Đường Tình hiện tại xác thực cần , Chu A Mẫn tính tình thẳng thắn,  còn nhiệt tình, đúng là một trợ thủ .
Cô cũng đang thử thách Chu A Mẫn, nếu cô  chỉ vì một chút "quyền lợi" nhỏ nhoi mà thật sự nhận hối lộ,  cũng  đáng để trọng dụng.
"Hy vọng cô   thể giữ vững bản tâm."
Vu Na cũng hiểu ý của Đường Tình, hai    mỉm , Đường Tình định bước lên đóng cửa,  đến cửa  thấy hai bóng  gầy gò đang  xổm ở đó.
"Hai đứa là..."
Đường Tình nghi hoặc hỏi, hai   dậy  , cô nhanh mắt nhận   bé lớn hơn  vẻ  thọt chân trái, da  ngăm, đầu cắt kiểu đầu đinh,  đôi giày giải phóng vá víu,  Đường Tình hỏi,   chút hoảng hốt nhưng ánh mắt vẫn kiên định, kéo cô bé bên cạnh   lưng.
Cô bé  tay áo trống ,  hình cực kỳ nhỏ bé, tay nắm chặt vạt áo  bé, núp  lưng, đầu cúi thấp  rõ mặt mũi.
"Chị ơi, em... em thấy đông  nên chạy  xem cho vui."
Cậu bé đầu đinh rõ ràng  chút hoảng nhưng vẫn trấn tĩnh trả lời.
Tiếng "chị" của  khiến Đường Tình bật , cô khom  , "Cháu nên gọi  là dì mới đúng."
Vân Vũ
...
...
"Chị trông trẻ lắm,  thể gọi là dì ."
Đàn bà con gái, ai cũng thích  khen trẻ, Đường Tình cũng  ngoại lệ.
Nụ   mặt cô rạng rỡ hơn,  bé đầu đinh thấy cô , bàn tay đen nhẻm gãi gãi lòng bàn tay, lấy hết can đảm .
"Chị ơi, em   bên ngoài, các chị đang tuyển . Chị xem em  ? Em  bán hàng! Em từng  hàng rong ở quê, em gái em cũng khéo tay lắm, chị xem miếng vá  giày em, đều là do nó khâu đấy, nó cũng  thể giúp chị  đồ búi tóc!"
Đường Tình  ngờ  bé đầu đinh  mặt  tự tiến cử, sợ cô  tin,  đẩy cô bé  phía .
Cô bé hoảng hốt ngẩng đầu,  thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, Đường Tình và Vu Na đều sửng sốt.
Quả là một cô bé xinh !
Cô bé  lông mày cong cong, mũi nhỏ  hếch lên, khuôn mặt trái xoan  hai lúm đồng tiền,   cô bé chỉ mới mười một, mười hai tuổi,  phát triển hết. Nếu lớn lên, chắc chắn sẽ là một tuyệt sắc giai nhân.
"Cô bé, cháu tên gì ?" Vu Na  nhịn  hỏi.
Cô từng trải, nhưng thật sự  từng thấy cô bé nào xinh như .
"A... a a..."
Vu Na  giơ tay, cô bé  giật , vội chạy về phía  bé đầu đinh, tiếng khàn đặc trong cổ họng khiến Đường Tình giật , âm thanh    giống tiếng  bình thường chút nào.
Cô    Vu Na, Vu Na cũng  nhận  điều đó.
Cậu bé đầu đinh ôm cô bé, ngượng ngùng , "Chị ơi, em gái em... nó  câm.  nó khéo tay lắm. Em cũng  rao hàng thật, chị  tin thì  , ahem!"
Cậu hắng giọng, ngay lập tức cất tiếng rao hàng lanh lảnh.
"Mua kim nào mua kim, năm xu bốn chục cây kim. Làng Mười dặm, xóm Tám dặm, năm nào cũng  khách quen. Không sợ thiệt,  sợ lừa, công bằng năm xu,  nhà mua đồ nhà. Người già khen  lo, vợ khen  tính, cả nhà  ha ha,  ha ha!"
Giọng rao của  bé đầu đinh vô cùng sống động, khiến Đường Tình và Vu Na đều bật , đột nhiên từ nhà đối diện vang lên tiếng đập cửa, Vương Phương quát lớn.
"Cái thằng bán hàng rong nào ? Cút ngay! Không thì tao gọi  bắt bây giờ!"
Nghe tiếng quát,  bé đầu đinh vội nắm tay cô bé, cúi đầu liên tục về phía cửa nhà Vương Phương.
"Xin ,  phiền chị . Em xin , em  rao nữa,  rao nữa."
Cậu bé đầu đinh  thấy trong nhà Vương Phương  còn động tĩnh, mới  , ngượng ngùng  với Đường Tình, hạ giọng .
"Chị ơi, em  bán hàng thật, chị cho em thử ! Em mà bán  , chị... chị đánh em cũng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-108-tieu-my-nhan-nghieng-nuoc-nghieng-thanh-hoa-ra-lai-la-cam.html.]
"A a a... a a."
Nghe  bé  Đường Tình  thể đánh , cô bé giật , kéo tay  bé, liên tục vẫy tay với Đường Tình,  chắp tay lạy, miệng phát  tiếng ú ớ.
"Vân Đóa Vân Đóa, đừng sợ. Anh Hai chỉ   thôi, chị sẽ  đánh  Hai , đừng sợ."
Cậu bé đầu đinh liên tục dỗ dành cô bé, cô bé hoảng hốt gật đầu, ánh mắt  Đường Tình vẫn đầy e sợ.
Đường Tình  hai đứa trẻ nương tựa , lòng  bồi hồi, Vu Na vốn  mềm lòng, mắt cũng ươn ướt.
"Nhóc con, cháu tên gì?" Đường Tình nhẹ nhàng hỏi.
Cậu bé đầu đinh  thẳng , lớn tiếng .
"Em tên Kha Tiểu Lộ, đây là em gái em, nó tên Kha Vân Đóa. Em còn   cả,    giỏi, đang ở trong quân đội,   tên..."
Chưa kịp Kha Tiểu Lộ  xong, một tiếng quát gấp gáp vang lên.
"Kha Tiểu Lộ!"
Đường Tình  đầu, thấy Kha Tiểu Bân chạy mồ hôi nhễ nhại cùng Kỷ Quân Trạch và mấy  khác trở về.
Kha Tiểu Bân vội chạy tới, kéo Kha Tiểu Lộ hỏi.
"Anh  bảo em đưa em gái về ký túc xá chờ  ? Sao em  chạy  ngoài? Em  thấy đông  là chạy theo ? Lần  Vân Đóa  lạc thế nào, em quên  hả?"
Kha Tiểu Bân vẻ mặt  nghiêm túc, ôm chặt Kha Vân Đóa, Vân Đóa nép  lòng , đôi tay nhỏ bé  ngừng vẫy, miệng phát  tiếng a a, dường như đang cầu xin  đừng trách  Hai.
"Là Vân Đóa  tìm , em mới đưa nó đến khu nhà quân đội. Em thấy nhiều ... đều chạy về phía , em mới theo xem cho vui. Anh, em   ."
Kha Tiểu Lộ cúi gằm mặt,  dám cãi lời.
Ùng ục...
Bụng Kha Vân Đóa sôi lên, Kỷ Quân Trạch bước tới vỗ vai Kha Tiểu Bân.
"Thôi đừng  nữa, đưa chúng nó về nhà ăn cơm ."
" đúng, ăn cơm ."
Đường Tình cũng vội vàng mời , mấy  cùng kéo Kha Tiểu Bân  nhà, Đường Tình  cuối cùng, cũng nhận  chân trái của Kha Tiểu Lộ cao thấp  đều, quả nhiên  thọt.
Về đến nhà, Đường Tình vội hâm nóng phần cơm Kỷ Quân Trạch để   bưng .
Kha Tiểu Lộ và Kha Vân Đóa  thấy một bàn đầy thịt,  dám cầm đũa.
Kha Tiểu Lộ còn nuốt nước bọt, "Chị ơi, nhà chị hôm nay ăn Tết ?"
Cậu lớn lên  từng thấy nhiều thịt như ! Nhà  nghèo, ngày Tết cũng   đồ ăn ngon,  ăn cơm trộn mỡ lợn  là may.
Đường Tình đẩy bát cơm về phía . "Tiểu Lộ, ăn cơm ."
Kha Tiểu Lộ  Kha Tiểu Bân, thấy  gật đầu,  cầm đũa xúc một miếng cơm lớn, gắp cho Vân Đóa một miếng thịt  mới tự gắp miếng khoai tây, ăn liền mấy miếng cơm.
Vu Na thấy  chỉ ăn rau  ăn thịt, vội gắp cho  mấy miếng thịt, nhưng   gắp hết cho Vân Đóa.
"Cho em gái ăn, Vân Đóa, em ăn nhiều ."
Kha Tiểu Lộ miệng đầy cơm,   rõ ràng với Đường Tình, "Chị ơi, em...  thể theo chị bán hàng ?"
Lời  dứt, Đường Tình  kịp trả lời, Kha Tiểu Bân đập bàn quát lớn.
"Kha Tiểu Lộ,   bảo em  học  ? Em còn   hàng rong nữa ? Không đánh, em  chịu  lời  ?"
Kha Tiểu Bân cầm cái que phơi quần áo bên cạnh, vung lên đánh mạnh  lưng Kha Tiểu Lộ.