Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 397: Cho thôi việc

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:40:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trịnh Tường Vi mới vài ngày, lúc còn đang ở cữ, nên chăm con.

 

Liễu Nhân Nhân : “Viêm Viêm là do một tay chăm lớn, ít nhiều cũng chút kinh nghiệm.”

 

Bế con, dỗ con đều cần kinh nghiệm, chỉ quen chăm trẻ mới bế thế nào cho chúng thoải mái.

 

Bố mới sinh, chăm con cũng là chuyện bình thường.

 

Dương Tố Cần là chồng, nhưng bà công việc, hồi trẻ sinh con đều do trưởng bối giúp chăm lớn.

 

Thế nên, bản bà cũng chẳng kinh nghiệm chăm con gì cả.

 

Nhất là trẻ sơ sinh, tay chân nhỏ xíu, bế lên còn dám dùng sức.

 

Cô con gái nhỏ cuối cùng cũng nín , Trịnh Tường Vi thở phào một thật dài, lo lắng : “Nhân Nhân, em đặt con bé xuống .”

 

Liễu Nhân Nhân bụng bầu lớn, tiện bế đứa bé mãi.

 

“Không .” Cô bé mới nặng sáu bảy cân, bây giờ là mùa hè, mặc nhiều quần áo nên bế nặng chút nào.

 

Liễu Nhân Nhân : “Đợi con bé ngủ say sẽ đặt xuống, kẻo lát nữa .”

 

Bế năm sáu phút, thấy cô bé dường như ngủ say, Liễu Nhân Nhân mới đặt con xuống.

 

Trẻ sơ sinh thính giác vẫn phát triển thiện, nên cũng lo sẽ ồn đến bé.

 

Liễu Nhân Nhân thấy sắc mặt Trịnh Tường Vi lắm: “Dạo chị thế nào?”

 

Trịnh Tường Vi khổ: “Tốt gì cũng thôi.”

 

Tính tình chồng cô vốn , Trịnh Tường Vi phận con dâu, dù trong lòng bất mãn cũng chỉ đành nhẫn nhịn.

 

Liễu Nhân Nhân hỏi nhiều: “À , sáng nay Vương Thẩm T.ử , trong thôn của thím nhà một con gà mái già đẻ trứng nữa, đổi lấy ít lương thực tinh.”

 

“Chị mua về ăn ? Nếu thì mua nhé.”

 

Trên đảo ăn thịt quả thực tiện, thịt heo ở hợp tác xã một tuần chỉ cung cấp một .

 

Thịt gà, vịt, ngỗng cũng một thời gian mới .

 

Dân làng đảo cũng hiếm khi mới gà để mua.

 

Trịnh Tường Vi đang ở cữ, chính là lúc cần uống canh gà để bồi bổ cơ thể.

 

Lúc Dương Tố Cần đến cũng mang cho cô nhiều đồ bổ, nào là tam thất, nhân sâm, yến sào, thứ gì cũng .

 

mà, Trịnh Tường Vi vẫn thích ăn chút thịt hơn.

 

Có gà mái già bán, cô đương nhiên là mua.

 

“Để lấy bột mì cho chị.”

 

Trịnh Tường Vi vẫn đang ở cữ, thể ngoài, chỉ đành nhờ Liễu Nhân Nhân giúp mua gà mái già về.

 

Chuyện nhỏ Liễu Nhân Nhân vẫn thể giúp .

 

Xách bột mì khỏi cửa, gặp Dương Tố Cần trở về...

 

Chỉ là, Dương Tố Cần về một , thấy Liễu Nhị Tẩu .

 

Thấy Liễu Nhân Nhân từ nhà , Dương Tố Cần nhịn mà đảo mắt xem thường.

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

thể hiểu nổi.

 

“Mẹ, Liễu Tẩu T.ử đến ạ?” Thấy Dương Tố Cần về một , đầu óc Trịnh Tường Vi bắt đầu đau nhức.

 

Mẹ chồng cô , từ trong thâm tâm coi thường nhà quê.

 

Người khác khó đổi suy nghĩ của bà.

 

Ngay cả Liễu Nhân Nhân, trong lòng bà cũng xem thường.

 

Sắc mặt Dương Tố Cần lạnh : “Đừng nhắc tới bà nữa, chẳng qua chỉ là một đàn bà nhà quê mà cũng cao ghê gớm. Mẹ đích đến tận nhà mời mà bà dám rảnh.”

 

Liễu Nhị Tẩu hai ngày nay đang bận sửa sang nhà mới, đúng là rảnh thật.

 

Trịnh Tường Vi thở dài: “Vậy đợi hai hôm nữa bà đến .”

 

Dương Tố Cần nuốt trôi cục tức trong lòng: “Mẹ bảo bà cần đến nữa.”

 

Chỉ là một thuê đến giúp việc, Dương Tố Cần cho phép Liễu Nhị Tẩu trèo đầu cưỡi cổ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-397-cho-thoi-viec.html.]

 

Trịnh Tường Vi thực sự cạn lời: “...Mẹ, bà đến thì ai giúp chúng chăm con?”

 

Cô đang ở cữ chăm con , một Dương Tố Cần, khoan hãy chăm con , bà cũng chỉ xin nghỉ phép nửa tháng.

 

Không ở đảo bao lâu.

 

Dương Tố Cần thản nhiên : “Chuyện gì khó , ngày mai tìm giúp việc khác đến nhà là ...”

 

“Mẹ!” Trịnh Tường Vi giật , “Lời thể bừa ạ.”

 

Thời buổi cho phép thuê giúp việc , sẽ thói tiểu tư sản.

 

Nếu tố cáo, hậu quả sẽ nghiêm trọng.

 

Trong nhà đúng là xuể việc, thể tìm quen đến giúp, nhưng nếu là thuê , thì tính chất khác .

 

Dương Tố Cần nghẹn họng: "...Mẹ , nặng nhẹ thế ? Cũng chỉ mặt con mới thôi."

 

Con trai của bà vẫn là quân nhân, những lời Dương Tố Cần tự nhiên sẽ chú ý một chút, nếu sẽ ảnh hưởng đến Dương Nhất Minh.

 

Trịnh Tường Vi lảng sang chuyện khác: "Mẹ, Liễu Nhị Tẩu việc , Tiểu San San cũng thích cô , con giữ cô nhà giúp tiếp."

 

"Không , bảo cô đừng tới nữa ."

 

Lời , giờ gọi Liễu Nhị Tẩu , Dương Tố Cần sẽ mất mặt.

 

"Cũng chỉ một việc, vợ của Lữ Lương Sơn nhà bên cạnh, Tiểu Phùng , cô cũng việc , ngày mai qua hỏi xem, chắc là cô cũng giúp ."

 

Người Dương Tố Cần đến là một hàng xóm sát vách khác, vợ của Phó đoàn trưởng Lữ, Phùng Tiểu Tiên.

 

Trịnh Tường Vi: "...Mẹ, con với cô ."

 

Dương Tố Cần: "Có gì to tát , qua ngay thôi, đồng chí Tiểu Phùng là văn hóa, dễ gần lắm."

 

Dương Tố Cần nhất quyết đổi giúp việc trong nhà, Trịnh Tường Vi cản cũng nổi.

 

Sau đó, Liễu Nhị Tẩu đến nhà Trịnh Tường Vi việc nữa.

 

Mất việc đúng là đáng tiếc, nhưng đây cũng là chuyện cách nào khác.

 

May mà nhà Liễu Nhân Nhân cũng cần Liễu Nhị Tẩu giúp đỡ.

 

Liễu Nhân Nhân thật sự cần giúp, bụng cô ngày càng lớn, mấy việc như giặt giũ, lau nhà đều tiện .

 

Còn cả nấu cơm nữa... ngày nào cũng ăn ở nhà ăn tập thể, Liễu Nhân Nhân sắp ăn đến phát ngấy .

 

Bây giờ cô chỉ ăn vài món cơm nhà.

 

Liễu Nhị Tẩu và Liễu Nhân Nhân đến từ cùng một nơi, khẩu vị hai cũng tương tự .

 

Có Liễu Nhị Tẩu giúp nấu cơm, Liễu Nhân Nhân ăn uống cũng ngon miệng hơn nhiều.

 

Liễu Nhị Tẩu việc ở nhà Liễu Nhân Nhân cũng vui vẻ.

 

Thời gian trôi qua nhanh, trong nháy mắt một tháng nữa trôi qua.

 

"Em gái , em rể vẫn về thế?" Liễu Nhị Tẩu hỏi.

 

Cố Thành hơn một tháng , tin tức gì cả.

 

Liễu Nhân Nhân lắc đầu: "Em cũng rõ nữa."

 

đến đơn vị hỏi , nhưng trong đơn vị Cố Thành đang thực hiện nhiệm vụ bí mật, chịu cho cô câu trả lời chính xác.

 

mà, chắc là Cố Thành vẫn an .

 

Liễu Nhị Tẩu thở dài : "Em xem bụng em lớn thế , buổi tối ai ở bên cạnh thì ."

 

Lỡ chuyện gì xảy cũng ai , Liễu Nhị Tẩu thầm nghĩ trong lòng.

 

Làm vợ lính cũng dễ dàng gì, chồng thường xuyên ở bên cạnh, gì cũng dựa chính .

 

Liễu Nhân Nhân thấy vấn đề gì, "Trên lầu cũng một nhà vệ sinh, em trải một lớp t.h.ả.m chống trượt sàn , sẽ chuyện gì ạ."

 

Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i thường tiểu nhiều , một đêm Liễu Nhân Nhân dậy vệ sinh mấy bận.

 

Để cho an , cô trải t.h.ả.m chống trượt cả trong phòng và trong nhà vệ sinh.

 

Dép trong nhà của cô cũng là loại chống trượt.

 

--------------------

 

 

Loading...