Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 445: Củ cải khô cay nồng

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người nhà quê kiếm tiền dễ, một đồng đối với họ đều là dành dụm từ mồ hôi nước mắt.

 

, dân làng gửi con đến trường tiểu học của quân đội nhiều, mà đa đều là con trai.

 

"Cái chị rõ mà." Liễu Nhị Tẩu tủm tỉm : "Đừng một đồng, chỉ cần thể gửi chúng nó học, đập nồi bán sắt chị cũng cam lòng."

 

Lời là thật, ở đảo lâu như , Liễu Nhị Tẩu hiểu sâu sắc một đạo lý.

 

Bất kể là con gái con trai, học đều là một con đường thoát .

 

Những ngày cắm mặt đất ngoài đồng quá khổ cực, Liễu Nhị Tẩu cũng lên từ cái nghèo, hai đứa con giống như .

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu tán thành: "Nhị Tẩu, chị sai, lớn chúng nghĩ cho tương lai của con cái..."

 

Đang thì Cố Thành cùng Liễu đại ca, Liễu Nhị Ca trở về.

 

Mấy xách theo thùng gỗ, đôi ủng nước dính đầy cát.

 

Liễu Nhân Nhân sợ họ lạnh, liền gọi: "Trên bếp nước nóng, mau ngâm chân , kẻo cóng hết bây giờ."

 

Trong nhà bây giờ hai cái bếp, một cái đặt ở nhà bếp để đun nước nấu cơm.

 

Cái còn cố ý mua về đặt trong phòng để sưởi ấm.

 

Ngày thường đều là bộ ba sinh ba dùng nhiều, , trẻ con cảm chuyện nhỏ.

 

Liễu Nhị Ca trêu: "Có cần yếu ớt thế ..."

 

Anh ở ngoài biển thấy , thời tiết còn xuống biển bơi lội.

 

Một đám đàn ông trai tráng như họ, cần gì ngâm chân.

 

Liễu Nhị Tẩu hờn dỗi : "Chúng từ quê lên, so với chứ."

 

Đừng chứ, Liễu Nhị Tẩu ở đảo lâu như mà vẫn quen với thời tiết nơi đây.

 

Liễu Nhị Ca đôi co với cô , bế Lão Nhị trong bộ ba lên: "Em rể, Lão Nhị giống thật đấy."

 

Hai cha con quả thực như đúc từ một khuôn.

 

Liễu Nhị Ca bế Lão Nhị mà cảm giác như đang bế Cố Thành lúc nhỏ.

 

Bộ ba sinh ba càng lớn càng giống , Lão Đại giống Liễu Nhân Nhân nhiều hơn một chút, Lão Nhị thì giống Cố Thành hơn.

 

Lão Tam chẳng giống ai cả, mấy đứa trẻ đúng là lớn thật.

 

Trong mắt Cố Thành ánh lên ý : "Vậy ?"

 

Bản mấy, dĩ nhiên cũng chỉ một Liễu Nhị Ca .

 

Liễu Nhị Ca gật đầu : "Càng càng giống."

 

Mấy đàn ông ở phòng khách trông con uống .

 

Liễu Nhân Nhân cũng ngoài, bận rộn trong bếp rửa rau thái rau.

 

Buổi sáng chuẩn sẵn nguyên liệu, buổi chiều sẽ nấu bữa cơm tất niên.

 

Buổi trưa... trong nhà nhiều hải sản, Liễu Nhân Nhân nhào bột hấp một nồi bánh bao, lát nữa sẽ thêm một món hải sản thập cẩm.

 

Trước tiên cứ ăn tạm lót , tối sẽ bữa tiệc lớn.

 

Liễu Nhị Tẩu nhịn lẩm bẩm: "Phụ nữ chúng đúng là lao lực."

 

Đàn ông chỉ cần kiếm tiền là , còn phụ nữ bọn họ, dù cũng công việc.

 

Về đến nhà vẫn nấu cơm, giặt giũ, trông con, lúc nào ngơi tay.

 

Trước đây lúc Liễu Nhị Tẩu việc kiếm tiền ở nhà Trịnh Tường Vi cũng như .

 

Kiếm tiền thì kiếm tiền, việc khác vẫn , việc nhà, Liễu Nhị Ca đụng một giọt nước.

 

Lâu dần, trong lòng Liễu Nhị Tẩu khó tránh khỏi chút bất mãn.

 

Tình hình của Liễu Nhân Nhân cũng tương tự, nhưng Cố Thành gia trưởng việc nhà.

 

Mà là công việc của quá bận, lúc nhiệm vụ, một hai tháng về.

 

Bận rộn cả một ngày, hai phụ nữ cuối cùng cũng nấu xong bữa cơm tất niên.

 

Giống như Liễu Nhân Nhân buổi sáng, mười món, tám mặn hai chay, món chính là bánh bao bột mì trắng.

 

Trên bàn ăn còn bày bốn hộp trái cây đóng hộp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-445-cu-cai-kho-cay-nong.html.]

 

Liễu Nhân Nhân tự tay bốn món, ếch xào nồi gang, cá nấu dưa chua, sườn xào chua ngọt, thịt cừu rang thì là...

 

tiếc gia vị, mấy món ăn đều đủ sắc hương vị.

 

Bữa cơm tất niên chuẩn thịnh soạn, mấy đều ăn uống một bữa no nê.

 

Đến cuối cùng, bàn là đủ các loại xương thịt, xương cá, vỏ cua, bừa bộn ngổn ngang.

 

Liễu Nhân Nhân và Liễu Nhị Tẩu bận rộn cả ngày.

 

Ăn xong cũng dọn dẹp nữa, việc đều giao cho mấy đàn ông.

 

Vào thời , Tết nhất chẳng hoạt động giải trí gì, ngay cả pháo cũng ai đốt, hễ đến đêm là đảo yên tĩnh vô cùng.

 

Ăn cơm xong dọn dẹp, gia đình Liễu đại ca và Liễu Nhị Ca bèn chuẩn về.

 

Liễu Nhân Nhân đưa cho họ cái túi chuẩn từ .

 

「Trong thịt dăm bông và bánh tổ, các chị mang về ăn nhé.」

 

Liễu Nhân Nhân cắt cho Liễu đại ca và Liễu Nhị Ca mỗi hai cân thịt dăm bông, bánh tổ thì mỗi nhà sáu cái, để họ ăn thử cho .

 

Ngày hôm , lúc sáng sớm thức dậy, bên ngoài tuyết rơi, mà tuyết rơi còn khá dày nữa.

 

Mùng một Tết, cả nhà kẹt trong nhà ngoài .

 

May mà mấy hôm nay Cố Thành nghỉ, cũng thể phụ giúp việc nhà.

 

Cố Thành cho mấy đứa nhỏ uống sữa xong, với Liễu Nhân Nhân: 「Anh ngoài mua ít rau nhé?」

 

Trong nhà vẫn còn khá nhiều rau củ, nhưng trận tuyết bao giờ mới tạnh.

 

Lỡ như tuyết rơi mấy ngày liền, rau củ trong nhà chắc chắn sẽ đủ ăn, đến lúc đó đảo phong tỏa, mua cũng chẳng mua .

 

Vẫn nên tích trữ thêm ít rau củ thì chắc ăn hơn.

 

「Thôi .」 Liễu Nhân Nhân lấy một chiếc áo khoác quân đội từ trong tủ đưa cho , 「Giờ ở hợp tác xã chắc chắn nhiều xếp hàng, đợi đến lượt chúng , e là cọng rau cũng chẳng còn.」

 

「Rau củ trong nhà ăn dè một chút vẫn đủ, trong tủ bếp còn hai túi rau khô nữa mà.」

 

Liễu Nhân Nhân : 「Có điều cần đ.á.n.h một bức điện báo về nhà, bảo dạo đừng lên đảo.」

 

Liễu Nhân Nhân khi nào Khương Thúy Hoa sẽ đến, nhưng đó bà , ăn Tết xong sẽ chuẩn qua đây.

 

Cho nên, vẫn đ.á.n.h điện báo về, đợi thời tiết qua cũng muộn.

 

Cố Thành gật đầu: 「Để .」

 

Trời lạnh, Liễu Nhân Nhân chẳng tâm trạng nấu bữa sáng, chỉ nấu một nồi cháo loãng, xào một đĩa củ cải khô cay.

 

Rồi hấp chỗ bánh bao chay còn thừa từ tối qua, thêm ba quả trứng vịt muối, bữa sáng cứ ăn thôi.

 

Buổi sáng, cả nhà ai ngoài.

 

Trong nhà mười cân thịt heo, Liễu Nhân Nhân nhào năm cân bột mì trắng để gói sủi cảo ăn.

 

Vừa bên ngoài đang tuyết, gói nhiều sủi cảo một chút để đông lạnh ở ngoài, lúc nào ăn thì luộc một ít, chứ ngày nào cũng nấu cơm cũng phiền.

 

Nhà nhiều thịt heo, Liễu Nhân Nhân ngâm một ít nấm hương khô và măng khô, lát nữa sẽ gói sủi cảo ba loại nhân.

 

Nhân nấm hương thịt, nhân măng khô thịt và nhân cần tây thịt.

 

Trời tuyết rơi cũng chẳng ai đường, hai vợ chồng bận rộn cả buổi trời, gói một rổ sủi cảo đầy ắp.

 

Chỉ riêng sủi cảo thôi, ít nhất cũng ăn ba bốn ngày.

 

Tuyết lớn rơi mãi đến mùng ba Tết mới tạnh, qua thêm hai ngày nữa, đảo mới thuyền chở vật tư .

 

Đông qua xuân đến, trận tuyết lớn, thời tiết dần ấm lên.

 

Đến hôm Tết Nguyên tiêu, Khương Thúy Hoa tay xách nách mang lên đảo.

 

đ.á.n.h điện báo , Liễu Nhân Nhân rảnh nên Liễu Nhị Ca và Liễu Nhị Tẩu cùng ga tàu đón.

 

Đây là do Khương Thúy Hoa yêu cầu, là bà mang nhiều hành lý, một xách xuể.

 

Về nhà ăn một cái Tết, tâm trạng của Khương Thúy Hoa cũng lên nhiều.

 

「Mẹ vốn định qua sớm hơn, nhưng nghĩ thời tiết bên , nên mới kéo dài đến tận bây giờ.」

 

--------------------

 

 

Loading...