Nồi gà bắt đầu tỏa mùi thơm, tiếng xèo xèo vang lên, nước sốt cay đặc sệt hòa quyện với mùi thịt gà thơm lừng, thể là tuyệt tả .
Bạch Du đặt gà xào ớt bàn, đó vội vàng xào món phụ là bầu xào.
Bầu mới hái xuống, thêm chút mỡ heo và gia vị là thơm luôn.
Sau khi chuẩn xong hết thì Bạch Du lấy một cái bát to đùng hoa văn là đóa hoa hải đường màu xanh lam, đổ đầy Diện Ngư Tử trong bát, cho thêm nước dùng thêm chút gà xào ớt, đưa cho thím Thái qua cửa sổ.
Thái Vọng Xuân yên vì mùi đồ ăn quá thơm, cứ ngó đầu qua cửa sổ mãi thôi.
Lúc , thấy Bạch Du đưa thức ăn qua thì hai mắt bà sáng bừng, rảnh từ chối mà nhận lấy ngay: “Ai nha, thơm quá mất. Thật sự thím cố tình khen cháu mà thật sự là với tay nghề của cháu thì sư phụ Đại trong nhà hàng Quốc Doanh cũng sánh bằng cháu đó!”
Bạch Du : “Thím Thái mau nhận lúc đồ ăn còn nóng thì ăn ạ, gà xào ớt nguội ăn ngon ạ.”
Thái Vọng Xuân tới đây thì liên tục gật đầu, gấp gáp chờ nổi mà cầm đũa và miệng. Thịt gà xử lý cẩn thận nên miệng thì còn mùi tanh. Thịt gà chiên vàng, phủ nước sốt cùng với mùi ớt cay, càng nhai càng thơm. Bà ăn thêm miếng Diện Ngư Tử, ngon tuyệt vời, mì dai dai!
Gà xào ớt cay hòa quyện cùng với Diện Ngư Tử ngon tới mức bà suýt thì cắn lưỡi.
TBC
Ngon quá! Quá là ngon!
Vốn dĩ Thái Vọng Xuân chỉ định cắn một miếng thôi, đó sẽ để dành tới tối để cả nhà ăn cùng với , nhưng bà ăn một miếng thì đổi ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-128.html.]
Đồ ăn ngon như thế , một bà ăn còn thấy đủ, chia cho nhà nữa thì bà ăn cái gì?
Không là do bà tham ăn mà thật sự thì Diện Ngư Tử ngon như thế , bà thể ăn hết năm bát to luôn!
Thế là bà ăn ngấu ăn nghiến, chẳng mấy chốc ăn hết sạch bát Diện Ngư Tử cùng với gà xào ớt cay, đến cả đáy bát cũng l.i.ế.m sạch sẽ.
Nấu cơm tối xong, Bạch Du thấy bà nội vẫn từ bệnh viện về thì cầm quần áo tắm, chờ cô tắm xong thì bà nội cũng về tới nhà.
Bà Bạch thấy cháu gái thì đau lòng kéo tay cháu gái mà xuýt xoa: “Tiểu Du , mau để bà xem vết thương nào, còn đau hả?”
Bạch Du bà nội kéo xuống sofa, lắc đầu: “Bà nội đừng lo quá ạ, cháu đau nữa, Hơn nữa căn bản là họ cũng đánh cháu .”
Bà Bạch tin đây là sự thật, mà cho rằng Bạch Du lo nên mới như thế, là bà càng đau lòng, càng tức giận hơn: “Cháu yên tâm, đợi cha cháu công tác về thì chắc chắn bà sẽ bắt nó ly hôn với cháu, còn cái con bé Tần Tâm Hủy thì từ nay về nó đừng nghĩ thể bước nhà họ Bạch một bước nhé!”
Bạch Du cảm thấy chuyện ly hôn của cha cô sẽ còn kéo dài lắm chứ giải quyết dễ dàng như .
để cho Tần Tâm Hủy bước nhà họ Bạch thì cô giơ hai tay hai chân lên tán thành.
Bạch Du nhẹ nhàng tựa lên vai bà nội : “Vẫn là bà nội thương cháu nhất. À đúng , đó bà nội thế ạ? Cháu về nhà mà chẳng thấy bà cả?”
Bà Bạch duỗi tay xoa đầu cháu gái: “Đột nhiên đơn vị chỗ cha cháu sắp xếp cho nó công tác nên bà thu dọn chút hành lý mang qua cho nó. Lúc về thì bà ghé qua trạm y tế mua một ít oxytetracycline.”
Bạch Du tới đây thì vô cùng căng thẳng, vội hỏi: “Bà ơi, bà mua oxytetracycline gì ạ? Bà thấy khỏe chỗ nào ạ?”