Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 270: Hứa Chân Chân
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:05:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đó là nhà lầu đấy, trong thành phố còn chắc ở .
Hứa Chân Chân cũng vì nhà lầu mới để ở nên mới vội vội vàng vàng chạy đảo theo chồng.
Qua đó sớm một chút, chừng còn chọn căn nào lớn hơn.
Liễu Nhân Nhân mỉm gì.
Trên tàu hỏa mang theo hai đứa con gì cũng bất tiện, huống hồ còn trông chừng hành lý.
Hứa Chân Chân vốn cảm thấy Liễu Nhân Nhân , ăn mặc đều tươm tất, còn dắt theo con nhỏ.
Sau khi đối phương cũng đảo theo chồng giống , cô càng tin tưởng Liễu Nhân Nhân hơn, hễ chuyện là tìm cô giúp đỡ.
Ra ngoài dễ dàng gì, hai tàu cũng xem như bạn đồng hành, việc thì giúp đỡ lẫn .
Lúc , Hứa Chân Chân nhà vệ sinh.
Nhờ Liễu Nhân Nhân trông giúp hai đứa con và hành lý.
Lần Liễu Nhân Nhân từ chối, cô phát hiện hai đứa con của Hứa Chân Chân khá ngoan.
Sau khi cô , hai nhóc con ngoan ngoãn giường đối diện chờ .
Chưa đợi Hứa Chân Chân , Cố Viêm Viêm bên cạnh bỗng gọi cô một tiếng: “Mẹ ơi, con tè...”
Liễu Nhân Nhân: “... Chờ một lát ? Đợi dì Chân Chân của con về dắt con vệ sinh nhé.”
Người nhờ cô trông hai đứa nhỏ , lúc , Liễu Nhân Nhân chắc chắn thể rời , lỡ xảy chuyện gì thì ?
Cố Viêm Viêm lắc lắc cái đầu nhỏ: “Bây giờ... ạ.”
Cậu bé sắp nhịn nữa .
Liễu Nhân Nhân: “...”
Thôi , hết cách, Liễu Nhân Nhân đành tìm nhân viên cảnh sát tàu nhờ trông chừng bọn trẻ, còn cô thì dắt Cố Viêm Viêm vệ sinh giải quyết nỗi buồn.
Lúc ngoài, Hứa Chân Chân .
Liễu Nhân Nhân áy náy: “Ngại quá Chân Chân, dắt con vệ sinh một chuyến.”
“Không .” Hứa Chân Chân xua tay, cô cũng hai đứa con, đương nhiên hiểu cái khó của Liễu Nhân Nhân.
Ngồi tàu hai ngày, lúc sắp đến nơi, Hứa Chân Chân đột nhiên căng thẳng.
Đây là đầu tiên cô xa, còn đến một nơi xa như , ngoài một , cô đến đường cũng .
Hứa Chân Chân lo lắng hỏi: “Nhân Nhân , lát nữa xuống tàu, đường ?”
Chồng cô cũng thật là, Hứa Chân Chân với là đường, mà chồng cô , bảo cô mọc cái miệng để gì, đường thì thể hỏi !
Liễu Nhân Nhân cất cốc và hộp cơm túi hành lý, đầu cũng ngẩng lên mà : “ đường đảo, lát nữa thể theo chúng .”
Hứa Chân Chân ngạc nhiên: “... Sao đường? Cậu từng đảo ?”
“Cách đây lâu đến một để thăm .” Liễu Nhân Nhân thản nhiên .
Hứa Chân Chân thì vui mừng : “Tốt quá , cứ theo là .”
Liễu Nhân Nhân gật đầu, dặn dò: “Lát nữa xuống xe chắc chắn sẽ đông, Chân Chân giữ chặt hai đứa nhỏ nhé.”
“Yên tâm , mà.” Lúc , chồng của Hứa Chân Chân dặn dặn , bảo cô nhất định trông chừng hai đứa cháu trai cho cẩn thận.
Không bao lâu , tàu hỏa từ từ dừng ở ga Thanh Thị.
Liễu Nhân Nhân lưng đeo một cái túi lớn, tay xách một túi hành lý nhỏ, dắt Cố Viêm Viêm xuống xe.
Hứa Chân Chân cũng mang hai cái túi to, dắt hai đứa con theo Liễu Nhân Nhân.
Sau khi xuống xe, Liễu Nhân Nhân quanh một vòng, thấy cách đó xa, Tiểu Hà đang vẫy tay với cô...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-270-hua-chan-chan.html.]
Liễu Nhân Nhân dắt Cố Viêm Viêm bước tới: “Đồng chí Tiểu Hà, phiền .”
Tiểu Hà vội vàng nhận lấy hành lý của Liễu Nhân Nhân, thiếu tự nhiên: “Chị dâu cần khách sáo, đây là việc nên .”
“Nhân Nhân , vị đồng chí trẻ là?” Hứa Chân Chân nghi hoặc Tiểu Hà trong bộ quân phục.
Liễu Nhân Nhân giới thiệu: “Đây là đồng chí Tiểu Hà trong đơn vị, đến đón chúng đảo.”
Lần đến lượt Tiểu Hà ngẩn , chỉ theo sự sắp xếp của Cố Thành, đến đón Liễu Nhân Nhân, ngờ còn khác nữa.
Hứa Chân Chân cũng là thẳng tính, cô chủ động chào Tiểu Hà: “Chào đồng chí Tiểu Hà, cũng giống Nhân Nhân, đến đơn vị theo chồng. Chồng là Vương Chí Quân.”
Tiểu Hà thấy cái tên quen tai: “Vương Chí Quân... Đại đội trưởng Vương?”
“ , đúng .” Hứa Chân Chân gật đầu lia lịa, “Chính là .”
Liễu Nhân Nhân xen : “Bọn em tình cờ gặp tàu hỏa, chị Chân Chân đường nên em bảo chị cùng bọn em đảo luôn.”
Sau hai đều ở trong khu nhà tập thể, chừng sẽ thường xuyên qua , chút chuyện nhỏ , Liễu Nhân Nhân thể giúp.
Tiểu Hà cũng chậm chạp, khi Hứa Chân Chân cũng là chị dâu quân nhân, lập tức gọi: “Chị dâu, hành lý để em.”
Đón một cũng là đón, mà đón hai cũng thôi, Tiểu Hà vui vẻ dẫn cả nhóm lên thuyền.
Lên đến thuyền, Hứa Chân Chân đặt m.ô.n.g phịch xuống chiếc ghế trong khoang, than thở: “Trời má ơi, tàu hỏa còn thuyền, một chuyến đúng là dễ dàng gì.”
là quá vất vả, mấy lớn bọn họ thì , mệt một chút cũng đành chịu.
Mấy đứa nhỏ thì xong , mấy ngày trời, đứa nào đứa nấy đều như cà tím gặp sương, ủ rũ cả .
Không chỉ , chẳng bao lâu , Hứa Chân Chân cảm thấy đầu óc cuồng, buồn nôn đến mức suýt thì ói ...
Liễu Nhân Nhân thấy , vội vàng tìm t.h.u.ố.c say sóng trong túi đưa cho cô : “Chị dâu, đây là t.h.u.ố.c say sóng, chị uống một viên thử xem.”
Hứa Chân Chân uống t.h.u.ố.c với nước, hồn : “Mẹ ơi, thế thì khổ quá.”
Liễu Nhân Nhân mỉm : “Lần đầu thuyền say sóng là chuyện bình thường, quen là thôi.”
Hứa Chân Chân thì mặt mày méo xệch: “...Ra đảo vẫn thuyền thường xuyên ?”
Liễu Nhân Nhân khẽ lắc đầu: “Cũng hẳn, chỉ là vật tư cung ứng đảo ít, thỉnh thoảng cần đến thành phố Thanh mua đồ.”
Hứa Chân Chân thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì , nhờ khác mang về hộ là .”
Dù thì cô cũng thuyền.
Liễu Nhân Nhân: “...”
Làm cũng , thuyền một chuyến về cũng mất mấy tiếng, đúng là tốn thời gian thật.
Nếu tiện thì hàng xóm láng giềng với cũng thể giúp mang ít đồ.
Thuyền còn tới đảo, Hứa Chân Chân cuối cùng cũng chịu nổi, nôn thốc nôn tháo bên cửa sổ...
May mà buổi trưa họ ăn cơm, nếu thì tình hình còn tệ hơn nữa.
Cuối cùng cũng chịu đựng đến lúc thuyền cập bến, Liễu Nhân Nhân dìu Hứa Chân Chân, nôn đến mức chân mềm nhũn, xuống thuyền.
Vừa xuống thuyền, Liễu Nhân Nhân liền thấy Cố Thành trong đám đông, chỉ là...
Cô để ý thấy một tay của Cố Thành đang quấn băng gạc trắng.
Liễu Nhân Nhân bước nhanh về phía vài bước, hỏi với giọng chẳng mấy vui vẻ: “Anh thương ?”
Hèn chi Cố Thành thể đến đón em, lúc ở ga tàu, em thấy sắc mặt của Tiểu Hà đúng lắm, hóa ... là chuyện giấu em.
Cố Thành dùng tay còn thương xoa đầu con trai một cái.
--------------------