Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 97: Mưa đá

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:34:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô lập tức từ bỏ ý định cùng thu hoạch gấp lương thực.

 

Thời gian cấp bách, cô thêm gì nữa.

 

dậy phòng chứa đồ tìm cho Cố Thành một bộ áo mưa.

 

Đó là nón lá và áo tơi đơn giản của thời đại , đây khi chợ huyện, Liễu Nhân Nhân đổi hai bộ về để sẵn trong nhà.

 

Chỉ vì trời mãi mưa, dùng đến áo mưa nên Liễu Nhân Nhân vứt phòng chứa đồ bỏ .

 

Cô dặn dò : “Vậy tự cẩn thận một chút.”

 

Sau khi Cố Thành rời , Liễu Nhân Nhân ở nhà cũng ngủ .

 

Dỗ Cố Viêm Viêm ngủ xong, cô mở cửa sổ xem.

 

Bên ngoài gió gào thét dữ dội, cửa sổ mở , gió lớn rít lên bên tai, tóc Liễu Nhân Nhân thổi rối tung cả mặt.

 

Hơn nữa, Liễu Nhân Nhân dường như còn thấy tiếng cành cây bên ngoài kêu “rắc” một tiếng gió thổi gãy.

 

Thấy , Liễu Nhân Nhân vội vàng dùng sức đóng sầm cửa sổ , cài then cửa, đóng cửa chính.

 

Ban đầu vì để an , cửa và cửa sổ trong nhà đều sửa chắc chắn.

 

Trời đột nhiên trở lạnh, Liễu Nhân Nhân tìm một chiếc chăn nhỏ đắp cho Cố Viêm Viêm.

 

Không bao lâu , Liễu Nhân Nhân đột nhiên thấy bên ngoài truyền đến một trận âm thanh lốp bốp.

 

Ông trời ơi!

 

Đây là mưa ?

 

mà, tiếng động vẻ lớn!

 

Trên mái nhà phát tiếng va chạm lộp cộp lộp cộp, giống hạt mưa, mà giống...

 

Tim Liễu Nhân Nhân đập thình thịch, nếu đây là mưa đá thì chỉ hoa màu ngoài đồng mà cả cũng gặp nguy hiểm.

 

Cũng những trong thôn thu hoạch gấp thế nào .

 

Liễu Nhân Nhân nhất thời lòng nóng như lửa đốt, trong tình huống , cô ngay cả cửa sổ cũng dám mở, trong nhà còn trẻ con.

 

Hơn nữa, bên ngoài khả năng đang mưa đá, cô thể khỏi cửa.

 

Trên mái nhà vang lên tiếng bồm bộp, Liễu Nhân Nhân lo lắng ngói mái nhà mưa đá đập vỡ .

 

Cũng qua bao lâu, tiếng động cuối cùng cũng lớn như nữa.

 

Tí tách tí tách, âm thanh , lúc vẻ như thật sự đang mưa .

 

Trong lòng Liễu Nhân Nhân thấp thỏm yên, đợi một lúc cũng thấy Cố Thành trở về.

 

Bên ngoài vẫn đang mưa như trút nước.

 

Trưởng thôn Liễu Trường Toàn lúc đang ở ngoài đồng thu hoạch gấp lương thực, chỉ ông mà các thôn dân khác cũng đang chen chúc bờ ruộng.

 

Trời tối đen như mực, thấy gì cả, nhưng các thôn dân đều dám dừng , đây đều là lương thực đó!

 

Vừa một trận mưa đá lớn, những hạt mưa đá to như cục đá bất ngờ từ trời rơi xuống tới tấp.

 

Hoa màu ngoài đồng trong nháy mắt đập tan hoang xơ xác, lương thực rơi đầy đất, thật sự là t.h.ả.m nỡ .

 

Trong đám tiếng , tiếng chửi, tiếng gào thét t.h.ả.m thiết.

 

Các thôn dân tìm chỗ nấp gần nửa tiếng đồng hồ, mưa đá mới tạnh, theo đó là một trận mưa bão dữ dội.

 

Nghĩ đến lương thực ngoài đồng, các thôn dân bất chấp tất cả, lao đầu cơn mưa lớn.

 

Thu hoạch lúa và ngô, lương thực đập rơi mặt đất cũng nhặt lên.

 

Lương thực ngâm nước dễ nảy mầm mốc meo, nhưng đều quản nhiều như nữa, nhặt về phơi khô nấu lên, dù cũng thể ăn .

 

Vừa gió lớn, mưa bão, quá gầy, gió thổi ngã nhào xuống đất, lắc lắc đầu bò dậy tiếp tục thu hoạch lương thực.

 

Lúc , con thực còn gì nữa, chỉ dựa bản năng, trong đầu chỉ thu hoạch gấp lương thực, thu hoạch gấp lương thực, thu hoạch gấp lương thực...

 

Không thể để lương thực mưa lớn cuốn trôi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-97-mua-da.html.]

 

Lương thực chính là mạng sống, lương thực, một năm tiếp theo, họ sống thế nào?

 

Bất chấp gió bão, các thôn dân bán mạng vùi đầu việc cật lực.

 

ngã đến mặt mũi bầm dập cũng dám dừng một khắc, cuối cùng mệt đến ngất xỉu ngoài đồng.

 

Cũng qua bao lâu, cơn mưa lớn hề giảm chút nào, trận mưa , dường như hết lượng mưa thiếu hụt của cả năm nay.

 

Lúc Liễu Nhân Nhân khỏi phòng, nhà bếp lấy một cái chậu về phòng.

 

Sau một trận mưa đá lớn tàn phá, cô kiểm tra mới phát hiện, mái nhà trong phòng đập thủng một lỗ, nước mưa đang ào ào chảy .

 

Bây giờ cũng cách nào lên mái nhà sửa chỗ dột, Liễu Nhân Nhân chỉ đành lấy chậu hứng nước .

 

Trong phòng còn chán, chỉ thủng một lỗ, nhà bếp, phòng chứa đồ còn t.h.ả.m hơn.

 

May mà trong nhà nhiều chậu và thùng, chỗ nào dột, Liễu Nhân Nhân đều đặt chậu hứng nước.

 

Trong bếp lương thực, phòng chứa đồ cũng củi lửa, đồ ăn linh tinh lặt vặt, còn cả thỏ, tất cả đều thể ngấm nước.

 

Còn chuồng heo chuồng gà, cũng tình hình thế nào .

 

Người còn ngoài, Liễu Nhân Nhân loay hoay đến mức tóc tai quần áo đều ướt sũng.

 

Trong lòng lo lắng cho Cố Thành và nhà họ Liễu, Liễu Nhân Nhân mặc áo mưa , định ngoài xem tình hình.

 

Chỉ là, cô còn khỏi cửa, thì thấy tiếng của Cố Viêm Viêm.

 

Có lẽ đêm nay quá bất thường, Cố Viêm Viêm giật tỉnh giấc mấy , trong lòng cảm giác an , nên lúc đang đến xé lòng xé phổi.

 

Liễu Nhân Nhân bây giờ!

 

Vội vội vàng vàng cởi áo mưa, một bộ quần áo khô, bế Cố Viêm Viêm lên dỗ dành.

 

Cố Viêm Viêm thút tha thút thít, bàn tay nhỏ níu chặt cổ áo buông, hình nhỏ bé thỉnh thoảng run lên một cái.

 

Liễu Nhân Nhân cũng sắp sốt ruột đến phát , ôm con mà dám đặt xuống.

 

Một lúc , cửa bên ngoài vang lên tiếng 'cốp cốp'.

 

Liễu Nhân Nhân đặt con lên giường, vội vội vàng vàng mở cửa.

 

Không Cố Thành về, mà là Khương Thúy Hoa.

 

Khương Thúy Hoa khoác áo tơi, ướt sũng.

 

Trong lòng Liễu Nhân Nhân 'lộp bộp' một tiếng, vội vàng hỏi: “Nương, xảy chuyện gì ạ?”

 

“Con đừng lo, chuyện gì .” Khương Thúy Hoa lau nước mưa mặt, giọng chút khàn đặc, “Cố Thành và cha con cùng vẫn đang dầm mưa thu hoạch gấp lương thực, chịu nổi nữa, nên về .”

 

Khương Thúy Hoa tuổi, thật sự trụ nữa nên về nhà, nhưng ở nhà bao lâu, nghĩ đến bên con gái chỉ một trông con ở nhà.

 

Lại hàng xóm láng giềng nào báo cho nó một tiếng bình an, e là bây giờ đang lo lắng như lửa đốt.

 

Trong lòng Khương Thúy Hoa thấp thỏm yên, càng nghĩ càng yên tâm, ở nhà thật sự yên , liền mặc áo tơi sang đây xem .

 

Ở Liễu gia Liễu Nhị Tẩu ở nhà trông mấy đứa nhỏ, vấn đề gì lớn.

 

Liễu Nhân Nhân , tảng đá lớn treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, cô thở phào một , lấy một chiếc khăn khô đưa cho Khương Thúy Hoa lau tóc.

 

Thấy quần áo của bà cũng ướt hết, cô tìm một bộ quần áo sạch sẽ đưa cho bà: “Nương, mau ạ.”

 

Trời lúc nóng lúc lạnh, thời tiết thế dễ bệnh nhất.

 

Bên ngoài mưa vẫn to.

 

Sau khi Khương Thúy Hoa quần áo xong, cũng vội về, dứt khoát ở đây với con gái.

 

Liễu Nhân Nhân bế Cố Viêm Viêm lên, lúc trong lòng cô còn lo lắng như nữa, vỗ lưng con trai, hỏi Khương Thúy Hoa: “Nương, bên ngoài bây giờ thế nào ạ? Ở nhà chuyện vẫn cả chứ ạ?”

 

Khương Thúy Hoa nặng nề thở dài một , vẻ mặt rầu rĩ : “Hoa màu ngoài đồng, cơ bản là hủy hết .”

 

Vốn dĩ hoa màu năm nay , còn gặp một trận mưa đá lớn tấn công.

 

--------------------

 

 

Loading...