Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 460: Tiệc thôi nôi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:43:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước đó thấy Khương Thúy Hoa may vài bộ quần áo cho đứa bé trong bụng Hoàng Tiểu Nguyệt.

 

Liễu Nhân Nhân bèn với bà, thể mang hết quần áo của ba đứa nhỏ mặc lúc mới sinh về.

 

thì cô cũng định sinh thêm con nữa, giữ đống quần áo đó cũng chẳng để gì.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt thì vui vẻ : "Thế thì quá, nếu em cần nữa thì chị giữ hết nhé?"

 

Em chồng cho mấy đứa nhỏ dùng là đồ , Hoàng Tiểu Nguyệt nỡ từ chối.

 

Liễu Nhân Nhân mỉm : "Chị cứ giữ , dù em cũng dùng đến nữa."

 

Quần áo cũng khá nhiều, gói thành một bọc lớn.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt thấy thế, khép miệng.

 

Sắp đến trưa, Liễu Nhân Nhân theo Khương Thúy Hoa bếp chuẩn bữa trưa.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt bụng mang chửa việc tiện, rau rửa sạch mà vẫn kịp cho nồi.

 

mang cái bụng lớn bất tiện, Khương Thúy Hoa để cô động tay nấu nướng.

 

Đều là một nhà, cũng chẳng câu nệ.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt chuẩn ít đồ ăn, chắc là dặn nên trong nhà mua thức ăn về từ sáng.

 

Thịt ba rọi, sườn heo, cá, thịt muối, trứng gà, còn một ít rau xanh.

 

Đông , Liễu Nhân Nhân tay tám món, sáu món mặn: thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt, cá luộc thái lát, đầu cá hấp ớt băm, tỏi tây xào thịt muối, trứng xào ớt.

 

Hai món chay: cải thìa xào tỏi, khoai tây om cà tím.

 

Món chính là bánh màn thầu bột ngũ cốc.

 

Ăn cơm xong, Liễu Nhân Nhân về căn nhà ở cuối làng để dọn dẹp vệ sinh.

 

Buổi chiều Liễu Lai Phúc nên cùng cô, chỉ dặn dò.

 

"Chiều hôm qua cha với Tam Ca của con qua đó một chuyến, quét tước trong ngoài một lượt , con về phơi chăn đệm, trải giường là ."

 

Hết cách, ông là một đàn ông to con, mấy việc giặt giũ thật sự .

 

Liễu Nhân Nhân híp mắt : "Con ạ, con cảm ơn cha."

 

Ba đứa nhỏ để Liễu gia cho Khương Thúy Hoa chăm sóc, Liễu Nhân Nhân và Cố Thành hai về dọn dẹp nhà cửa.

 

Mấy cha con Liễu Lai Phúc thường xuyên đến căn nhà ở cuối làng, bên cạnh trường học.

 

, dù Liễu Nhân Nhân lâu ở nhà, căn nhà trông cũng gì hư hỏng.

 

Không khác mấy so với đây.

 

Lúc sắp về đến nhà, họ gặp Giang Tri Thanh.

 

Cố Thành dừng chào hỏi vài câu.

 

Liễu Nhân Nhân một , mảnh vườn rau trong sân bỏ trống, Liễu Lai Phúc trồng một lứa khoai lang.

 

Khoai lang dễ chăm sóc mà sản lượng cao, đa trong làng đều sẽ trồng loại mảnh đất tự lưu của .

 

Lúc , dân làng đều đang bận rộn thu hoạch vụ thu, vẫn thời gian đào khoai lang đất tự lưu lên.

 

Ngoài khoai lang , trong sân còn hai cây ăn quả do Cố Thành trồng lúc .

 

Một cây đào và một cây táo tàu.

 

Liễu Lai Phúc từng thư , hai cây ăn quả ở nhà, hai năm nay quả càng lúc càng nhiều.

 

Đào thì chín tháng Sáu, tháng Bảy, hái một trăm cân.

 

Bên ngoài đảo nhiều hoa quả, nên Liễu Nhân Nhân cần, để cho nhà Liễu gia tự hái mà ăn.

 

Hơn trăm cân đào, nhà Liễu gia ăn hết một nửa.

 

Nửa còn , Liễu Lai Phúc đem bán , tiền bán cũng gửi cho Liễu Nhân Nhân.

 

Còn một cây táo tàu, táo quả khá muộn, lúc , cây đang treo lủng lẳng những quả táo đỏ mọng, quả nào quả nấy cũng to.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-460-tiec-thoi-noi.html.]

Tường sân nhà Liễu Nhân Nhân cao, nên cũng ai lén trèo hái trộm táo.

 

Chỉ là, ngọn cây một ít táo chim mổ mất, mà thấy tiếc ghê.

 

Lát nữa hái hết chỗ táo đỏ xuống, ăn hết thì thể phơi khô táo đỏ khô, để lãng phí đồ .

 

Hai cha con Liễu Lai Phúc dọn dẹp mấy gian phòng sạch sẽ, cần lau chùi nữa.

 

Liễu Nhân Nhân mở tủ quần áo, lấy mấy cái chăn giặt.

 

Bên ngoài nắng to, chăn phơi một buổi chiều là thể khô.

 

mà, còn một vấn đề nan giải khác, nhà đủ giường ngủ nữa ...

 

Chiếc giường trong phòng ngủ chính vốn nhỏ, giờ thêm bốn đứa trẻ, căn bản thể ngủ .

 

Trong nhà chỉ một chiếc xe nôi, cũng đủ cho mấy đứa nhỏ ngủ.

 

Lát nữa còn sang mượn Hoàng Tiểu Nguyệt một cái giường em bé.

 

Trong nhà những thứ cần giặt đều giặt xong, rảnh rỗi , hai vợ chồng đào khoai lang.

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ đến điều gì đó, hỏi Cố Thành: "Chúng thật sự tổ chức tiệc thôi nôi cho mấy đứa nhỏ ?"

 

Cố Thành từ , về quê cũng là tổ chức bù một bữa tiệc thôi nôi cho mấy đứa nhỏ.

 

"Tổ chức, đương nhiên tổ chức." Cố Thành chống nạnh , "Ngày mai núi một chuyến, xem bắt ít gà rừng thỏ rừng gì , hai ngày nữa bày mấy bàn tiệc, náo nhiệt một phen."

 

Liễu Nhân Nhân : "Hai năm nay mưa thuận gió hòa, trong núi chắc chắn nhiều con mồi."

 

Muốn tổ chức tiệc thì cứ tổ chức thôi, khó khăn lắm mới về một , náo nhiệt một chút cũng là điều nên .

 

Khương Thúy Hoa và Liễu Lai Phúc hai vợ chồng tổ chức tiệc thôi nôi cho mấy đứa nhỏ thì vô cùng tán thành.

 

Liễu Lai Phúc sảng khoái lớn: " là nên tổ chức tiệc thôi nôi cho mấy đứa nhỏ, sinh ba đấy, mười dặm tám làng cũng tìm một nhà ."

 

Không là nên khoe khoang một phen cho ?

 

Khương Thúy Hoa nghĩ thực tế hơn một chút: "Hai đứa ở nhà, lương thực, rau dưa, dầu muối tương giấm gì cũng , tổ chức một bữa tiệc thì tốn bao nhiêu tiền chứ."

 

Không thứ gì thì mua, cái gì cũng tốn tiền.

 

Cố Thành với bà: "Mẹ, ngày mai con lên núi một chuyến, xem bắt ít thú săn nào , đến lúc đó sẽ đổi lấy ít lương thực với trong thôn..."

 

Khương Thúy Hoa mắt sáng lên: "Cách đấy, trong thôn đang mùa thu hoạch, nhà nào cũng lương thực trong tay."

 

Lên núi săn thú đúng là một cách , như là cả hai vấn đề lớn là lương thực và thịt đều giải quyết.

 

Còn đều là mấy chuyện vặt vãnh, tốn bao nhiêu tiền.

 

Liễu Lai Phúc gật đầu: "Để Minh Viễn cùng con nhé."

 

Lỡ gặp chuyện gì, hai đứa cũng thể hỗ trợ lẫn .

 

Trong nhà dọn dẹp xong xuôi, Liễu Nhân Nhân thầm tính ngày mai sẽ lên huyện một chuyến, mua ít dầu muối tương giấm, đến lúc đó thể tự nhóm lửa nấu cơm.

 

Còn về lương thực... ăn tối xong, Liễu Lai Phúc mang hai bao lương thực đến cuối thôn.

 

Một bao gạo hai mươi cân, một bao bột mì trắng hai mươi cân, còn một giỏ trứng gà, một giỏ rau xanh và một miếng thịt muối.

 

Lúc về, Liễu Lai Phúc dặn dò họ: "Mảnh đất tự lưu nhà trồng ít rau xanh, hai đứa ăn thì ruộng hái một ít, đừng tốn tiền mua."

 

Sống ở nông thôn mà còn tốn tiền mua rau ăn thì đúng là lãng phí.

 

Liễu Nhân Nhân "Vâng" một tiếng: "Cha, con ạ."

 

Liễu Lai Phúc chắp tay lưng rời .

 

Cố Thành cất chiếc xe đẩy em bé mượn từ chỗ Liễu Minh Viễn , : "Sắc mặt của cha trông tệ."

 

Anh còn khiêm tốn đấy, Liễu Lai Phúc hai năm nay nghỉ ngơi tĩnh dưỡng , trông còn trẻ hơn cả .

 

"Chứ còn gì nữa." Liễu Nhân Nhân vui vẻ , "Tóc cũng đen , em Tam Ca , trong thôn đều thì thầm là ông đang cải lão đồng đấy."

 

Nói thì khoa trương, nhưng nhờ hai năm nay ăn ngon ngủ kỹ, khí sắc của Liễu Lai Phúc quả thật hơn nhiều.

 

 

--------------------

 

 

Loading...