Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 366: Lẩu bò

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:39:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Mẫu trông cũng vui vẻ gì, nhưng gì cả, dù bà mấy yêu thích gia đình con trai út.

 

, ai bảo nhà kiếm tiền cơ chứ.

 

Một bữa cơm đơn giản, cả nhà mỗi ăn một tâm tư...

 

Liễu Nhân Nhân ăn xong bữa trưa ở nhà thì Hoàng Tiểu Nguyệt mang thịt bò tới.

 

Ngoài mười cân thịt bò hôm qua, Hoàng Tiểu Nguyệt còn mua cho cô cả dày bò, cuống họng bò và một cái lưỡi bò...

 

Nội tạng bò chỉ rửa sơ qua, sạch sẽ cho lắm.

 

Hôm qua đưa tiền cho Hoàng Tiểu Nguyệt mua mười cân thịt bò, tiền đủ, Liễu Nhân Nhân định bù thêm cho cô mấy đồng.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt nhận: “Mấy thứ đáng tiền , là nửa bán nửa cho thôi, chẳng tốn bao nhiêu tiền cả.”

 

nhất quyết lấy tiền, Liễu Nhân Nhân bèn đong mấy cân kê vàng cho cô : “Cho Bình Bình An An hầm cháo kê ăn.”

 

Hoàng Tiểu Nguyệt hai con trai, tên thật là Liễu Khánh Hỷ và Liễu Khánh Song. Tên ở nhà là Bình Bình An An.

 

Chỗ trồng kê vàng, hợp tác xã mua bán cần tem phiếu lương thực, Hoàng Tiểu Nguyệt khách sáo với Liễu Nhân Nhân nữa.

 

“Hai đứa nhỏ giờ sắp cai sữa , đúng lúc cho chúng nó ăn thêm thứ khác.”

 

Sữa của cô giờ đủ, lúc bọn trẻ còn nhỏ, cô vẫn luôn nhờ Liễu Nhân Nhân mua giúp sữa bột.

 

Đợi hai đứa lớn hơn một chút thì ăn nước cơm, sữa, ăn tạm cho qua bữa.

 

Bây giờ, thể ăn chút cháo, mì sợi các thứ .

 

Cháo kê dinh dưỡng, hợp cho trẻ con ăn.

 

Chế độ ăn uống thời vẫn còn quá đơn điệu.

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ một lát : “Đợi lúc về đảo , sẽ gửi cho chị ít tôm khô và bào ngư khô, chị băm nhỏ bỏ gạo nấu cháo, trẻ con ăn bổ dưỡng.”

 

Tôm khô cá khô do chính tay cô phơi, là đồ tự nhiên chất phụ gia, trẻ con cũng ăn .

 

Sau khi Hoàng Tiểu Nguyệt , Liễu Nhân Nhân rửa sạch chỗ nội tạng bò.

 

Trong nhà khá nhiều thịt, mấy cân thịt heo của Khương Thúy Hoa cho, còn hai cân thịt heo của Liễu Trường Toàn cho nữa.

 

Bản Liễu Nhân Nhân cũng mua hai con cá trắm cỏ to, hai cân mực, một con gà mái già.

 

Hôm nay nhờ Hoàng Tiểu Nguyệt mua mười cân thịt bò...

 

Nhiều thịt như , nhất thời chắc chắn ăn hết . Mười cân thịt bò, Liễu Nhân Nhân chỉ giữ một cân tươi để ăn, còn đều thành thịt bò khô.

 

Đến lúc đó mang về đảo ăn.

 

Nội tạng bò... thứ để lâu, Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi, lâu ăn lẩu.

 

Buổi tối thể một bữa lẩu để ăn.

 

Nói là , Liễu Nhân Nhân rửa sạch dày bò, cuống họng bò, lưỡi bò thái miếng, bày đĩa.

 

Ngoài nội tạng bò, Liễu Nhân Nhân còn chuẩn một đĩa thịt bò thái lát, một đĩa thịt heo thái lát, và một đĩa mực.

 

Rau ăn kèm xà lách, củ cải, khoai tây và nấm.

 

Không đông , chừng món ăn cũng gần đủ .

 

Trong nhà dầu ớt và tương đậu bản, Liễu Nhân Nhân mua thẳng một cục gia vị lẩu từ hệ thống để nấu.

 

Lúc Liễu Nhân Nhân chuẩn gần xong thì hai cha con Cố Thành về đến nơi.

 

“Mẹ ơi...” Về đến nhà , Cố Viêm Viêm vui vẻ mặt.

 

Liễu Nhân Nhân cởi tạp dề eo xuống, thuận miệng hỏi: “Ở nhà ông bà nội chơi vui con?”

 

Cố Viêm Viêm toe toét đáp: “Vui ạ, ăn thịt, còn cả một cái đùi gà to nữa!”

 

Cố Viêm Viêm là một đứa trẻ lạc quan, mấy để tâm đến thái độ của khác đối với .

 

Nhà ở hẻo lánh, nhóc cũng yên .

 

Về bao lâu, lon ton chạy ngoài chơi.

 

Cố Thành các món ăn bàn: “Tối nay ăn lẩu ?”

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Em hai vị đấy, đến lúc đó với Viêm Viêm ăn bên cay nhé.”

 

Cố Thành thích ăn cay, nhưng vết thương tay vẫn lành hẳn, kiêng khem.

 

Khoảng thời gian , cơm nước Liễu Nhân Nhân nấu đều khá thanh đạm.

 

Vẻ mặt Cố Thành thoáng nét tiếc nuối: “Tay khỏi .”

 

Anh tự cảm thấy hồi phục gần hết, chẳng khác gì so với đây.

 

Liễu Nhân Nhân liếc một cái: “Tổn thương gân cốt dưỡng trăm ngày, cứ dưỡng thêm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-366-lau-bo.html.]

 

Cũng chẳng vội mấy ngày .

 

mà, thịt heo và thịt bò thời đúng là ngon thật, dù cho nhiều gia vị.

 

Thịt giữ hương vị nguyên bản, ăn cũng ngon.

 

Buổi tối, cả nhà ba một bữa ăn ngon lành.

 

Mấy ngày tiếp theo, Liễu Nhân Nhân bận rộn phơi khô thịt.

 

Vốn dĩ cô chỉ định phơi vài cân khô bò, nhưng khổ nỗi dạo trong thôn nhiều mổ heo ăn Tết.

 

Liễu Nhân Nhân nhất thời nhịn , mua thêm hơn mười cân thịt heo.

 

thịt muối lạp xưởng, mà thành khô thịt giống như khô bò.

 

Ngày thường thể dùng đồ ăn vặt, những lúc Cố Thành nhiệm vụ, Liễu Nhân Nhân nào cũng sẽ nhét một ít trong hành lý của .

 

Ngoài còn thịt heo khô miếng, Liễu Nhân Nhân cũng thử một ít.

 

Mùi vị cũng ngon.

 

Sáng hôm đó, Liễu Nhân Nhân đang bận rộn phơi khô thịt trong sân.

 

Liễu Nhị Tẩu xách theo giỏ hấp tấp chạy đến nhà.

 

“Em gái, thôn bên mổ heo, mua thịt chung ?”

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Bây giờ trong thôn ai cũng cô tiêu tiền mạnh tay, khác mua thịt đều chỉ mua nửa cân một cân.

 

Còn đến lượt Liễu Nhân Nhân thì mua thẳng mấy cân, thậm chí là cả chục cân.

 

Thế nên, chỉ cần trong thôn nhà nào mổ heo, chắc chắn sẽ đến tận nhà tìm cô mua thịt.

 

“Đi chứ!”

 

Ở nhà rảnh rỗi cũng chán, Liễu Nhân Nhân vẫn khá thích ngoài dạo một vòng.

 

Thôn bên cạnh xa.

 

Hơn nữa, Liễu Nhân Nhân xe đạp, cũng tiện.

 

Cô nhanh tay nhanh chân trải khô thịt nia.

 

Liễu Nhân Nhân dắt xe đạp khỏi cửa.

 

Trước khi , cô khóa cổng lớn .

 

Trong nhà nhiều khô thịt như , nếu để khác thấy, e là sẽ kẻ nảy sinh lòng .

 

Hai cha con Cố Thành ở nhà, họ ở nhà cũng yên , ngoài chơi từ sớm.

 

Liễu Nhân Nhân đạp xe chở Liễu Nhị Tẩu, chẳng mấy chốc đến thôn bên.

 

Hôm nay mua thịt heo đông lắm.

 

Điều kiện nhà họ Liễu bây giờ cũng tệ, nếu gần đây ai mổ heo.

 

Họ đều sẽ mua một cân nửa cân thịt heo về để cải thiện bữa ăn cho cả nhà.

 

Lần mổ heo ăn Tết , Khương Thúy Hoa giữ hơn chục cân thịt để nhà ăn, nhưng bà thành thịt muối hết .

 

Cũng chỉ dạo là dân làng bán thịt heo nhiều một chút.

 

Đợi qua Tết, trong thôn sẽ còn ai mổ heo nữa, đến lúc đó chỉ thể ăn chút thịt muối và lạp xưởng thôi.

 

Lần Liễu Nhị Tẩu cũng chỉ mua một cân thịt heo.

 

Nhà họ Liễu đột nhiên hai công nhân, tiền bạc thì , nhưng Khương Thúy Hoa vẫn tiết kiệm như , nỡ tiêu tiền cho lắm.

 

Trong nhà mấy đứa cháu trai cháu gái, còn nhiều chỗ cần dùng đến tiền.

 

Không thể nào kiếm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu .

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ một lát, mua hai cân sườn, định về món sườn kho để ăn.

 

Thịt heo thì mua nữa, trong nhà vẫn còn mà.

 

Cũng may là bây giờ trời lạnh, chứ thì thịt heo căn bản là để lâu.

 

Người bán thịt là một ông bác trạc sáu mươi tuổi, ông Liễu Nhân Nhân chỉ mua hai cân sườn thì khỏi hỏi: “Hai cân đủ ăn ?”

 

Đây đầu Liễu Nhân Nhân đến thôn bên mua thịt heo, mà Cố Thành tiền đồ nhất khắp vùng .

 

Nhờ phúc của , trong các thôn lân cận gần như ai cũng cô.

 

--------------------

 

 

Loading...