Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 388: Ngã bệnh
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:40:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ngày , Cố Thành lên đường việc từ sáng sớm.
Buổi trưa, Liễu Nhân Nhân mua một đống đồ ăn về nhà.
Có hai cân thịt heo, một cân tôm he, bốn con bào ngư lớn.
Còn đậu hũ, rong biển, một mớ rau xanh.
“Nhân Nhân , hôm nay con mua nhiều đồ ăn thế?” Vương Thẩm T.ử trông thấy bèn hỏi.
Liễu Nhân Nhân nhiều: “Cha con mấy hôm nay thể sẽ lên đảo.”
Thời buổi liên lạc tiện, Liễu Nhân Nhân cũng chắc Cố Thành và rốt cuộc khi nào sẽ đến đảo.
mà, cơm nước vẫn chuẩn sẵn, để tránh đến lúc đó vội vàng cuống quýt.
Hơn nữa, hôm nay thịt heo bán, nếu mua thì đợi thêm một tuần nữa mới .
Tôm he và bào ngư đều còn sống.
Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân đổ hải sản trong thùng nuôi tạm...
Đến sáu giờ, Cố Thành và vẫn về.
Xem hôm nay chắc là về nữa .
Liễu Nhân Nhân rắc một nắm muối, ướp hai cân thịt heo .
Buổi tối, Liễu Nhân Nhân cũng đến nhà ăn đơn vị lấy cơm.
Cô tự món tôm he xào tỏi, rau xanh xào nấm hương, và một món canh nghêu đậu hũ.
Bây giờ cô đang cần dinh dưỡng, sẽ cố gắng ăn nhiều món một chút.
Ăn cơm xong dọn dẹp xong, Dương Liễu tìm đến.
“Nhân Nhân, tem đường thừa ? Tớ mượn tem đường để mua một gói đường đỏ.”
“Có.” Liễu Nhân Nhân nhà tìm một tấm tem đường đưa cho cô .
Dương Liễu nhận lấy tem đường, nghĩ một lát : “Nhân Nhân , chuyện của Ngụy Lữ Trưởng ?”
Liễu Nhân Nhân mới về đảo mấy ngày, thật sự rõ tình hình.
“Ngụy Lữ Trưởng ?”
Dương Liễu thở dài một : “Mới chiều nay, Ngụy Lữ Trưởng đột nhiên ngã bệnh, bây giờ đang ở bệnh viện, chồng tớ bảo tớ mua chút đồ ăn mang qua đó.”
Liễu Nhân Nhân: “...”
Dương Liễu ngừng một chút, tiếp: “Là chuyện của vợ Ngụy Lữ Trưởng, Ngụy Lữ Trưởng phát hiện .”
Còn về chuyện gì, đây Liễu Nhân Nhân cũng một chút, chỉ là chắc chắn lắm.
Lúc cô vẫn khá kinh ngạc: “Vợ của Ngụy Lữ Trưởng ?”
Dương Liễu “Haiz” một tiếng: “Còn là chuyện của cô với Khâu Lão Sư , Ngụy Lữ Trưởng bắt quả tang .”
Còn về tình hình cụ thể, Ngụy Lữ Trưởng chắc chắn sẽ để loại chuyện lan truyền ngoài.
Cho nên, cô cũng chỉ chút ít phong thanh.
mà, chắc cũng gần giống như các cô đoán đó .
Liễu Nhân Nhân quan tâm hỏi: “Ngụy Lữ Trưởng vẫn chứ?”
Dương Liễu khẽ lắc đầu: “Nghe lắm, đả kích, khiêng đến bệnh viện, cũng bây giờ tỉnh .”
Ngụy Lữ Trưởng tuổi tác vốn còn trẻ, còn đả kích như .
Thật lòng mà , bình thường đúng là thể chấp nhận nổi.
Liễu Nhân Nhân tỏ tường : “Ngày mai tớ cũng qua đó thăm Ngụy Lữ Trưởng.”
Đã chuyện , thăm thì .
Trước đây lúc Cố Thành thương viện, Ngụy Lữ Trưởng cũng đến bệnh viện thăm mấy .
Bây giờ Cố Thành ở nhà, Liễu Nhân Nhân là nhà, cũng nên qua đó thăm hỏi một chút.
Còn về đồ ăn thức uống, trong nhà sữa bột, mạch nha tinh, đồ hộp trái cây các thứ đều cả...
Không cần mua thêm nữa.
Ngày hôm , khi , Liễu Nhân Nhân cùng Dương Liễu một chuyến đến trạm y tế.
Liễu Nhân Nhân xách một cái túi lớn, bên trong đựng một túi sữa bột, một hộp mạch nha tinh, hai hộp trái cây đóng hộp, và hai ba cân táo.
Dương Liễu cũng mang đồ tương tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-388-nga-benh.html.]
mà, lúc hai đến trạm y tế, Ngụy Lữ Trưởng vẫn tỉnh.
Chỉ cảnh vệ nhận lấy đồ.
Dương Liễu than thở: “Ngụy Lữ Trưởng cứ thế ... bao giờ mới khỏe .”
Cho dù khỏe , e là cũng nghỉ ngơi một thời gian.
Đến lúc đó, quân khu chẳng sẽ điều một vị lãnh đạo khác đến ?
Liễu Nhân Nhân đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hỏi: “Tưởng Lão Sư bây giờ ?”
Còn cả Khâu Lão Sư nữa.
Dương Liễu cũng rõ: “Dù thì những khác trong khu tập thể gia đình đều , Tưởng Lão Sư và Khâu Lão Sư hai hôm nay đều đến trường , ... chắc cũng còn mặt mũi nào mà nữa.”
Có những chuyện càng giấu càng giấu , chuyện của hai họ, cả khu tập thể gia đình ầm ĩ cả lên .
Trường học là nơi dạy dỗ con , thể cho phép một phẩm chất bại hoại như tiếp tục giáo viên chứ.
Hợp tác xã mua bán hôm nay một lô bách hợp tươi, Liễu Nhân Nhân dứt khoát mua hai cân.
Món là đồ , nấu canh ăn giúp dưỡng dày.
Nghĩ đến Cố Thành và Liễu Lai Phúc thể sẽ đến hôm nay, Liễu Nhân Nhân còn mua một con cá bơn, mấy con nhím biển.
Chiều năm rưỡi, Cố Thành và Liễu Lai Phúc cuối cùng cũng lên đảo.
Chỉ hai , Liễu Minh Viễn bắt xe về .
Quê nhà đang vụ bận, trong nhà là phụ nữ trẻ con, đàn ông nào ở nhà.
Liễu Minh Viễn yên tâm nên về để chăm lo cho nhà.
Liễu Lai Phúc đ.á.n.h giá khu nhà gia đình một lượt, mày mắt ánh lên vẻ vui mừng.
Liễu Nhân Nhân: “Cha, sức khỏe cha thế nào ạ? Hôm qua bác sĩ khám ?”
Liễu Lai Phúc xua xua tay: “Chỉ là vài bệnh vặt thôi.”
Ông để tâm lắm, già khó tránh khỏi chút bệnh bệnh nọ.
Liễu Lai Phúc sợ, chẳng qua cũng chỉ là chuyện sống thêm vài năm ít vài năm mà thôi.
con gái con rể thích lo chuyện, cứ nhất quyết chữa khỏi bệnh cho ông mới chịu.
Liễu Nhân Nhân liếc Cố Thành...
Cố Thành xách một túi thuốc: “Có chút vấn đề nhỏ thôi ạ, bệnh viện kê t.h.u.ố.c , ngày mai con sẽ đến trạm y tế một chuyến, để cha tiêm trực tiếp ở trạm là .”
Ở bệnh viện Thanh Thị uống t.h.u.ố.c tiêm đều tiện, Liễu Lai Phúc cũng viện.
Cố Thành bèn đưa ông lên đảo.
Liễu Nhân Nhân gật đầu, với Cố Thành: “Em nấu cơm, gọi Đại ca và cả nhà Nhị Ca cùng qua ăn cơm .”
Nấu cơm cho nhiều như cũng chuyện dễ dàng.
Cố Thành vội : “Để gọi Nhị tẩu qua giúp một tay.”
Trong nhà xe đạp, chẳng bao lâu , Liễu đại ca và cả nhà Liễu Nhị Ca đều tới.
Bữa tối thịnh soạn, thịt kho tàu, bào ngư xào gừng hành, tôm he rim dầu, cá bơn hấp, trứng hấp nhím biển.
Rau diếp xào tỏi, cải thảo xào trứng, và một món canh rong biển trứng.
Mấy đứa con đều ở bên cạnh, hôm nay Liễu Lai Phúc vui, chỉ là đau dày uống rượu , chút đáng tiếc.
Ăn cơm xong, Liễu Nhân Nhân dọn dẹp căn phòng ở tầng một, mấy ngày nay, Liễu Lai Phúc sẽ ở tầng một.
Bên cạnh chính là nhà vệ sinh, tiện lợi.
Liễu Lai Phúc đầu tiên ở trong một căn nhà như , quen.
“Cha, con may cho cha hai bộ đồ ngủ mới, cha tắm đồ ngủ ngủ nhé.” Liễu Nhân Nhân lấy một bộ đồ ngủ từ trong tủ đặt ở đầu giường.
“Con và Cố Thành ở tầng hai, cha chuyện gì cứ gọi chúng con là ạ.”
Liễu Lai Phúc “ừm” một tiếng, trong lòng thầm nghĩ nhà con gái thật cầu kỳ.
rốt cuộc ông cũng gì.
Nhà thế , cầu kỳ một chút cũng là .
Nếu thì luộm thuộm quá.
Liễu Nhân Nhân Liễu Lai Phúc thu dọn xong xuôi ngủ mới lên tầng hai.
--------------------