Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 446: Phân đồ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thúy Hoa vốn định ăn Tết xong là qua đây, nhưng đảo tuyết rơi phong tỏa cả đảo, bất đắc dĩ, bà đành ở quê thêm một thời gian.
"Mẹ, uống chút nước nóng ." Liễu Nhân Nhân rót cho bà một ly nước nóng, "Sức khỏe của cha thế nào ạ?"
Khương Thúy Hoa "hầy" một tiếng: "Ngày nào cũng cơm trắng bột mì bồi bổ, sức khỏe , đến Trương Đại Phu cũng , sức khỏe của cha con bây giờ, xuống đồng kiếm công điểm cũng chẳng vấn đề gì."
"Cha con cũng là ở , cơ thể khỏe là lập tức lẩm bẩm đòi sang năm , đòi kiếm tiền kiếm lương thực."
Năm ngoái ở nhà dưỡng bệnh một năm, hưởng phúc thì đúng là hưởng phúc thật, chỉ là, Liễu Lai Phúc là thể .
Trong làng gì ai ở tuổi của ông mà dưỡng lão ? Người khác đều , Liễu Lai Phúc ở nhà cũng yên .
Liễu Nhân Nhân lo lắng : "Cha lớn tuổi thế , là cứ ở nhà nghỉ ngơi ạ."
Xuống đồng kiếm công điểm thì kiếm mấy đồng chứ?
Không cô chê ít, lỡ như mệt hỏng , chút tiền kiếm đó thật sự đủ để khám bệnh bốc thuốc.
Người tuổi, giữ gìn sức khỏe cho , thực chính là đang tiết kiệm tiền .
Khương Thúy Hoa xua tay : "Hoàn khuyên , ai cũng vô dụng, cũng lười quản ông , chỉ với trưởng thôn một tiếng, bảo ông sắp xếp cho cha con công việc nào nhẹ nhàng một chút."
Một ngày kiếm bốn năm công điểm là , đủ để kiếm miếng cơm ăn là , cũng để Liễu Lai Phúc ở nhà cảm thấy khó chịu, cứ luôn cho rằng đang ăn .
"Không nhắc đến ông nữa..." Khương Thúy Hoa chuyển chủ đề, "Mẹ mang ít đồ ăn đến đây, mấy em các con chia ."
Bà mang đến ba cái túi hành lý lớn, bên trong ngoài quần áo để giặt , thì còn đều là đồ ăn.
Năm mươi cân bột ngô, đây là khẩu phần lương thực của riêng Khương Thúy Hoa, cần chia.
Khương Thúy Hoa tiếp tục lấy đồ ngoài: "Năm nay nhà nuôi hai con heo, một con nộp cho tập thể, con còn cuối năm thì mổ , chỉ bán nửa con thôi."
"Nửa con còn , cha con , thành thịt muối chia cho mấy em các con ăn."
Bây giờ nhà cũng là điều kiện, kiếm ít tiền một chút cũng , ở riêng , mấy đứa con đang kiếm tiền ở bên ngoài, hai ông bà già thể lo lắng cho .
Hai ông bà hề thiên vị, thịt muối phơi khô, bốn em chia đều.
Nửa con heo tổng cộng tám mươi cân thịt muối, , mỗi nhà chia hai mươi cân, Khương Thúy Hoa mang đến bốn mươi cân thịt muối.
Chia cho nhà Liễu Nhị Ca và nhà Liễu Nhân Nhân, còn về phần Liễu đại ca và Liễu Minh Viễn...
Đã chia cho họ ở quê , phần của Liễu đại ca thì đưa cho Liễu Đại Tẩu.
Dù thì vẫn còn hai đứa nhỏ ở bên đó, Liễu đại ca một cũng nổi lửa nấu cơm.
Cho nên, những thứ bà mang lên đảo, đều là để chia cho Liễu Nhị Ca và Liễu Nhân Nhân.
Ngoài thịt muối , còn mật ong, Khương Thúy Hoa chia cho mỗi nhà hai hũ, mỗi hũ nặng một cân.
Liễu Nhân Nhân bốn hũ, hai hũ còn là của Hoàng Tiểu Nguyệt cho cô.
Còn kẹo mạch nha mè.
Khương Thúy Hoa lẩm bẩm: "Cái là tự , cho mấy đứa nhỏ ăn, mỗi nhà cũng hai cân."
Kẹo mạch nha nấu từ lúa mạch, ở quê, đây là món ăn vặt mà trẻ con thích nhất.
Cuối cùng, Liễu Nhân Nhân chia hai mươi cân thịt muối, bốn hũ mật ong, hai cân kẹo mạch nha, hai con thỏ khô.
Mười cân khoai lang khô, một túi rau khô, một túi nấm hương khô, một túi hạt thông dại, một túi hạnh nhân dại, mỗi túi cũng nặng hai cân.
Liễu Nhân Nhân hổ : "Mẹ, đây là chuyển hết đồ trong nhà đến ? Một mang nhiều đồ như , mệt lắm."
Giờ thì cô hiểu tại Khương Thúy Hoa hai ga tàu đón bà, những túi lớn túi nhỏ , cộng cũng gần hai trăm cân .
"Không mệt, đều đưa đón cả." Nếu chỉ một Khương Thúy Hoa, thật sự thể mang nhiều đồ như .
"Hiếm khi mới về nhà một chuyến, mang nhiều đồ ăn qua một chút, cũng để các con đỡ tốn tiền mua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-446-phan-do.html.]
Liễu Nhân Nhân: "..."
Chia đồ xong, Khương Thúy Hoa nóng lòng thăm mấy đứa cháu ngoại.
「Mẹ, đến .」 Dạo , Cố Thành bắt đầu bận rộn, hôm nay tan cũng xem là sớm.
Khương Thúy Hoa híp mắt : 「Đến , cha con suốt ngày giục qua đây, chỉ sợ hai đứa trông con xuể.」
Cố Thành mỉm : 「Sao cha qua đây cùng ? Chẳng cha xem mấy đứa nhỏ .」
Lời thật, sinh ba lận mà, trong lòng Liễu Lai Phúc chắc chắn là đến xem mấy đứa nhỏ.
Từ lúc sinh đến giờ, vẫn gặp mặt nào.
mà......
Khương Thúy Hoa thở dài : 「Sau cơ hội đến .」
Hết cách , vì sợ gây thêm phiền phức cho mấy đứa nhỏ nên Liễu Lai Phúc sống c.h.ế.t chịu đến đảo nữa.
Nói là ông ở nhà ruộng kiếm công điểm.
Cố Thành nghĩ một lát : 「Đợi thời tiết , chúng cùng đến thành phố Thanh chụp một tấm ảnh, đến lúc đó gửi một tấm về cho cha.」
Khương Thúy Hoa mắt sáng lên: 「Cách đó.」
Có Khương Thúy Hoa trông con, Liễu Nhân Nhân liền bếp nấu cơm.
Biết hôm nay Khương Thúy Hoa sẽ đến, buổi sáng Liễu Nhân Nhân mua ít thức ăn về.
Một cân tôm he, một cân ốc móng tay, một mớ cải thìa, hai miếng đậu phụ.
Buổi tối sẽ món tôm he rang muối tiêu, ốc móng tay xào tỏi, đậu phụ kho tàu, cải thìa xào và canh rong biển trứng.
Hôm nay thịt heo cung cấp, Liễu Nhân Nhân bèn cắt một miếng thịt muối, thêm một món tỏi tây xào thịt muối.
Lúc ăn cơm, Khương Thúy Hoa nhắc đến chuyện ở quê nhà.
「Cha con đến đảo, nhưng Đại Tẩu của con đến lắm, đồng ý.」
Liễu Đại Tẩu sớm tơ tưởng đến việc lên đảo, giống như Liễu Nhị Tẩu tìm một công việc, để từ đó về sống một cuộc sống khiến khác ghen tị.
Liễu Nhân Nhân bóc một con tôm he cho Cố Viêm Viêm: 「Mẹ, Nhị Tẩu với , chị còn công việc nào khác nữa .」
「Cái gì?」 Khương Thúy Hoa giật kinh ngạc, 「Sao việc nữa, do chị ? Nhị Ca và Nhị Tẩu của con đều với chuyện .」
Liễu Nhân Nhân giải thích: 「Không Nhị Tẩu , mà là... bên ngoài tình hình đang căng, cho phép gia đình cán bộ thuê bảo mẫu, sẽ tố cáo đấy.」
Vì , Liễu Nhân Nhân cũng nhắc chuyện mời Liễu Nhị Tẩu đến nhà việc nữa.
Khương Thúy Hoa là ruột của Liễu Nhân Nhân, ăn ở trong nhà, khác thể .
Liễu Nhị Tẩu thì khác, dù cũng cách một tầng quan hệ.
Khương Thúy Hoa than thở: 「Cái thời buổi ...」
Bà càng ngày càng hiểu nổi, vốn dĩ, cuộc sống của dân thường nên ngày càng hơn mới .
Ai mà ngờ, ngược càng ngày càng loạn, chỉ trong thành phố, ở nông thôn thực cũng yên lắm.
Không nghĩ đến điều gì, Khương Thúy Hoa lẩm bẩm một : 「Cũng may nhà chúng ngược lên ba đời đều là bần nông.」
Những chuyện khác Khương Thúy Hoa thêm nữa, dù nữa, chuyện của cấp là thứ mà những dân thường như họ thể đổi .
Liễu Nhân Nhân liếc Cố Thành, mấp máy môi, lời đến bên miệng nuốt ngược trong.
--------------------