Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 351: Đổng Hoa Thanh
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:39:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu đưa hai con Liễu Nhân Nhân đến xem cho , Cố Thành cũng chẳng tới.
Trên đường về, trời chút se se lạnh, từ vụ thu hoạch mùa thu, thời tiết ngày một lạnh hơn.
Cứ thế nữa, chẳng bao lâu nữa là mặc áo bông .
Còn hơn hai tháng nữa là đến Tết, lâu thì cũng lâu lắm.
Liễu Nhân Nhân nghĩ hỏi Cố Thành: “Tết năm nay, nhà ăn Tết đảo ạ?”
Ăn Tết đảo cũng là , chỉ là, gia đình ba của họ, khó tránh khỏi chút hiu quạnh.
Cố Thành đoán suy nghĩ của cô: “Em về nhà ăn Tết ?”
Liễu Nhân Nhân phủ nhận: “Chiều nay Hai đến nhà, Cả và Hai chắc là sẽ về quê ăn Tết, còn em thì... thật cũng .”
Làm thể quá tham lam, cả nhà họ ở bên là quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Cố Thành cũng chắc lúc đó rảnh : “Anh sẽ cố gắng sắp xếp thời gian, Tết về nhà một chuyến.”
Sau khi điều đến đảo, Cố Thành cũng về nhà nào.
Người nhà... đúng là nên về thăm một chuyến.
Liễu Nhân Nhân nhận muộn màng, : “Không cần cố ý xin nghỉ phép , đến lúc đó tính .”
Chính cô cũng xin nghỉ , dù về cũng ở bao lâu, về về bằng tàu hỏa cũng tốn mất mấy ngày.
Thời buổi giao thông bất tiện, cũng dễ dàng.
Ngày hôm , vì hôm là phiên chợ lớn, nên hôm nay đến hợp tác xã mua đồ ít nhiều.
Cũng lạ thật, hôm nay một nhóm cô gái trẻ đến tìm Liễu Nhân Nhân mua vải.
Là nữ binh sĩ của đoàn văn công.
Còn cả cô gái mấy hôm đến tìm Liễu Nhân Nhân mua vải nữa.
Có lẽ là hôm qua họ thấy bộ quần áo cô mặc .
Nên mới đến hỏi thăm, quần áo của Liễu Nhân Nhân mua ở .
Liễu Nhân Nhân nhếch môi: “Quần áo là do tự may.”
Cô gái trẻ tên là Đổng Hoa Thanh, là yêu cái , ngày thường thích mua quần áo : “Vải may quần áo của chị mua ở ? Hợp tác xã ?”
Dù trong cửa hàng cũng việc gì, Liễu Nhân Nhân cũng thời gian rảnh để tán gẫu với cô : “Trong cửa hàng bán, vải là nhờ mua từ thủ đô về.”
Chưa kể đây Cố Thành từng giúp cô mua vải , Trịnh Tường Vi cũng là thủ đô, Liễu Nhân Nhân đúng là cũng từng nhờ cô mua đồ.
Sắp tới Liễu Nhân Nhân còn định tìm Trịnh Tường Vi, nhờ nhà cô giúp mua hai tấm vải để chăn bông.
Đồ dùng trong nhà, dùng loại một chút cũng .
Tem phiếu vải Liễu Nhân Nhân đều để dành đủ .
Đổng Hoa Thanh là thành phố, nhưng ở thủ đô: “Đồng chí, nhà chị còn loại vải giống hôm qua ? Nếu , sẽ trả gấp đôi tiền để mua!”
Khóe miệng Liễu Nhân Nhân giật giật: “...”
Cô gái cũng thật cố chấp, vì một tấm vải mà lẽ sẽ đuổi theo đến tận nhà cô mất.
Suy nghĩ một lát, Liễu Nhân Nhân : “ là vẫn còn hai tấm vải, nếu cô mua, thể giúp cô may thành một bộ quần áo vặn, nhưng mà...”
Như thì xem như là đặt may riêng , giá cả tự nhiên rẻ.
Liễu Nhân Nhân thể nào kiếm chút tiền, nếu , cô bận rộn như thế để gì?
Đổng Hoa Thanh cần suy nghĩ đồng ý ngay: “Tiền bạc thành vấn đề.”
Liễu Nhân Nhân thấy cách ăn mặc của Đổng Hoa Thanh tệ, thiếu tiền.
Cô nhỏ giọng với Đổng Hoa Thanh: “May một bộ quần áo, hai mươi đồng.”
Cũng là hét giá, mua một tấm vải ở thủ đô vốn rẻ.
Cộng thêm công cô tự tay may, cũng tốn công sức.
Đổng Hoa Thanh c.ắ.n răng : “Được.”
Bình thường cô mua một bộ quần áo loại cũng mười mấy đồng một bộ.
Hai mươi đồng... cũng là mua nổi.
Ngoài Đổng Hoa Thanh , mấy cô gái khác trong đoàn văn công cùng, vì Liễu Nhân Nhân và Đổng Hoa Thanh chuyện riêng nên họ tình hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-351-dong-hoa-thanh.html.]
Còn một cô gái khác cũng mua một bộ quần áo.
Liễu Nhân Nhân gì.
Lúc thể công khai giao dịch, Liễu Nhân Nhân cũng sẽ chuyện giữa chốn đông .
Nếu cô thật sự lòng mua, tự nhiên sẽ tìm đến cô.
Liễu Nhân Nhân cho Đổng Hoa Thanh địa chỉ nhà .
Buổi chiều cô đến nhà Liễu Nhân Nhân một chuyến, Liễu Nhân Nhân giúp cô đo kích thước.
Buổi chiều , rảnh.
Lúc tan , Liễu Nhân Nhân mua năm con cá lớn ở hợp tác xã mua bán mang về.
Hôm qua ở chợ phiên cũng đổi tám con cá lớn, hai con cá vược nhỏ.
Ăn một sớm một chiều cũng hết .
Liễu Nhân Nhân ngẫm nghĩ một ít khô cá, thì tiện thể nhiều một chút, đến lúc đó cũng gửi một ít về quê.
Đón Cố Viêm Viêm về nhà.
Liễu Nhân Nhân nấu bữa trưa , buổi chiều việc, nên bữa trưa đơn giản một chút.
Cá vược hấp, cà tím khoai tây om đỗ cô ve, cà tím và đỗ cô ve là mua ở chợ phiên hôm qua.
Rau củ tươi để lâu, ăn hết trong hai ngày .
Món chính là cơm độn khoai lang.
Cố Thành dạo nhiệm vụ, buổi trưa cũng sẽ về nhà ăn cơm.
Ăn cơm trưa xong, Cố Thành tiện đường đưa Cố Viêm Viêm đến nhà trẻ.
Một lúc , Đổng Hoa Thanh đến, còn dẫn theo một bạn, là cô gái trẻ khác cũng may quần áo hồi sáng.
Liễu Nhân Nhân lấy đo cho hai , "Quần áo hai ngày nữa các cô đến lấy nhé."
"Hôm nay nhắc đến cô, cô là vợ lữ đoàn trưởng ?" Lấy đo xong, Đổng Hoa Thanh ngay.
Liễu Nhân Nhân thản nhiên liếc cô một cái, sửa : "Là phó lữ đoàn trưởng."
Trong quân đội, cách giữa lữ đoàn trưởng và phó lữ đoàn trưởng là lớn.
Đổng Hoa Thanh để tâm : "Cô tuổi còn trẻ, nhà cô chắc cũng , sớm muộn gì cũng sẽ lên lữ đoàn trưởng thôi."
mà, chồng của Liễu Nhân Nhân thăng chức cũng chẳng liên quan gì đến cô , Đổng Hoa Thanh nhận lời thừa.
Cô chuyển chủ đề: "À đồng chí Liễu, hôm qua cô trang điểm , mỹ phẩm cô dùng cũng mua từ thủ đô ?"
Liễu Nhân Nhân: "...Không , chỉ là kem tuyết hoa mua ở cửa hàng bách hóa tổng hợp thôi."
Mỹ phẩm là do cô tuồn từ hệ thống, nhưng thứ cô cũng dám công khai mang bán.
Lỡ như khác phát hiện điều gì, chẳng cô sẽ bắt để nghiên cứu ?
Liễu Nhân Nhân thiếu tiền, vốn dĩ cần thiết vì chuyện mà mạo hiểm.
Đổng Hoa Thanh: "...Kem tuyết hoa dùng ?"
Kem tuyết hoa là cô mua nổi, bản Đổng Hoa Thanh cũng , nhưng dùng hiệu quả như Liễu Nhân Nhân.
Liễu Nhân Nhân mở mắt láo: "Do da vốn thôi."
"Cũng ..." Hôm nay Liễu Nhân Nhân trang điểm, nhưng da vẫn trắng mịn.
Đổng Hoa Thanh kết hôn, sinh con mà da cũng bằng cô .
Một lúc kiếm bốn mươi đồng, trong lòng Liễu Nhân Nhân vui sướng rơn.
Kiếm tiền thế nhẹ nhàng hơn nhiều.
Sau khi Đổng Hoa Thanh rời , Liễu Nhân Nhân định cắt vải may quần áo.
Dương Liễu đến nhà.
Liễu Nhân Nhân rót nước mật ong mời cô .
Dương Liễu từ nhà bên cạnh sang, lúc vẻ mặt vui mừng, xem chuyện công việc thỏa .
" tìm Tường Vi chuyện mua công việc, Tường Vi hai lời đồng ý, chỉ lấy một nghìn đồng."
--------------------