Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 339: Mỡ heo

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:38:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kể cả thì cô cũng dám bán nữa, rủi ro quá lớn.

 

Trong mắt A Cường lộ một tia thất vọng, nhưng vẫn : “Lần đồ , cô cũng thể đến đây tìm , cô bán thẳng đồ cho , cũng đỡ phiền phức hơn ?”

 

Với một khách hàng lớn như Liễu Nhân Nhân, nếu thể xây dựng mối quan hệ hợp tác lâu dài thì là một chuyện .

 

Liễu Nhân Nhân tỏ thái độ gì, dù thì trong thời gian ngắn, cô sẽ .

 

Sáu mươi cân bột mì trắng, bên A Cường trả cao hơn năm xu một cân, tròn sáu mươi ba đồng.

 

Liễu Nhân Nhân nhận tiền rời .

 

Chưa đến nửa ngày công, kiếm một trăm hai mươi ba đồng...

 

Gần bằng nửa năm lương của một công nhân bình thường.

 

Liễu Nhân Nhân thầm nghĩ, nếu thời gian, thỉnh thoảng đến đây một chuyến kiếm chút tiền tiêu vặt cũng tệ.

 

Tất bật một hồi, trời cũng còn sớm nữa.

 

Liễu Nhân Nhân cũng dạo ở nơi nào khác, tìm một chỗ quần áo xong, vội vàng bến tàu lên thuyền.

 

Vừa lên thuyền, Liễu Nhân Nhân thấy một gương mặt quen thuộc...

 

Là Khâu lão sư ở trường học của bộ đội, tay xách túi lớn túi nhỏ, chắc là đặc biệt đến Thanh Thị mua đồ.

 

Thảo nào dạo thấy ông ở hợp tác xã mua bán.

 

Người quen, Liễu Nhân Nhân cũng chào hỏi ông , cô đeo gùi lưng khoang thuyền.

 

Trên thuyền đông , tiện để tuồn vật tư ngoài.

 

Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân bắt đầu mua sắm thả ga, mười cân thịt heo, mười cân mỡ khổ, hai cân sườn, một gói nấm hương, hai gói bánh Đào Tô, hai gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, hai hộp bánh quy.

 

Còn truyện tranh liên mà Cố Viêm Viêm thích, cô mua cả một túi.

 

Hũ dầu, chum gạo, vại bột mì các thứ trong nhà cũng đổ đầy.

 

Trái cây thì cô mua, đảo mua trái cây vốn rẻ .

 

Sắp xếp đồ đạc xong, Liễu Nhân Nhân đón Cố Viêm Viêm.

 

Cô xách mười hai quả trứng gà và một cân thịt heo cho Hứa Chân Chân.

 

Thịt heo là thứ hiếm đảo, trứng gà cũng .

 

Nhà Hứa Chân Chân nuôi gà , hai con trai, nên trứng gà trong nhà đều ăn uống dè sẻn.

 

Liễu Nhân Nhân đưa đồ cho cô : “Em mua hai cân thịt heo ở Thanh Thị, còn trứng gà là em tự để dành, chị cho Đại Mao và Nhị Mao bồi bổ cơ thể nhé.”

 

Mọi trong khu tập thể gia đình đều nhà cô nuôi gà, cũng từng ngỏ ý mua trứng gà của cô.

 

Liễu Nhân Nhân đều từ chối hết, nhà cô dùng nhiều trứng, thỉnh thoảng đem biếu, thật cũng để dành bao nhiêu.

 

Kể cả để dành , Liễu Nhân Nhân cũng bán cho trong khu tập thể.

 

Biết đây, đều sống chung trong một khu, bán đắt thì sợ khác vui.

 

Bán rẻ thì chính Liễu Nhân Nhân chịu thiệt.

 

Thà rằng bán nữa, cũng đỡ phiền phức việc cứ đến nhà cô.

 

Hứa Chân Chân thấy thịt heo, hai mắt đương nhiên sáng lên: “Để chị lấy tiền với tem phiếu cho em...”

 

Liễu Nhân Nhân xua tay : “Không cần chị, Viêm Viêm phiền chị cả ngày , trưa còn ăn cơm ở nhà chị, một cân thịt heo cứ coi như là tiền cơm của thằng bé .”

 

“Em là khách sáo quá , hai chúng như , trông giúp đứa nhỏ thôi mà cần gì tiền cơm chứ? Nếu em lấy tiền, chị ngại dám nhận thịt heo .”

 

Cứ đẩy qua đẩy cũng , Liễu Nhân Nhân nhận tiền, nhưng lấy tem phiếu thịt.

 

“Mẹ ơi, con đói ...”

 

Vừa về đến nhà, Cố Viêm Viêm lóc cóc chạy đến bên tủ chạn, lấy đồ ăn vặt.

 

Tủ chạn khóa, nhóc tự mở cửa.

 

Trước khi Thanh Thị buổi sáng, Liễu Nhân Nhân với Cố Viêm Viêm là sẽ mua đồ ăn ngon về cho bé.

 

Liễu Nhân Nhân bóc cho một gói bánh Đào Tô, dặn dò: “Chỉ ăn một cái thôi, sắp ăn cơm .”

 

“Vâng ạ!” Cố Viêm Viêm vui vẻ gật đầu, cầm bánh Đào Tô chạy đến ghế sô pha xem truyện tranh liên .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-339-mo-heo.html.]

Liễu Nhân Nhân bếp nấu cơm tối, hôm nay còn thắng mỡ heo, vẫn còn chín cân thịt heo và hai cân sườn.

 

Bây giờ thời tiết vẫn còn khá nóng, thịt heo tươi để mấy ngày...

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ một lát, quyết định thắng mỡ heo , đó cắt tám cân thịt heo thành từng miếng cho mỡ heo rán qua một lượt.

 

Thịt heo chiên xong thể bảo quản trực tiếp trong mỡ heo, giữ mấy tháng liền.

 

Vừa , cái vại mua ở chợ phiên hai hôm đủ lớn, đựng cả mỡ heo lẫn thịt heo.

 

Trong nhà mấy cái nồi sắt và nồi đất lớn nhỏ, Liễu Nhân Nhân lấy một cái nồi đất kích cỡ đặt lên bếp để thắng mỡ heo.

 

Vừa thắng mỡ heo nấu bữa tối.

 

Liễu Nhân Nhân để một cân thịt heo tươi và hai cân sườn.

 

Sườn để tối nay ăn luôn, cho Cố Viêm Viêm một món sườn kho.

 

Bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, Liễu Nhân Nhân mới thắng xong mỡ heo.

 

Mỡ heo và thịt heo chiên xong đựng đầy ắp một vại.

 

Còn một bát tóp mỡ lớn, rắc chút muối, để dành ngày mai món bắp cải xào tóp mỡ.

 

Bữa tối ăn sườn kho, cải thìa xào, món chính là màn thầu bột mì trắng.

 

Đã một thời gian ăn sườn kho.

 

Cố Viêm Viêm gặm đến mức miệng đầy dầu mỡ, một đĩa sườn kho mà cu gặm gần hết một nửa.

 

Liễu Nhân Nhân gắp một đũa rau xanh bát của bé, bê đĩa sườn kho .

 

"Ăn nữa là đau bụng đấy, phần còn để mai ăn."

 

Sườn kho chiên thơm giòn, để đến sáng mai cũng hỏng .

 

Điều kiện cho phép, thỉnh thoảng ăn đồ ăn qua đêm cũng .

 

Sáng mai nấu nồi cháo, ăn cùng sườn kho cũng .

 

"Chị dâu, tối qua nhà chị nấu thịt ạ?"

 

Hôm , Trịnh Tường Vi liền chạy tới hỏi Liễu Nhân Nhân, cô ở ngay vách.

 

Tối hôm qua, cô ngửi thấy mùi thịt thơm suốt cả một buổi tối.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Hôm qua em tiễn Nhị Tẩu ga tàu, may mắn mua một miếng mỡ lá ở Thanh Thị, tối về liền thắng một hũ mỡ heo."

 

Thật , hôm qua lúc "tuồn" thịt heo ngoài, Liễu Nhân Nhân cũng nghĩ đến việc nên biếu Trịnh Tường Vi một cân thịt .

 

mà, ý nghĩ nhanh chóng biến mất.

 

Có Dương Tố Cần ở đó, hơn hết là cô nên mang đồ sang nhà Trịnh Tường Vi, để tránh Dương Tố Cần lời tiếng .

 

Liễu Nhân Nhân là một ngại phiền phức.

 

Trịnh Tường Vi liền nuốt nước miếng, thịt heo đó...

 

Dạo ốm nghén nặng, chỉ thèm ăn chút đồ cay và thịt.

 

Tiếc là, chồng của Trịnh Tường Vi cho cô ăn nhiều đồ cay, mà thịt heo đảo một tuần chỉ cung cấp một , đủ ăn.

 

Còn thịt muối... Dương Tố Cần cũng cho cô ăn thịt muối.

 

Nhà Liễu Nhân Nhân vẫn còn một miếng thịt heo tươi, cô định để trưa nay ăn.

 

Cô mở miệng, nhưng lời đến bên môi nuốt ngược trong.

 

Liễu Nhân Nhân đổi lời: "Bên nhà Vương Thím T.ử nuôi vịt đó, em thể hỏi xem thím bán vịt , hoặc hỏi thăm những khác trong thôn xem ai bán vịt ."

 

Thịt vịt cũng là thịt mà.

 

Thật Trịnh Tường Vi sớm hỏi thăm : "Giờ ít bán vịt lắm, ai cũng để dành ăn Tết."

 

Không dân làng nào cũng giống như Vương Thím Tử, nuôi hai ba mươi con vịt trong nhà.

 

Những nhà khác, cũng giống như nuôi gà, chỉ nuôi hai ba con vịt để dành ăn Tết.

 

Phòng khi đến lúc đó mua thịt heo thì nhà thịt để ăn.

 

--------------------

 

 

Loading...