Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 420: Ba người con trai
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa mới sinh xong, cũng nên ăn đồ đại bổ, nếu Khương Thúy Hoa hầm canh gà canh móng giò gì đó cho Liễu Nhân Nhân tẩm bổ .
đỡ hơn ngày đầu nhiều, mấy ngày nay, Liễu Nhân Nhân ngày nào cũng xuống giường một chút.
Lúc mới bắt đầu, vài bước đau ghê gớm, cũng sức, hễ cử động là toát mồ hôi lạnh.
Bây giờ tình hình khá hơn, dần dần thể một đoạn ngắn, cũng thể tự vệ sinh.
Sáng hôm nay, Khương Thúy Hoa hầm canh bồ câu cho Liễu Nhân Nhân, bác sĩ canh bồ câu tác dụng tiêu viêm, thích hợp cho phụ nữ mới sinh con uống.
Khương Thúy Hoa rót cho con gái một bát canh: "Trong nồi vẫn còn một nửa, để dành cho con ăn tối."
Liễu Nhân Nhân húp một ngụm canh bồ câu, liếc ba con trai đang ngủ say sưa chiếc giường nhỏ.
Trẻ con mới sinh mỗi ngày một khác, mới một tuần mà mấy đứa nhỏ những khuôn mặt bầu bĩnh hơn một vòng, mà da dẻ trông cũng hơn nhiều so với lúc mới chào đời.
Nhìn một lúc, Liễu Nhân Nhân đầu với Khương Thúy Hoa: "Mẹ, mấy ngày nay vất vả cho , chiều nay về nghỉ ngơi cho khỏe ạ, mấy đứa nhỏ cứ để con trông là ."
Mấy ngày nay Khương Thúy Hoa thật sự vất vả, buổi tối trông mấy đứa nhỏ, ban ngày hầm canh nấu cơm cho Liễu Nhân Nhân.
Hoàn nghỉ ngơi t.ử tế, mấy ngày trôi qua, quầng thâm mắt cũng hiện .
Khương Thúy Hoa "hầy" một tiếng: "Thế , sức khỏe của con còn hồi phục mà."
Con gái sinh con tổn hao nguyên khí, nếu ở cữ cho , chắc chắn sẽ để mầm bệnh.
Bà vất vả một chút cũng chẳng .
Liễu Nhân Nhân: "Còn Cố Thành ở đây mà, sẽ cho con b.ú và tã."
Khương Thúy Hoa lẩm bẩm: "Cố Thành mấy hôm nay cũng nghỉ ngơi , ngày mai còn về đơn vị huấn luyện nữa, chiều nay để Cố Thành về nghỉ ngơi ..."
Khoảng thời gian , con rể còn vất vả hơn cả bà.
Trước đó nghỉ phép một tuần, thấy Liễu Nhân Nhân hồi phục , xin nghỉ thêm hai ngày.
Ngày mai chắc chắn trở về đảo .
Cố Thành bưng hộp cơm rửa sạch từ ngoài , thấy lời của Khương Thúy Hoa, vội : "Mẹ, về nghỉ ngơi ạ..."
Ngừng một chút, Cố Thành ngẫm nghĩ : "Hay là ngày mai khi về đảo, con bảo Nhị Tẩu qua đây mấy hôm nhé?"
Anh ở đây, một Khương Thúy Hoa chăm mấy đứa nhỏ, chăm Liễu Nhân Nhân, căn bản thể xoay xở nổi.
Khương Thúy Hoa nghĩ cũng : "Được, còn nữa... nhớ bảo cô mang mấy con gà mái nhỏ nhà nuôi qua đây."
Mua thịt gà ở hợp tác xã tiện như , còn cần tem phiếu thịt nữa.
Nhiều trẻ con như , còn lớn cần chăm sóc, đừng là tìm một Liễu Nhị Tẩu, dù tìm thêm hai nữa đến giúp cũng là quá.
Khương Thúy Hoa lâu, Lão Đại tỉnh, tiếp đó là Lão Nhị và Lão Tam.
Liễu Nhân Nhân sờ m.ô.n.g Lão Đại một cái, ướt, chắc là đói .
Cố Thành tài giỏi đến mấy, một đối mặt với ba đứa trẻ cũng luống cuống cả lên.
Anh phụ trách dỗ con, Liễu Nhân Nhân phụ pha sữa bột.
Pha sữa xong , để cho b.ú là một vấn đề.
Hai , chỉ thể cho hai đứa b.ú .
Cuối cùng... Lão Tam đói đến mức ré lên.
Sợ phân biệt ba đứa trẻ, Khương Thúy Hoa chấm nốt ruồi son lên trán ba đứa cháu ngoại.
Lão Đại một chấm, Lão Nhị hai chấm, Lão Tam ba chấm, để khỏi nhầm lẫn giữa mấy đứa.
Cố Thành cho Lão Đại b.ú xong, lúc mới bế Lão Tam lên cho bú.
Được uống sữa, Lão Tam sụt sịt mũi, lập tức nín .
Lão Đại uống no sữa cũng tự giường, mở to đôi mắt đen láy lên trần nhà.
Chẳng mấy chốc, bé lim dim mắt ngủ .
Liễu Nhân Nhân mà lòng mềm nhũn, đột nhiên nhớ điều gì đó: "Cố Thành, chúng vẫn đặt tên cho con nhỉ?"
Vì là trai gái, nên đó họ quả thực từng bàn bạc về tên của mấy đứa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-420-ba-nguoi-con-trai.html.]
Một lúc đặt ba cái tên...
Trước đây Cố Thành cũng nghĩ hai cái tên: "Cố Nghiêu, Cố Thuấn, em thấy thế nào?"
Liễu Nhân Nhân khẽ lẩm nhẩm: "Nghiêu, Thuấn... là nghĩ ?"
Cố Thành khẽ lắc đầu: “Không , đây lúc ở đảo Đại Yến Tử, Chu Đại Gia trong bụng em m.a.n.g t.h.a.i đôi, nên thuận miệng nhắc tới một chút.”
“Cũng ý gì khác, Nghiêu thiên Thuấn nhật, chỉ là hy vọng hai đứa bé thể sống trong thời thái bình thịnh thế...”
Liễu Nhân Nhân khựng , trầm tư : “Sẽ thôi.”
Đợi hai đứa bé lớn lên, chẳng là bắt kịp thời buổi .
Liễu Nhân Nhân suy nghĩ : “Cứ theo lời , Lão Đại gọi là Cố Nghiêu, Lão Nhị gọi là Cố Thuấn, Lão Tam... thì gọi là Cố Vũ nhé?”
Vừa gom đủ bộ, cũng lười nghĩ thêm.
Cố Thành ý kiến: “Được, để cứ thế đăng ký hộ khẩu cho chúng nó.”
Liễu Nhân Nhân mỉm : “ , đợi em khỏe , đưa mấy đứa nhỏ đến đảo Đại Yến T.ử một chuyến nhé, thăm Chu Đại Gia và Chu Đại Nương?”
Cố Thành mỗi về đảo Đại Yến Tử, Chu Đại Gia và Chu Đại Nương đều gửi ít đồ ăn cho họ, thật là lòng.
Cố Thành gật đầu: “Được.”
Thật cũng suy nghĩ .
Ba đứa bé mới sinh mấy ngày, lúc vẫn còn trong giai đoạn ăn xong ngủ.
Chỉ cần khó chịu chỗ nào, mấy đứa nhỏ sẽ quấy, cũng khá dễ chăm.
Cố Thành trầm ngâm một lát: “Trong nhà còn nhiều sữa bột nữa, mua mấy bịch ở Bách hóa Đại lầu, nhưng chắc cũng chẳng ăn mấy ngày.”
“Lát nữa sẽ gọi điện cho bạn đây, nhờ đổi giúp ít sữa bột mang qua.”
Liễu Nhân Nhân đó tuồn ít sữa bột từ hệ thống ngoài.
Chỉ là, ba đứa trẻ, cứ hai ba tiếng là cho b.ú một .
Một bịch sữa bột, chỉ uống hai ba ngày.
Tiền thì vấn đề, chỉ là, thời buổi vật tư khan hiếm, lượng sữa bột cung cấp hạn, mua bao nhiêu là thể mua bấy nhiêu.
Liễu Nhân Nhân suy ngẫm một lát : “Qua hai ngày nữa em cũng nhờ Đổng Hoa Thanh mua giúp em ít sữa bột...”
Thật là mượn một cơ hội, tuồn một ít sữa bột ngoài.
Ba đứa trẻ lận mà, mua nhiều một chút sẽ đủ ăn.
Cả buổi chiều, đều là Cố Thành chăm sóc mấy đứa nhỏ, đến tối cũng là ở phòng Liễu Nhân Nhân trông đêm.
Sáng sớm hôm , Cố Thành thu dọn đồ đạc, về đảo.
Trên đảo chỉ một chuyến tàu buổi sáng đến thành phố Thanh.
Liễu Nhị Tẩu ít nhất cũng đợi đến sáng mai mới qua .
Hôm nay cả một ngày... chỉ thể nhờ y tá trong bệnh viện giúp một tay.
Liễu Nhân Nhân tìm Tô Tiểu Thanh, lén lút dúi cho cô một ít tiền.
Không yêu cầu gì khác, chỉ là nhờ cô phụ một tay những lúc Khương Thúy Hoa xuể.
Mấy đứa nhỏ, ban ngày bây giờ đều ở trong phòng bệnh của Liễu Nhân Nhân, đến tối.
Sợ phiền Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi, Khương Thúy Hoa sẽ bế chúng đến phòng khác ngủ.
Sáng hôm đó, Liễu Nhân Nhân đang trông mấy đứa nhỏ, Khương Thúy Hoa thì đến nhà ăn bệnh viện lấy cơm.
Vào thời điểm mấu chốt , cũng thừa thời gian để mua thức ăn nấu cơm.
Sau khi Khương Thúy Hoa rời .
Có bác sĩ đến phòng bệnh, kiểm tra tình hình sức khỏe của Liễu Nhân Nhân, và xem thử vết thương lành .
--------------------