy thịt hàu bãi biển ăn tạm, cái vị đó..."
Một mặt, cái ăn thì họ vui mừng, nhưng cái vị thịt hàu sống đó...
Hầu hết bọn họ đều nhăn mặt nhăn mày nuốt xuống, thật khó tưởng tượng ngày ăn thịt mà mặt nào nấy cũng đau khổ như .
Liễu Nhân Nhân nhịn mà bật , cô bóc một con cua ăn...
Để khử mùi tanh, Mã Quế Lan xào cua, cho ít gừng và hành lá, ớt cũng bỏ .
Cua xào lâu nên thịt dai.
Liễu Nhân Nhân nếm thử món cá đù vàng, Mã Quế Lan món cá kho tàu, hương vị cũng tệ.
Có lẽ vì đói nên Liễu Nhân Nhân ăn khá nhiều.
Ăn cơm xong, bàn là vỏ tôm vỏ cua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-246-ma-que-lan.html.]
Giúp Mã Quế Lan dọn dẹp xong, trời cũng nhá nhem tối.
Cố Thành dẫn cô căn nhà bên cạnh.
Người nhà đến thăm , ngoài Liễu Nhân Nhân còn hai gia đình khác, một là mấy con Mã Quế Lan, còn một nhà nữa...
Lúc Liễu Nhân Nhân ngoài, cô bất ngờ trông thấy , đó cũng là một phụ nữ trạc ba mươi tuổi, trông khá xinh , chỉ điều là quá gầy.
Cố Thành và đàn ông nhà đó cùng một trung đoàn, hai bên quen nên giới thiệu cho Liễu Nhân Nhân.
Căn phòng dọn dẹp , và cũng giống như bên nhà Mã Quế Lan, chỉ một phòng.
Không bếp, nấu cơm thì dùng chung bếp với Mã Quế Lan.
Nhà vệ sinh cũng là nhà vệ sinh công cộng ở bên ngoài... đúng là bất tiện thật.
Đồ đạc trong phòng đơn sơ, chỉ một chiếc giường lớn, một cái bàn và mấy cái ghế đẩu, ngoài còn đồ nội thất nào khác.
Trên đầu giường còn một cái chăn, gấp vuông vức như cục đậu phụ.
Cố Thành : “Ngày mai mượn mấy tấm ván gỗ về, đóng một cái tủ để đựng quần áo.”
“Nếu thời gian thì thôi, cũng ở chẳng mấy ngày.” Liễu Nhân Nhân hỏi : “Buổi tối cũng ở đây ?”
Theo quan sát của cô, Điền Bình Quý ở nhà bên cạnh hẳn là cũng ở trong khu nhà dành cho gia đình.
Ánh mắt Cố Thành sâu thẳm: “Đương nhiên , nếu để hai con em ở đây, yên tâm.”
Liễu Nhân Nhân: “...”
Hai bên đều hàng xóm, còn ở trong quân đội, gì mà yên tâm chứ?
Liễu Nhân Nhân gì, cúi đầu thu dọn đồ đạc.
Cố Thành ngoài, dẫn Liễu đại ca và Liễu Nhị Ca đến chỗ ở.
Bản một phòng ký túc xá đơn, bên trong kê thêm một tấm ván nữa thì hai ngủ cũng thành vấn đề.
Chỉ là, trong ký túc xá là lính nam, những đàn ông trong quân đội, ai nấy đều thô kệch hết chỗ .
Ở trong ký túc xá, chuyện ở trần là thường như cơm bữa.
Thế nên Cố Thành dám để Liễu Nhân Nhân ở bên đó.
Liễu Nhân Nhân trải giường xong ở nhà thì Mã Quế Lan nhà bên sang tìm cô.
Cô bảo Liễu Nhân Nhân: “Trong bếp đun nước nóng , em cần dùng thì cứ đó rót.”
Liễu Nhân Nhân cảm kích : “Cảm ơn chị dâu nhé.”
Mã Quế Lan đặc biệt nhiệt tình: “Khách sáo gì, ai ngoài mà chẳng lúc bất tiện, em chuyện gì thì cứ đến tìm chị.”
Liễu Nhân Nhân mỉm , đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cô lục trong túi lấy một miếng thịt lạp, dùng giấy dầu gói đưa cho cô : “Đây là thịt lạp em tự , chị dâu cầm về ăn thử xem.”
Mã Quế Lan vui mừng : “Trên đảo đúng là thịt heo, chị khách sáo với em nữa. Trước đây Cố đoàn trưởng gửi một ít khô heo cho hai đứa con gái nhà chị ăn, là em ? Hai đứa con gái chị đều khen ngon.”
Chỉ là quá tốn thịt heo, đảo ai nuôi heo, bên ngoài đang nạn đói.
Cô ngư dân đảo , bọn họ lâu lắm ăn thịt heo.
Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Trước đây nhà em nuôi một con heo, nỡ bán thịt nên thịt lạp và khô heo để dành ăn dần. Ở nhà vẫn còn một ít, em mang qua cho nhà chị ăn.”
Mã Quế Lan đáp: “Được chứ, đến lúc đó chị đưa em tem phiếu thịt và tiền.”
Điền Bình Quý là đại đội trưởng, lương bổng cũng tệ.
Liễu Nhân Nhân bếp xem thử, là một căn bếp dựng tạm, bên trong xây bếp lò.
--------------------