Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 471: Rau hẹ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:43:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai túi hải sản khô đáng giá ít tiền , mặt Châu Tiểu Muội nở nụ .
Hải sản khô nhà Liễu Nhân Nhân thật sự ít, một ít là do cô tự mua, còn là của Liễu Nhị Tẩu, Trịnh Tường Vi, và các nhân viên khác ở hợp tác xã mua bán tặng.
Tôm khô, bào ngư khô, mực khô, hải sâm khô, thứ gì cũng .
Cộng cũng mười mấy túi.
Ở nhà ăn hết, cũng là định bụng khi đến quân khu mới thì thể tặng một ít cho hàng xóm láng giềng.
Lần căn nhà gia thuộc phân ở vị trí chính giữa, nhà Châu Tiểu Muội ở bên trái nhà Liễu Nhân Nhân, còn nhà bên ...
Liễu Nhân Nhân vẫn gặp bao giờ, nghĩ , cô bèn hỏi thăm: “Tẩu tử, căn nhà bên cạnh ai ở ạ? Để em cũng mang hai túi hải sản khô qua biếu.”
“Vậy thì em đợi đến Chủ nhật mới tặng .” Châu Tiểu Muội giải thích, “Nhà bên cạnh là gia đình Lôi Đoàn Trưởng, vợ của Lôi Đoàn Trưởng ở nhà máy thực phẩm thị trấn, ngày thường ở nhà, chỉ Chủ nhật mới đưa hai đứa con về ở một đêm.”
Liễu Nhân Nhân tò mò hỏi: “...Nhà máy thực phẩm ạ?”
“ .” Châu Tiểu Muội hào hứng , “Chính là nhà máy bánh điểm tâm đó, nếu em mua bánh, thể với chị một tiếng.”
Làm ở nhà máy thực phẩm, ít nhiều gì cũng chút mánh khóe, thể kiếm một ít bánh điểm tâm cần tem phiếu.
Phải rằng, thời buổi mua bánh điểm tâm là cần tem phiếu lương thực đấy!
Suy cho cùng đây cũng chuyện gì vẻ vang, nên câu Châu Tiểu Muội .
ai hiểu thì đều hiểu.
Liễu Nhân Nhân tỏ tường : “Được ạ, Chủ nhật em sẽ tìm chị .”
Buổi tối, Liễu Nhân Nhân chưng trứng cho mấy đứa nhỏ, bên còn rắc thêm một ít tôm khô băm nhỏ.
Tôm khô là do Liễu Nhân Nhân tự phơi, cho một chút muối nào, trẻ con cũng thể ăn .
Mấy đứa nhỏ cũng thích ăn ruốc tôm khô.
Bữa tối món tôm khô rim dầu, và khoai tây om cà tím.
Cố Thành rửa tay, bế con trai cả đang đói đến mức kêu oai oái lên cho ăn trứng chưng.
Liễu Nhân Nhân thì đút cho Lão Nhị và Lão Tam...
Cố Thành đột nhiên : “Đơn vị nhiệm vụ huấn luyện, mấy ngày.”
Vừa đến đơn vị nhiệm vụ, Cố Thành thấy khá áy náy, nhưng đây là mệnh lệnh của cấp , cũng còn cách nào khác.
Liễu Nhân Nhân thở dài một : “Em , chú ý an nhé.”
Cố Thành: “Nếu em chuyện gì thì cứ sang nhà bên cạnh tìm Châu Tẩu Tử, nếu Châu Tẩu T.ử thì em cứ trực tiếp đến đơn vị tìm giúp đỡ.”
Đều là nhà theo quân đội, khó khăn gì đơn vị thể giúp.
Huống hồ, chức vụ của Cố Thành cũng thấp.
Liễu Nhân Nhân “ừm” một tiếng: “Anh yên tâm , em cả .”
Khu nhà gia thuộc an , Cố Thành cũng lo lắng chuyện khác, chỉ sợ mấy đứa nhỏ đau đầu nóng sốt.
Đến lúc đó một Liễu Nhân Nhân sẽ xoay xở nổi.
Cố Thành thêm: “Trong đơn vị trạm y tế, trong khu nhà gia thuộc đều thể đến khám bệnh mua thuốc.”
Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Em nhớ ạ.”
Sau vụ thu hoạch mùa thu, trời ngày càng trở lạnh, thời tiết trong sơn cốc càng lạnh hơn.
Đợi đến mùa đông, giống như lúc còn ở quê nhà, Liễu Nhân Nhân một cái lò sưởi trong nhà.
Như sẽ cần lo mấy đứa nhỏ nhiễm lạnh.
Vừa , lúc còn một tháng nữa mới đông, thể từ từ tích góp gạch.
Ngày hôm , Cố Thành ăn sáng xong liền rời .
Liễu Nhân Nhân bế con tập trong sân, cô thấy mệt nên may một cái đai tập buộc nách của con.
Cứ trực tiếp xốc nách chúng mà , nếu , cái lưng già của cô thật sự chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-471-rau-he.html.]
Lúc trời hửng nắng, trong sân ấm áp, hề lạnh chút nào.
Đợi ba đứa sinh ba ngủ , Liễu Nhân Nhân xới mảnh đất trồng rau trong sân.
Hôm qua Cố Thành xới một nửa, vẫn còn một nửa.
Liễu Nhân Nhân cầm cuốc xới đất, Cố Viêm Viêm thì giúp cô nhổ cỏ...
Hai bận rộn cả buổi trời, cuối cùng cũng dọn dẹp xong xuôi mảnh đất trồng rau trong sân.
Liễu Nhân Nhân trồng một luống cải trắng, một luống củ cải, một luống hành tỏi, và một luống cải lông gà.
Cải lông gà chu kỳ sinh trưởng nhanh, hai mươi ngày là thể thu hoạch.
Lúc đó thời tiết vẫn quá lạnh, vẫn thể ăn .
"Nhân Nhân, em đang trồng rau ?" Châu Tiểu Muội xách giỏ đến nhà, cô mới mảnh đất tự canh một chuyến.
Cô xới qua mảnh vườn rau nhà Liễu Nhân Nhân, còn hái một giỏ rau cho Liễu Nhân Nhân.
Thấy Liễu Nhân Nhân đang bận rộn trồng rau trong sân, cô khá là ngạc nhiên.
Châu Tiểu Muội: "Chẳng , ăn rau xanh thì cứ đến nhà chị hái là ? Em cần tốn sức trồng rau gì."
Liễu Nhân Nhân : "Chị dâu, em ở cũng chán, coi như g.i.ế.c thời gian thôi, dù đất cũng bao nhiêu, trồng rau để trống cũng lãng phí."
Nhà trong khu tập thể gia đình đều sân, chỉ là xây tường vây cao, bên ngoài liếc mắt một cái là thể thấy rõ tình hình bên trong.
Điểm , Liễu Nhân Nhân thích lắm.
Châu Tiểu Muội nghĩ cũng thấy đúng: "Nhà chị mạ hẹ, để chị dời mấy cây qua cho em nhé."
Mạ hẹ lớn cũng nhanh, còn chịu lạnh , chỉ cần tuyết rơi thì sẽ mọc mãi.
Liễu Nhân Nhân thích ăn hẹ, nên cũng khách sáo với Châu Tiểu Muội: "Cảm ơn chị dâu nhé."
Châu Tiểu Muội "hầy" một tiếng: "Hàng xóm láng giềng giúp đỡ một chút cũng là chuyện nên , em cần cứ cảm ơn với chị mãi ."
Châu Tiểu Muội đặt giỏ xuống: "Em cứ bận tiếp , chị đến phòng hậu cần lấy rau, giờ chắc họ về ."
Liễu Nhân Nhân liếc góc tường : "Chị dâu, chị xe đạp , cho nhanh."
Khu quân sự mới diện tích lớn, bộ chừng hai mươi phút mới đến bên nhà ăn.
Châu Tiểu Muội : "Được, chị mượn xe đạp nhà em dùng một lát."
Đi xe đạp đúng là tiết kiệm thời gian, nhà Châu Tiểu Muội cũng một chiếc, điều, xe con trai lớn của cô đạp lên thị trấn học .
Có xe đạp, Châu Tiểu Muội về nhanh.
Hai cân thịt heo mà Liễu Nhân Nhân cũng mua , một miếng thịt ba chỉ xen lẫn nạc mỡ.
Thời mua thịt phần nào là chia phần đó, mua thịt heo ở hợp tác xã mua bán.
Mậu dịch viên đưa cho bạn miếng nào, bạn chỉ thể nhận miếng đó.
Không thể đắc tội với mậu dịch viên, nếu thể đưa cho bạn miếng thịt heo tệ hơn nữa!
Thịt ba chỉ xen lẫn nạc mỡ xem là loại thịt ngon thượng hạng.
Châu Tiểu Muội thuận miệng hỏi: "Nhân Nhân , em ăn thịt heo mua hai cân một thế ?"
Phúc lợi của cán bộ trong quân đội , chồng cô một tháng tiêu chuẩn bốn cân thịt heo.
Lính tráng vận động nhiều, cần ăn chút dầu mỡ để bổ sung dinh dưỡng.
Châu Tiểu Muội tính toán chi li, ngày thường mua thịt đa là mua vài lạng một, lúc hai đứa con trai về thì sẽ mua nhiều hơn một chút, nhưng cũng quá một cân.
Cứ như , một tháng thể ăn thịt heo mấy .
Chứ nếu mua một lúc hai cân thịt heo... thì tiêu chuẩn cả tháng mất một nửa, Châu Tiểu Muội nỡ ăn như .
Đương nhiên, Cố Thành là lữ đoàn trưởng, tiêu chuẩn thịt heo một tháng của nhiều hơn chồng cô hai cân, đến sáu cân.
Liễu Nhân Nhân giật giật khóe miệng: "Không , bình thường em cũng mua một cân một thôi, chẳng là mới đến khu quân sự mới, định bụng ăn mừng một chút , cũng ngờ hôm nay Cố Thành nhiệm vụ."
--------------------