Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 429: Cố Mẫu
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bên khác, cô cho một ít nấm hầm canh, là để cho mấy đứa nhỏ ăn.
Không món chính, chỉ ngâm một vốc bún gạo.
Nếu ăn no thì thể nấu thêm chút bún gạo để ăn.
Đến tối, Liễu Nhân Nhân bê lò và bàn ăn , cả nhà quây quần bên bàn ăn.
"Mẹ ơi..." Khương Thúy Hoa đầu thấy cảnh tượng , kinh ngạc thốt lên: "Sao là đồ ăn, cơm ?"
Hơn chục đĩa là thức ăn, đủ cho cả nhà ăn hai ba ngày , Khương Thúy Hoa thầm nghĩ.
Nước hầm xương sôi sùng sục, nóng bốc lên nghi ngút.
Trịnh Tường Vi mà nước miếng sắp chảy đến nơi: "Thím ơi, ăn lẩu là ăn thức ăn cho đến khi no căng bụng ạ."
Liễu Nhân Nhân nhúng một miếng thịt bò bỏ bát của bà: "Mẹ, nếm thử xem..."
Khương Thúy Hoa nếm một miếng, công nhận: "Thịt bò thế ăn ngon thật."
"Mẹ, ăn nhiều ạ."
Đã lâu ăn lẩu, bữa , Liễu Nhân Nhân ăn một mạch đến no căng bụng.
Không chỉ cô, mà cả Khương Thúy Hoa, Trịnh Tường Vi, và Liễu Nhị Tẩu đều ăn uống thỏa mãn.
Thu qua đông tới, chớp mắt hai tháng trôi qua, cuối năm cũng đến.
Trong hai tháng , đảo xảy hai chuyện lớn.
Chuyện thứ nhất, một tháng , Cố Thành thăng chức, bây giờ còn là chức phó nữa, mà là Lữ đoàn trưởng Cố .
Liễu Nhân Nhân tuy vui mừng, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường, ngoài việc tiền lương mỗi tháng nhiều hơn mấy chục đồng.
Những đổi khác cũng lớn lắm.
Chuyện còn ...
Liễu Nhân Nhân nghĩ đến là thấy đau đầu, một tuần , cô nhận thư từ quê nhà gửi đến.
Lần thư từ quê cô gửi tới, mà là do nhà họ Cố gửi.
Trong thư , Cố Mẫu đảo thăm mấy đứa cháu trai.
Liễu Nhân Nhân Cố Mẫu rốt cuộc ý đồ gì, nhưng việc bà đột nhiên đòi tới thật sự khiến bất ngờ lo lắng.
Khương Thúy Hoa cau mày : "Có bà con rể thăng chức nên đến đây hưởng phúc ?"
Theo lẽ thường, Liễu Nhân Nhân một lúc sinh ba đứa con trai, chồng bình thường chỉ vui mừng mà thôi.
Cố Mẫu... Khương Thúy Hoa thật sự dám mấy lời kiểu như bà thông gia sẽ quý hóa mấy đứa trẻ.
Việc bà đảo, khả năng cao vẫn là vì Cố Thành.
Liễu Nhân Nhân khẽ lắc đầu: "Chắc là ạ, bà Cố Thành thăng chức."
Người nhà họ Cố thật sự chuyện Cố Thành thăng chức.
Mỗi Cố Thành đều gửi thẳng tiền về, ngay cả thư cũng .
Nhà họ Cố thì mấy lá thư tới, chẳng qua cũng chỉ là ... Cố Phụ hoặc Cố Mẫu nhức đầu sổ mũi, mong Cố Thành gửi thêm ít tiền và tem phiếu về.
"Vậy bà đến đây gì, chẳng lẽ là đến thăm ba đứa nhỏ thật ?" Khương Thúy Hoa lẩm bẩm.
Lời chính bà cũng tin.
"Kệ bà thôi." Liễu Nhân Nhân vướng bận những chuyện phiền lòng .
Khương Thúy Hoa khá lo lắng cho cô.
"Nhân Nhân , chúng thể nghĩ như ." Không Khương Thúy Hoa lòng xa.
Chỉ là, Cố Mẫu dễ chung sống, lỡ như bà đảo chịu , những ngày tháng của con gái bà sẽ khổ sở.
Liễu Nhân Nhân: "Mẹ, yên tâm , con sẽ để bà bắt nạt ."
Cố Mẫu đến cũng , chuyện trong nhà đều do cô và Cố Thành quyết định.
Khương Thúy Hoa lầm bầm: "Mẹ sợ con bắt nạt..."
Bắt nạt thì chắc đến nỗi, bà chỉ lo Cố Mẫu sẽ gây phiền phức cho con gái.
"Thôi thì con liệu mà ."
Dù cũng là ruột của Cố Thành, Khương Thúy Hoa cũng tiện những lời khó .
Liễu Nhân Nhân lảng sang chuyện khác: "Mẹ, con đến thành phố Thanh một chuyến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-429-co-mau.html.]
Sắp Tết , cô đến thành phố Thanh mua ít đồ dùng mang về.
Hàng hóa ở hợp tác xã cung tiêu đảo hạn, nhiều thứ mua .
Khương Thúy Hoa: "Con một ?"
Mấy đứa nhỏ hơn ba tháng, những hôm thời tiết thể bế ngoài dạo.
Bây giờ trời lạnh thế , bế con đến thành phố Thanh chắc chắn là .
Vì , một ở nhà trông trẻ.
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Con một , thành phố Thanh con mấy , sẽ chuyện gì ạ."
Vốn dĩ cô cũng một , một mới tiện tuồn đồ ngoài.
Sắp Tết , gửi ít hàng Tết cho nhà.
Còn Khương Thúy Hoa... nửa năm nay, bà vẫn luôn ở nhà chăm sóc Liễu Nhân Nhân, chăm sóc mấy đứa nhỏ.
Thật sự vất vả, Liễu Nhân Nhân mua mấy tấm vải và ít bông, may cho bà hai bộ quần áo mùa đông.
Rồi mua thêm ít đồ bổ để bà bồi bổ thể.
Khương Thúy Hoa con gái là kiến thức, chỉ dặn dò: "Con tự cẩn thận một chút."
Đêm hôm đó, Liễu Nhân Nhân bèn với Cố Thành chuyện Cố Mẫu lên đảo.
Cố Thành cũng nhíu mày: "Ngày mai sẽ đ.á.n.h một bức điện báo về, bảo đừng tới nữa."
Cố Mẫu tuổi, từng tàu hỏa, lỡ đường xảy chuyện gì thì ?
Liễu Nhân Nhân tỏ thái độ gì, cũng giống như Khương Thúy Hoa , Cố Mẫu dù cũng là ruột của Cố Thành.
Máu mủ tình thâm, chuyện của bà, Liễu Nhân Nhân là con dâu, tiện bình luận gì.
Liễu Nhân Nhân chuyển chủ đề: " , ngày mai em đến thành phố Thanh, em đến cửa hàng bách hóa mua ít đồ bổ, bồi bổ cho cha và ."
Người cô , đương nhiên là Liễu Lai Phúc và Khương Thúy Hoa.
"Mẹ giúp chăm sóc bọn nhỏ, đúng là vất vả thật." Cố Thành , "Hôm nào đến đảo Đại Yến Tử, lấy ít yến sào về cho ăn."
Liễu Nhân Nhân mỉm : "Cũng ."
Yến sào là thứ , dăm bữa nửa tháng thể chưng một .
Cố Thành nghĩ đến gì đó, với Liễu Nhân Nhân: "Chuyện mua nhà, chắc là vẫn đợi một thời gian nữa."
Anh nhờ một bạn ở thành phố Thanh, giúp để ý xem căn nhà nào thích hợp để bán .
Chỉ là, thời buổi chẳng mấy ai bán nhà, mua một căn nhà thật sự là chuyện dễ dàng.
"Không vội." Liễu Nhân Nhân .
Mua nhà ở thành phố Thanh, chỉ là để cho tiện.
Nếu thật sự mua thì thật cũng chẳng cả.
Hôm , Liễu Nhân Nhân ăn sáng xong bèn lên thuyền đến thành phố Thanh.
Mùa , đến thành phố Thanh nhiều lắm.
Liễu Nhân Nhân siết chiếc khăn choàng len cashmere, từ khi đông đến nay, đảo từng tuyết rơi.
mà, trời vẫn lạnh, gió biển đảo lớn, thổi mặt cứ như d.a.o cắt.
Đến thành phố Thanh, Liễu Nhân Nhân đến khu nhà tập thể gần bệnh viện .
Cô mang một túi bột mì trắng và hai mươi quả trứng cho Miêu Lão thái thái.
Gần đến giờ ăn trưa, Miêu Lão thái thái đang ở nhà nấu cơm.
Nhìn thấy Liễu Nhân Nhân, bà bất ngờ: "...Nhân Nhân , mau đây ."
Liễu Nhân Nhân đưa đồ cho bà: "Miêu nãi nãi, cháu còn việc khác, nên ạ."
Miêu Lão thái thái: "Có chuyện gì mà vội thế, ở nhà ăn bữa cơm trưa hẵng chứ?"
Liễu Nhân Nhân đồng ý: "Thôi ạ Miêu nãi nãi, cháu đến thăm bà."
Miêu Lão thái thái thấy giữ cô , bèn bếp lấy một miếng thịt heo đưa cho cô .
"Sáng nay mới mua đấy, cháu cầm về mà ăn, mai đến nhà máy liên hợp thịt mua miếng khác."
--------------------