Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 307: Thu hoạch
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:38:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thành : "Đi lính cũng lắm."
Anh vốn là quân nhân, trong lòng chắc chắn Cố Viêm Viêm giống .
Liễu Nhân Nhân nghĩ Cố Viêm Viêm vẫn còn nhỏ, bây giờ bàn chuyện cũng ý nghĩa gì nhiều.
"Sau hãy , đợi Viêm Viêm lớn lên, nó gì thì đó, chúng cha tôn trọng ý kiến của con, ủng hộ chúng, thể ép chúng những việc thích."
Thật , Liễu Nhân Nhân còn đang nghĩ đến việc để Cố Viêm Viêm thi đại học.
Nó bây giờ còn nhỏ, đến lúc đó... thể thi đại học.
mà, cô vẫn sẽ tôn trọng lựa chọn của chính Cố Viêm Viêm.
Chỉ cần nó phạm sai lầm, gì cũng .
Thấy Cố Thành dùng ánh mắt sâu thẳm , Liễu Nhân Nhân chột : "... Sao thế?"
Cố Thành : "Em giống những khác lắm."
Người thời nay đều lấy việc lính vinh quang, hơn nữa, lính là .
Gia đình bình thường, nhà nào mà một suất lính thì đúng là mồ mả tổ tiên bốc khói xanh.
Chẳng cha nào con lính cả.
"Có gì mà giống chứ." Liễu Nhân Nhân giả vờ bình tĩnh , "Bản cũng là lính, chẳng lẽ công việc nguy hiểm thế nào ? Vừa cũng đó, con trai của Chu Đại Gia..."
Ngừng một chút, Liễu Nhân Nhân tiếp: "Dù thì em cũng chỉ suy nghĩ của một phụ nữ bình thường thôi, trừ khi Viêm Viêm đặc biệt yêu thích, nếu em hy vọng nó lính ."
Cố Thành cô thật sâu, cũng lọt tai nữa.
Liễu Nhân Nhân ho khan hai tiếng, chuyển chủ đề: "Em thấy đảo nhiều hang động đá vôi như , còn cả chim yến nữa, xem... bên trong liệu tổ yến ?"
Cố Thành: "Tổ yến?"
Cái thứ thật sự từng đến.
Liễu Nhân Nhân nghĩ một lát : "Em Tường Vi , thứ bổ dưỡng, còn cực kỳ đắt."
Thật , Liễu Nhân Nhân cũng thèm ăn tổ yến, thứ trong mắt cô còn thực tế bằng ăn thêm hai cân thịt heo.
Chỉ là... loại tổ yến hoang dã thuần tự nhiên ô nhiễm , giá cả đúng là vô cùng đắt đỏ.
Tùy tiện lấy một ít thôi cũng bằng họ phấn đấu mấy năm trời.
Liễu Nhân Nhân thật sự cưỡng sự cám dỗ , nếu thật sự tìm tổ yến, cô sẽ phát tài to.
Cố Thành rõ tổ yến là thứ gì, chỉ : "Mai xem thử xem."
Hôm .
Hôm nay Cố Thành việc gì, ăn sáng xong, hai bèn chuẩn ngoài một chuyến. Chuyện tổ yến thì khoan hãy , còn kiếm ít hải sản tươi mang về ăn nữa.
Nghĩ đến chuyện hôm nay hang động tìm xem tổ yến , tiện dẫn theo Cố Viêm Viêm.
Bèn để nó ở khu nhà trệt, nhờ Chu Đại Gia và Chu Đại Nương trông giúp.
Đến bãi cát, hai đến phía hang động .
Chim yến trong các hang động đảo thật sự nhiều, hai cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.
Họ tìm một cửa hang tương đối thấp .
Cố Thành dẫn đường, quan sát tình hình bên trong, nếu nguy hiểm thì cần sâu.
May mà ngoài những con yến thỉnh thoảng bay qua, trong hang động còn thứ gì khác.
Hang động tạo thành từ các loại đá chồng chất lên , là một kiệt tác của thiên nhiên, trông to lớn hùng vĩ.
Chỉ là âm u rợn , khiến chút sởn gai ốc.
Không lâu , Liễu Nhân Nhân thật sự thấy từng chiếc tổ yến nhỏ hình thuyền vách đá...
Có lẽ vì sâu trong hang, tổ yến ở đây khá thưa thớt.
mà, nhờ ánh sáng lờ mờ, vẫn thể chất lượng tổ yến tệ, là loại tổ chim đen thui bình thường.
Nén sự kích động trong lòng, Liễu Nhân Nhân chỉ tổ yến vách đá : "Chính là cái ."
Cố Thành nghi hoặc hỏi: "... Đây là tổ của chim yến ?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu: " , chẳng chúng đang tìm tổ yến ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-307-thu-hoach.html.]
Khóe miệng Cố Thành giật giật, nhướng mày hỏi: "Thứ thật sự ăn ?"
"Tất nhiên , nếu mà đắt thế ." Liễu Nhân Nhân mím môi , "Tổ yến giá trị dinh dưỡng cao, ăn thể bồi bổ, dưỡng nhan."
Cố Thành tài nào hiểu nổi thứ thì gì ngon: "Nó thể đắt đến mức nào chứ?"
Liễu Nhân Nhân chỉ một cái tổ yến màu vàng nhạt vách đá, đắn đo : "Chỉ một chút thế thôi, chắc cũng bằng cả năm lương của ."
Cố Thành: "..."
Hôm nay mặc thường phục, buộc một cái túi lưới bên hông.
Cố Thành một lượt xung quanh, với Liễu Nhân Nhân: "Em ở đợi nhé, lên lấy tổ yến."
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Anh cẩn thận một chút, ở thấp lấy một ít là ."
Hang động khá cao, vài cái tổ yến thẳng đỉnh hang, dụng cụ thì đúng là hái xuống .
Món đắt cũng lý do của nó.
Cố Thành thủ giỏi, nhưng những chỗ quá cao cũng dám mạo hiểm trèo lên.
Đá vách hang lồi lõm đều, leo trèo cũng khá nguy hiểm.
May mà nơi ai đến, ở những chỗ thấp bên cũng một ít tổ yến.
Cố Thành cẩn thận dùng d.a.o cạo tổ yến xuống cho túi lưới.
Chẳng qua bao lâu, cái túi lưới mà đầy ắp.
Cố Thành lúc mới dừng tay trèo xuống.
Nhiệt độ trong hang động thấp, nhưng Liễu Nhân Nhân lo đến toát cả mồ hôi.
Thấy Cố Thành bình an vô sự trèo xuống, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Má ơi, kiếm tiền đúng là dễ dàng gì.
Cố Thành nghỉ một , đưa túi lưới cho cô hỏi: "Tạm thời hái chừng , dịp, sẽ dẫn thêm mấy tới lấy."
Bên trong hang động chằng chịt phức tạp, di chuyển cũng khá khó khăn, một dễ xoay xở.
Liễu Nhân Nhân nhấc nhấc cái túi trong tay, hài lòng : "Chừng đủ , chúng kiếm chút tiền tiêu vặt là ."
Leo hang động thật sự quá nguy hiểm, phát tài một chút là nên đủ .
Cố Thành trầm ngâm : "Nếu thứ thật sự giá trị, thì đối với bộ đội cũng là một chuyện ."
Vừa , quân khu mới còn thiếu ít trang thiết và vật tư.
Nếu tổ yến thể bán tiền, lẽ họ thể tận dụng nó.
Hòn đảo cũng sẽ là một khối tài sản lớn.
Liễu Nhân Nhân: "..."
Ra khỏi hang động, Liễu Nhân Nhân liếc sắc trời, gần mười giờ .
Cố Thành chống hông : "Chuyến tàu về buổi chiều, ba giờ sẽ khởi hành."
Thời gian còn nhiều, Liễu Nhân Nhân bèn : "Chúng bắt ít hải sản mang về , buổi chiều qua đây nữa."
Cửa hang động chính là biển, Liễu Nhân Nhân cúi đầu liền thấy một mảng hàu lớn bám đá ngầm...
Hôm nay cạy hàu nữa, món đúng là quá bổ, thể ăn mỗi ngày .
Liễu Nhân Nhân xắn ống quần lên, bắt đầu lật đá nước.
Bên những tảng đá là nơi dễ ẩn giấu những thứ nhất, nào là cua, ốc hương, bạch tuộc, bào ngư...
Nơi dấu chân đúng là thật, cũng tìm thấy hải sản.
Hơn nữa, chúng đều cả mảng lớn, lượng thật sự ít.
Liễu Nhân Nhân mới lật một tảng đá lớn, bên mà cả một ổ bào ngư!
Có đủ tám con, con nào con nấy cũng to bự.
Nếu Cố Thành ở bên cạnh, Liễu Nhân Nhân bán thẳng cho hệ thống .
--------------------