Cô ghét con nhỏ Bạch Du gần chết!
Vì cô mà ba cho cô phiếu ngoại tệ, cũng vì cô mà ông nội còn thương cô nữa.
Người phụ nữ Bạch Du còn lấy mất một căn tứ hợp viện của nhà họ Giang nữa!
Đáng ghét.
Bạch Du cảm thấy áy náy chút nào, Giang Lâm xuống vị trí bên cạnh cô.
Ánh mắt Giang Lâm đảo qua bờ môi cô, vẻ mặt chút khác thường.
Bạch Du thể nổi dáng vẻ “Đạo mạo trang nghiêm” của , bàn tay đáy bàn véo mạnh đùi …
Một giây , cô đau đến mức lén cảm thấy ngạc nhiên.
Sao thịt bắp đùi của cứng như !
Cô vốn định véo mạnh bắp đùi của , ai ngờ bắp đùi của quá cứng, cô chỉ véo , trái còn khiến tay đau.
Chu Thái Vân chú ý thấy cô bình thường, quan tâm hỏi: “Du Du , cháu cảm thấy khó chịu ở ?”
Bạch Du vội lắc đầu, khuôn mặt chút nóng lên: “Không ạ, cháu muỗi cắn thôi.”
Chu Thái Vân nghi ngờ : “Vào thu mà vẫn còn muỗi ? Để chút nữa bác bảo vườn bẻ lái ngải cứu để xông.”
Bạch Du ngại ngùng gật đầu.
Chu Thái Vân nhận bờ môi của cô rách, ngay lập tức bà quan tâm : “Sao môi cháu rách thế, cẩn thận cắn trúng , là nóng trong ?”
Vừa dứt câu, ánh mắt của dừng môi của Bạch Du.
Một tiếng “Bùm” vang lên, khuôn mặt Bạch Du đỏ bừng ngay lập tức.
Mọi thấy biểu cảm của cô, ai .
Chu Thái Vân cũng ngại đỏ mặt, bà thực sự cố ý trêu ghẹo Bạch Du khiến cô bối rối, hai ở cục công an hơn nửa đêm mới về, chắc chắn là kịp động phòng, nào nghĩ tới…
TBC
Quả là trẻ tuổi, tinh lực khiến ngưỡng mộ.
Hơn nữa Giang Lâm trông lạnh như băng, ngờ dữ dội như thế, thế mà cắn rách cánh môi của Bạch Du.
Bạch Du tức giận tới mức nghiến răng, chắc chắn chút nữa cô cắn trả !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-309.html.]
Chẳng mấy chốc cơm canh bưng lên, bảo mẫu mới tới ba mươi tuổi, trông vẻ là thành thật.
Sau khi cô nhanh nhẹn bưng cơm lên thì yên phận lui xuống .
Mọi im lặng bắt đầu dùng bữa.
Món cuối cùng là cá hấp, bưng lên chút muộn.
Sau khi cá bưng lên, Giang Lâm lập tức cầm đũa lên, gắp phần thịt bụng cá ngon nhất đặt trong chén của Bạch Du.
Bạch Du ngẩng đầu lên thì thấy Giang Lâm cô.
Bốn mắt .
Chu Thái Vân “Phụt” tiếng: “Cưới vợ thì đúng là còn như , xem Giang Lâm cũng cách quan tâm khác, phần ngon nhất của con cá là phần thịt bụng đó, thế mà thằng bé gắp bộ cho Du Du.”
Ông Giang: “Tuổi của nó lớn hơn Du Du nhiều như , quan tâm Du Du cũng là điều nên .”
Giang Lâm: “...”
“Haha…”
Lần tới lượt Bạch Du nhịn .
Giang Lâm rũ mắt xuống, ánh mắt cô chứa đầy sự cưng chiều và .
lúc , Giang Hựu Hàm ở đối diện trợn mắt, một giây , cổ buồn nôn dâng lên cổ họng, cô bắt đầu nôn ọe.
Lâu Tú Anh: “Bé ngoan của , con ? Có dày cảm thấy khó chịu , tuần qua con nôn ọe mấy .”
Giang Hựu Hàm: “Mẹ, mau bưng cá xuống , cái mùi mắc ói quá, con ngửi là ói .”
Vừa dứt câu, trong phòng khách chìm im lặng vài giây.
Bạch Du Giang Hựu Hàm đang nôn ọe, trong đầu nhớ dáng vẻ mang thai của Giang Hựu Hàm ở đời .
Cô suy nghĩ của giật , lời thốt khỏi miệng: “Dì , đừng là Hựu Hàm mang thai nhé?”
Vừa dứt câu, thở mạnh.
Giang Hựu Hàm yêu, thai ?
Quả nhiên, một giây Lâu Tú Anh chỉ cô và mắng: “Cô gọi là chồng, cũng ép cô, Hàm Hàm nhanh mồm nhanh miệng, cô ba bảy lượt gài bẫy khiến nó mất thể diện, so đo với cô thì thôi, nhưng cô thực sự quá đáng. Hàm Hàm còn yêu, cô vội giội nước bẩn lên nó, rốt cuộc là cô ý gì?”