Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 496: Dãy nhà tập thể
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:44:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Suy nghĩ một lát, Liễu Nhân Nhân mua thêm một cân tôm he, một cân thịt heo.
Xách đồ về đến khu nhà tập thể, Khương Thúy Hoa đang đút cháo trứng cho ba em sinh ba.
Ba em sinh ba ở điểm đỡ tốn công, bất kể nhiều ít , chỉ cần một đút cơm cho chúng là đủ.
Lão Đại một miếng, Lão Nhị một miếng, Lão Tam một miếng... cứ lượt theo thứ tự.
Có lẽ quen với kiểu đút cơm , chỉ cần đồ ăn là mấy đứa nhỏ sẽ quấy .
Liễu Lai Phúc rảnh rỗi gì nên vườn rau nhổ cỏ.
Liễu Nhân Nhân rửa cho hai ông bà mỗi một quả táo, tiện miệng hỏi: "Mẹ, cháu gái nhỏ ạ?"
Con gái nhỏ của Liễu Minh Viễn, từ lúc chào đời đến giờ, Liễu Nhân Nhân vẫn gặp mặt.
Nhắc đến cháu gái nhỏ, Khương Thúy Hoa híp mắt : "Nó khỏe lắm, con bé Tiểu Nguyệt đợt nhiều sữa, nuôi con bé Mạn Mạn trắng trẻo mập mạp."
Mạn Mạn là con gái nhỏ của Hoàng Tiểu Nguyệt, tên thật là Liễu Mạn Mạn.
Liễu Nhân Nhân suy nghĩ : "Hôm nào con gửi cho Mạn Mạn hai khúc vải để may quần áo mới."
Khương Thúy Hoa xua tay: "Không cần , Tam Ca của con bây giờ nuôi ong , cái thứ đáng tiền lắm, mang lên thành phố đổi khối thứ đấy."
Rốt cuộc Liễu Minh Viễn vẫn học nghề nuôi ong từ Hoàng Lại Tử. Nuôi ong cần khắp núi non, vất vả thì vất vả thật.
Mấy năm nay mùa, thu hoạch cũng tệ.
Tuy bằng công nhân thành phố, nhưng nuôi ong ảnh hưởng đến việc Liễu Minh Viễn đồng kiếm công điểm.
Vì , nhà Lão Tam tuy công việc chính thức, nhưng mà, cuộc sống cũng chẳng kém cạnh nhà là bao.
Liễu Nhân Nhân chợt nghĩ đến điều gì, bèn nhắc nhở: "Mẹ, nếu Tam Ca mật ong thừa thì thể mang chợ phiên đổi lấy vật tư, đừng chợ đen bán lấy tiền."
"Con cấp đang siết chặt chuyện lắm, chợ đen... dễ xảy chuyện."
Mấy năm mất mùa, Liễu Nhân Nhân thường xuyên chợ đen mua lương thực, cũng từng mua giúp nhà họ Liễu mấy .
Về , cần Liễu Nhân Nhân giúp đỡ, nhà họ Liễu tự tìm chợ đen.
Trước mất mùa, cộng thêm cấp quản nghiêm, chỉ cần cẩn thận một chút là .
Bây giờ, nếu nhờ hệ thống, Liễu Nhân Nhân cũng dám mạo hiểm chợ đen.
Khương Thúy Hoa ngày thường ở quê, rành chuyện bên ngoài lắm: "Nghiêm trọng ?"
Thật , hai năm nay Liễu Minh Viễn đúng là chạy chợ đen ít , đặc biệt là mùa đông.
Lúc trời lạnh, họ ở nhà lén trồng rau bán cho thành phố, còn bán giúp cả Hoàng Lại T.ử nữa.
Ban đầu Khương Thúy Hoa cũng lo lắng, nhưng mãi xảy chuyện gì, dần dần bà cũng quen.
Thậm chí còn chút vui mừng, nhờ cách mà cuộc sống của nhà Lão Tam cũng khá giả.
"Đương nhiên ạ." Liễu Nhân Nhân sợ nhà gặp chuyện, cố ý nghiêm trọng hơn một chút, "Cấp thành lập đơn vị chuyên trách để quản lý việc , nếu bắt sẽ đưa cải tạo lao động đấy."
Thời buổi , nhà nào mà đưa cải tạo lao động thì hậu quả nghiêm trọng.
Không chỉ phạm mà cả gia đình đều sẽ liên lụy.
Quả nhiên, Khương Thúy Hoa sẽ đưa cải tạo lao động, tim gần như nhảy khỏi lồng ngực: "Trời ơi là trời, lát nữa sẽ với Tam Ca của con một tiếng, bảo nó đừng chợ đen nữa."
Cuộc sống ở nhà vốn quá khó khăn, cần thiết vì kiếm chút tiền mà đẩy cả nhà nguy hiểm.
Nghe , Liễu Nhân Nhân mới yên tâm, Liễu Minh Viễn hiếu thảo, lời của Khương Thúy Hoa, thể .
Buổi trưa, Liễu Nhân Nhân món tôm he rim dầu, cần tây xào thịt, mộc nhĩ xào trứng, và một món nấm hương xào cải thìa.
Món chính là cơm trắng.
Cố Thành mấy hôm nay khá bận, ngày mai rảnh đưa cả nhà đến Thanh Thị tàu thủy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-496-day-nha-tap-the.html.]
sắp xếp Tiểu Triệu lái xe đưa họ đến Thanh Thị.
Họ mang theo con nhỏ và hành lý, tiện trấn xe khách.
Vì bắt chuyến tàu sớm nhất đảo, nên hôm trời tờ mờ sáng, mấy ăn sáng xong và chuẩn xuất phát.
Lúc thời tiết nóng lạnh, thích hợp để ngoài.
Đến thành phố Thanh, Tiểu Triệu đưa họ thẳng đến bến tàu.
Liễu Nhân Nhân bế Lão Đại xuống xe: “Đồng chí Tiểu Triệu, phiền .”
Tiểu Triệu ngại ngùng : “Chị dâu, về đơn vị đây, chị cẩn thận một chút.”
Vụ mùa bận rộn kết thúc, lúc , tàu đảo đông.
Họ đ.á.n.h điện báo cho Liễu đại ca và Liễu Nhị Ca.
Lúc tàu cập bến, Liễu Nhị Ca ở bến tàu đợi họ.
“Cha, , Tiểu Muội...”
Khương Thúy Hoa hỏi: “Thế nào, công việc vẫn chứ?”
Cũng vì hai đứa con trai năm ngoái đều về ăn Tết, trong lòng Khương Thúy Hoa cứ canh cánh nhớ mong nên mới tranh thủ qua đây thăm.
“Tốt lắm ạ.” Liễu Nhị Ca mỉm , “Năm nay lương của con tăng thêm hai đồng.”
Một tháng hai đồng... một năm là hai mươi tư đồng, ít .
Khương Thúy Hoa thì híp mắt: “Các con sống là và cha con yên tâm .”
Liễu Nhân Nhân quanh một lượt, nửa năm ở đây, hòn đảo cũng đổi gì lớn...
Đương nhiên, cũng là khác, qua đảo đông hơn .
Liễu Nhân Nhân thuận miệng hỏi: “Nhị Ca, trông ở đây náo nhiệt hơn nhỉ.”
Liễu Nhị Ca gật đầu: “Còn , từ khi xây nhà máy đồ hộp, đảo thêm nhiều gương mặt mới lạ. Nhà máy đồ hộp ăn lắm, Nhị Tẩu của em , cuối năm nay, nhà máy lẽ sẽ còn mở rộng quy mô nữa.”
Trên đảo thiếu đất trống, chỉ cần ăn hiệu quả thì sẽ điều kiện xây thêm nhà xưởng mới.
Không chỉ ...
Nghĩ đến điều gì đó, Liễu Nhị Ca rạng rỡ: “Nghe nhà máy đồ hộp còn xây cả khu nhà tập thể cho gia đình công nhân viên nữa.”
“Cái gì cơ?” Khương Thúy Hoa lập tức hứng thú, “Con... vợ con bây giờ cũng ở nhà máy đồ hộp, cũng đủ điều kiện chia nhà ?”
Đó là nhà lầu đấy, thời buổi ai mà ở nhà lầu chứ?
“Vẫn ạ.” Liễu Nhị Ca chút chắc chắn, “Người đông của khó, xem nhà máy phân chia thế nào. Nhị Tẩu của con dạo liều mạng lắm, tranh thủ cái gì nhỉ... phần t.ử tích cực lao động, đến lúc đó chia nhà sẽ ưu thế.”
Vợ chồng con xây hai gian nhà đảo, vốn còn định dành dụm thêm ít tiền để xây thêm một hai phòng nữa.
Bây giờ xem , thể đợi thêm một thời gian nữa, dù hai đứa nhỏ vẫn còn bé, chuyện nhà cửa cũng cần vội.
“Ối.” Khương Thúy Hoa ngạc nhiên , “Vợ con giỏi giang thế ?”
Liễu Nhị Ca gật đầu: “Đi sớm về khuya, công việc còn bận hơn cả con.”
Khương Thúy Hoa kiểu chồng cay nghiệt, con dâu thứ vất vả như , bà vội vàng : “Vậy thì con đối xử với nó, chuyện trong nhà thể trông chờ một nó hết .”
Nếu Liễu Nhị Tẩu chỉ chuyên ở nhà chăm con, Khương Thúy Hoa sẽ gì.
bây giờ cũng thể kiếm tiền nuôi gia đình, thì thể quẳng hết việc trong nhà ngoài ngõ cho một Liễu Nhị Tẩu .
Khương Thúy Hoa nghĩ thở dài: “Cháu trai cháu gái của con còn nhỏ quá, ở quê nhà thật sự thể thiếu , nếu thì qua đây giúp các con một thời gian .”
--------------------