"Lão Kỷ!"
Phó Dịch Thừa đẩy cửa phòng bệnh bước , giọng trầm thấp.
Ánh mắt tràn đầy bất mãn, nhưng khi thể Kỷ Quân Trạch băng bó kín như xác ướp, tất cả chất vấn và phẫn nộ đành nuốt trôi.
"Phó doanh trưởng..."
Kỷ Tiểu Mỹ đang canh giữ bên giường bệnh vội dậy đón.
"Chị dâu giờ thế nào ?"
Phó Dịch Thừa liếc Kỷ Quân Trạch, khẽ hừ lạnh:
Vân Vũ
"Chị dâu về nhà gọi cả hai đến, chuẩn dọn khỏi nhà họ Kỷ!"
Lời dứt, bàn tay Kỷ Quân Trạch khẽ nắm chặt, cử chỉ tinh tế lọt khỏi mắt Phó Dịch Thừa.
Giờ hối hận ?
Hối hận thì ích gì!
Để thằng cha điên , dám đòi ly hôn với chị dâu.
"Thật ? Chị dâu thật sự dọn ? Anh hai!!"
Kỷ Tiểu Mỹ cũng sốt ruột, cô tưởng để Đường Tình và Kỷ Quân Trạch tạm xa , hai bình tĩnh , nào ngờ Đường Tình quyết đoán như , về nhà là dọn ngay.
"Nếu chị dâu ngăn , cả nhà họ Đường xông đến đây bóp nát sọ lão Kỷ ."
Phó Dịch Thừa với giọng châm chọc.
Đây chính xác là nguyên văn lời .
Khi Đường Thiên Kiều Kỷ Quân Trạch ly hôn với Đường Tình, hai nắm đ.ấ.m đập thình thịch, túm cổ Phó Dịch Thừa bắt lái xe .
"Lão tử sẽ đập nát cái sọ thằng khốn đó thành cám!"
Nếu Đường Tình ngăn cản, giờ Phó Dịch Thừa một trở về.
Ngoài tiếng gầm thét của Đường Thiên Kiều, còn kịp thấy Đường Thiên Thịnh lặng lẽ rút kéo từ túi , lời nào, ánh mắt đầy sát khí, lưỡi kéo sắc lẹm kẹt kẹt khiến Phó Dịch Thừa phát lạnh cả vùng .
So với cả nhà họ Đường, thấy Đường Thiên Thịnh còn đáng sợ hơn.
"Anh hai!! Anh gì chứ, tính chị dâu một là một, thật sự dọn thì thể nữa ."
Kỷ Tiểu Mỹ tức giận đến đỏ mặt, kéo tay Kỷ Quân Trạch lắc mạnh.
Chị dâu là nhất đời, là dạy cô tự trọng tự yêu tự cường, cô xa chị!
Kỷ Quân Trạch từ từ mở mắt, về phía khẽ:
"Lão Phó, đưa gặp Liễu Hồng Đậu."
Phó Dịch Thừa Kỷ Quân Trạch, cảm thấy chút kỳ quặc, đôi mắt bình lặng một gợn sóng.
"Cơ thể ..."
Dù hiểu hành vi "điên rồ" của Kỷ Quân Trạch, nhưng vẫn lo lắng cho đồng đội.
Kỷ Quân Trạch bận tâm.
"Đi gặp Liễu Hồng Đậu!"
Thấy Kỷ Quân Trạch kiên quyết, Phó Dịch Thừa đành chiều theo, di chuyển nhiều, bèn trói gô Liễu Hồng Đậu đưa thẳng đến phòng bệnh.
Liễu Hồng Đậu ướt sũng như dội nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-448-muc-tieu-cua-nhat-niem-khong-phai-la-nguoi-ma-la-hy-bao.html.]
Kỷ Tiểu Mỹ tinh mắt phát hiện, đôi chân Liễu Hồng Đậu trắng bệch như ngâm nước, đặc biệt là hai gót chân vết đỏ mảnh như sợi chỉ, m.á.u nhẹ rỉ , đôi chân run rẩy.
"Kỷ doanh trưởng, cô chịu nửa lời."
Cao Học Thăng khi giao Liễu Hồng Đậu cho Phó Dịch Thừa, mặt đầy bất lực.
Đêm qua dùng hết thủ đoạn, nhưng Liễu Hồng Đậu vẫn cắn răng chịu đựng, như câm điếc.
Phó Dịch Thừa Liễu Hồng Đậu mặt tái nhợt, cô thật sự kiên cường.
Liễu Hồng Đậu trói chặt, ghế, mặt chính là Kỷ Quân Trạch.
"Liễu Hồng Đậu."
Kỷ Quân Trạch nhắm mắt hỏi khẽ, "Nhất Niệm, tên là Vi Nhất Niệm ?"
Liễu Hồng Đậu thở gấp gáp, nhíu mày Kỷ Quân Trạch, nhưng vẫn im lặng.
Kỷ Quân Trạch nghiêng đầu, cảm nhận sự căng thẳng của Liễu Hồng Đậu.
Vi Nhất Niệm...
Quả nhiên là cô !!
Bàn tay Kỷ Quân Trạch khẽ nắm chặt, khi tỉnh dậy, thấy giọng Nhất Niệm.
Giọng lạnh lùng trầm thấp như rắn độc, dù sống một đời, cũng thể quên!
Không ngờ, ở kiếp , gặp Nhất Niệm!
Tính theo thời gian, tuổi cô giờ bốn mươi, nhưng thủ đoạn vẫn độc ác như xưa.
"Mục tiêu của cô là ai? , Đường Tình?"
Kỷ Quân Trạch hỏi.
Liễu Hồng Đậu nhíu mày, khẽ :
"Kỷ Quân Trạch, ngươi nhầm đối tượng ."
Ban đầu Liễu Hồng Đậu tưởng Kỷ Quân Trạch phát hiện điều gì, giờ câu hỏi mới , từ đầu đoán sai.
"Mục tiêu của Nhất Niệm ngươi, cũng Đường Tình, mà là... Hỷ Bảo."
"Hỷ Bảo!!"
Kỷ Quân Trạch bật mở mắt.
Khi giọng Nhất Niệm, xác định cô chính là Vi Nhất Niệm, Nhất Niệm đại sư theo chân phụ kiếp , chính là cô xúi giục, khiến phận và Tiểu Quai lệch hướng.
Anh tưởng Nhất Niệm nhắm , nhưng , mục tiêu của cô là Hỷ Bảo!!
"Liễu Hồng Đậu, ngươi thật chứ!"
Kỷ Quân Trạch ánh mắt hoảng loạn, lời với Liễu Hồng Đậu, nhưng tầm mắt về phía bức tường trắng, trống .
Liễu Hồng Đậu nhận điều , cô vặn , từ từ dậy, tiến gần Kỷ Quân Trạch.
"Ngươi cựa quậy gì ? Ngồi xuống!"
Phó Dịch Thừa thô bạo kéo Liễu Hồng Đậu , cô chăm chú mắt Kỷ Quân Trạch, giây , hét lớn:
"Kỷ Quân Trạch! Mắt ngươi... mù !!"