"Anh...  đang  gì ? Em... em  hiểu!"
Thẩm Hồng Mai tránh né ánh mắt của Kỷ Quân Sơn,  dám đối diện với , vô thức đưa tay che bụng.
"Anh  từ lâu , Kỷ Binh   con của ."
Câu   của Kỷ Quân Sơn khiến sắc mặt Thẩm Hồng Mai biến sắc. Những   mặt đều giật , kể cả cảnh sát đến bắt cô  lấy lời khai cũng dừng tay.
Anh cả  từ lâu ?!
Đường Tình cảm thấy choáng váng, cô tưởng Kỷ Quân Sơn  mù mờ, ai ngờ   từ đầu! Thông tin  thật sự quá sốc.
Ngay cả Thẩm Hồng Mai cũng  kìm , bưng miệng hỏi: "Anh...   ?"
Câu hỏi   gián tiếp thừa nhận, Kỷ Binh   con ruột của Kỷ Quân Sơn.
Thẩm Hồng Mai vội vã giải thích: "Quân Sơn,   ..."
"Anh bất tài, nhà  nghèo, em  ép gả cho . Những năm qua, em  từng  sống sung sướng, là    với em. Chỉ cần em vui,   thể  theo tất cả. Kỷ Binh,  cũng xem như con ruột..."
Kỷ Quân Sơn  khẽ,   xung quanh  , mặt mũi đầy kinh ngạc.
Đường Tình   chằm chằm, trong lòng thầm nghĩ: Anh cả ơi,   bụng như , em trai    ?!
Nghe lời Kỷ Quân Sơn, Thẩm Hồng Mai hiếm hoi động lòng, nhưng câu  tiếp theo của   xóa sạch chút xúc động !
"Hồng Mai,  sai thì  nhận tội! Em chỉ là đồng phạm, sẽ   xử nặng . Chỉ cần em nhận tội, dù em  tù bao nhiêu năm,  cũng sẽ đợi em  tù, Kỷ Binh  vẫn xem như con ruột! Chỉ cần em..."
Chưa dứt lời, bạt một tiếng, Thẩm Hồng Mai tát  một cái thật mạnh.
"Anh  em  tù? Kỷ Quân Sơn! Không đời nào! Sao   thể nhẫn tâm như , em còn mang thai đứa con của   mà!"
Thấy Thẩm Hồng Mai vẫn ngang ngược, Đường Tình lạnh lùng  thêm: "Chắc chắn đứa bé đó là của  cả ?"
Câu hỏi khiến Thẩm Hồng Mai biến sắc, lắp bắp hỏi : "Cô... cô  ý gì? Không  của  , thì là của ai?"
"Là của ai, chị rõ nhất, đúng ?"
Đường Tình  cô đầy thách thức. Trịnh Quân  thể bất chấp tính mạng để bảo vệ Thẩm Hồng Mai, đứa bé trong bụng cô , ai là cha còn  chắc.
Thẩm Hồng Mai mặt nóng bừng, cảm giác như tấm màn che của cô  lột phăng  đám đông.
"Đồ tiện nhân!"
Cô  giơ tay định tát Đường Tình, nhưng  , Kỷ Quân Sơn  chặn .
Vân Vũ
"Kỷ Quân Sơn,  tránh !"
Thẩm Hồng Mai gầm lên,    chút thiện cảm.
Kỷ Quân Sơn nghiêm giọng hỏi: "Anh chỉ hỏi em, em  chịu nhận tội !"
"Không nhận! Dù c.h.ế.t cũng  nhận!"
Thẩm Hồng Mai gào thét, khuôn mặt biến dạng vì điên cuồng.
Ầm ầm...
Bầu trời đột nhiên nổi lên tiếng sấm, mây đen kéo đến, gió cuồn cuộn thổi,  khí ngột ngạt như báo hiệu một cơn bão sắp ập xuống.
Kỷ Quân Sơn từ từ buông tay Thẩm Hồng Mai, gật đầu: "Được, . Em  nhận tội, nhà họ Kỷ cũng  dung thứ cho em nữa. Thẩm Hồng Mai, chúng   vợ chồng nhiều năm,  tự hỏi  từng phụ em. Hôm nay, duyên vợ chồng  hết, chúng  ly hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-433-khong-chiu-nhan-toi-loi-nguyen-doc-dia-nhat-cua-tham-hong-mai.html.]
"Ly hôn?"
Thẩm Hồng Mai sững sờ,  tin  tai : "Kỷ Quân Sơn, em  sinh cho  hai đứa con, giờ   chút bản lĩnh, kiếm  tiền,  đá em , ly hôn với em?!"
"Thẩm Hồng Mai, chị hiểu rõ,  cả bảo chị nhận tội, dù chị  tù   cũng đợi."
Đường Tình  Kỷ Quân Sơn, trong lòng dâng lên chút khâm phục. Anh  thể  đến mức , quả thực là  tình nghĩa. Nếu lấy   vợ hiền, với khả năng của , cuộc sống chỉ ngày càng  hơn, đáng tiếc  gặp  Thẩm Hồng Mai.
"Với , chị dám khẳng định, hai đứa con đều là của  cả ?"
Đối mặt với kẻ trơ trẽn như Thẩm Hồng Mai, Đường Tình  chút nể nang. Ánh mắt khinh bỉ của cô khiến Thẩm Hồng Mai điên tiết, cảnh sát cũng đặt tay lên vai cô :
"Đồng chí, mời hợp tác điều tra!"
Ầm...
Tiếng sấm vang lên  nữa, Thẩm Hồng Mai căng thẳng đến cực điểm. Sự khinh miệt của Đường Tình, sự ruồng bỏ của Kỷ Quân Sơn, áp lực từ cảnh sát khiến cô  bùng nổ.
"   tội phạm, các   quyền gì bắt ? Cút! Cút hết ! Kỷ Quân Sơn,  là đồ bất lực! Anh      khả năng đàn ông ? Nếu   ,  cả đời   nổi đứa con trai! Anh nên cảm ơn , vì   cho   con!
Có  con ruột  , quan trọng gì? Miễn là  nuôi nó lớn, nó mang họ ,   là con  ? Đồ vô dụng như , dựa  , sinh  con ? Đồ vô tình vô nghĩa như , Kỷ Binh là do  tự tay nuôi dưỡng,   quan hệ m.á.u mủ thì ? Nó  gọi  là bố ? Muốn ly hôn? Không đời nào,   đồng ý!!!"
Thẩm Hồng Mai như điên, kéo tay Kỷ Quân Sơn mắng chửi. Đường Tình cảm thấy ba quan của   đảo lộn,  cô   thể vô liêm sỉ đến mức ?
Cô  dám ngang nhiên cho rằng Kỷ Quân Sơn  nuôi con cho cô!
"Thẩm Hồng Mai, chị  cái gì ? Dương cục, mau đưa cô  !"
Đường Tình    thấy Thẩm Hồng Mai thêm giây nào,  cô   thêm câu nào chỉ thấy nhức óc.
"Kỷ Quân Sơn,  bỏ vợ bỏ con, táng tận lương tâm!"
Dương Chấn Đông vẫy tay,  lệnh cho cảnh sát đưa Thẩm Hồng Mai . Trong tuyệt vọng, cô  hét lên với Kỷ Quân Sơn, đang lúc mắng nhiếc dữ dội, bụng đột nhiên đau quặn. Cô  cúi đầu, thấy m.á.u đỏ tươi chảy  từ giữa hai chân.
"Con , con của ..."
Thẩm Hồng Mai  dòng máu, cơ thể dần yếu , run rẩy  ngừng. Cơn đau thể xác khiến cô  gần như  thể suy nghĩ.
Máu chảy ngày càng nhiều, Thẩm Hồng Mai run rẩy dữ dội, hai tay ôm chặt bụng nhưng vô lực cảm nhận đứa con đang rời khỏi cơ thể .
Không giữ  nữa .
"Con của !!!"
Thẩm Hồng Mai ngửa mặt lên trời gào thét. Đây là con của Quân ca,  vì cô mà chết, nhưng cô   giữ nổi đứa con cuối cùng của .
"Đường Tình! Đường Tình!!!"
Dưới tiếng sấm, bầu trời tối đen, ánh mắt độc địa của Thẩm Hồng Mai đóng chặt  Đường Tình, cô  hét lên:
"Đường Tình, là cô! Cô hại c.h.ế.t   yêu, còn hại c.h.ế.t con của chúng !  nguyền rủa cô, nguyền rủa cô đời đời kiếp kiếp   yêu thương!!!"
"Đưa cô  đến bệnh viện!"
Dương Chấn Đông vẫy tay, cảnh sát bế Thẩm Hồng Mai . Kỷ Quân Sơn cuối cùng cũng  theo.
Khi Đường Tình đến bệnh viện, bác sĩ thông báo với Kỷ Quân Sơn, Thẩm Hồng Mai  chửa ngoài  con, sảy thai dẫn đến xuất huyết ổ bụng nghiêm trọng, cuối cùng  qua khỏi.