Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thợ cả Ngũ nhận lấy bức tranh bằng hai tay, vô cùng cẩn thận mà mở , đó quan sát kỹ lưỡng. Một lúc , ông mới ngẩng đầu lên : “Những bức tranh là đồng chí Bạch vẽ ?”
Bạch Du gật đầu : “Cháu vẽ cũng thường thường thôi, dù thì cháu cũng học vẽ chuyên nghiệp. Nếu như thợ cả Ngũ ý kiến gì thì cứ . Có câu: Ba cùng chắc chắn là thầy của . Cháu thể nhân cơ hội học hỏi từ chỗ thợ cả Ngũ đôi chút.”
Thợ cả Ngũ thích thái độ khiêm tốn của cô: “Liên Hoàn Hoạ của đồng chí Bạch vô cùng sáng tạo. Vòng tròn như đại biểu cho một đang kể câu chuyện, cách vẽ khác với cách vẽ truyền thống, dễ dàng khiến xem nhập tâm câu chuyện. Quả thực giống như những gì thư ký Chương , đồng chí Bạch quả nhiên là nhân tài hơn hẳn những .”
Bạch Du khen mà đỏ cả mặt: “Thợ cả Ngũ khen quá lời ạ. Còn nhiều giỏi hơn cháu lắm, mấy cái tầm thường đáng khen ngợi ạ.”
Cách vẽ cũng do cô sáng tạo mà tham khảo theo cách vẽ manga . Mấy cái vòng vòng mà thợ cả Ngũ thực chính là khung đối thoại của nhân vật. Tất nhiên nội dung và hình thức đều là do cô nghĩ , chép.
Thêm một nữa, thợ cả Ngũ khá thích thái độ của cô. Sau đó ông chỉ bức vẽ : “ vẫn vài chỗ lắm, chú thấy thể cải tiến một chút. Ví dụ như là chỗ , nội dung nối tiếp lắm, dễ khiến cho khác thấy mơ hồ. Còn cái , hình ảnh ở đây rối, chỉ cần đổi một chút để cho hình ảnh đơn giản .”
Vừa , thợ cả Ngũ cầm bút chì phát họa lên tờ giấy trắng bên cạnh.
Chỉ thấy ông quẹt bút mấy nét, giấy xuất hiện mấy nhân vật tí hon. Biểu cảm của các nhân vật khá là phong phú, rõ ràng là hơn nhân vật do Bạch Du vẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-455.html.]
Quả nhiên thợ cả Ngũ là ông lớn giấu nghề!
Một lát , thợ cả Ngũ vẽ bộ câu chuyện.
Bạch Du cầm lấy xem, bội phục sát đất: “Thợ cả Ngũ, hồi chú từng học vẽ ạ? Bức tranh của chú quá , so với chú thì bức tranh của cháu chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.”
Không thợ cả Ngũ nghĩ tới cái gì, đôi mắt vương chút hoài niệm. Một lát , ông mới thở dài, : “Trước chú là giảng viên trong trường mỹ thuật. Sau xảy chút chuyện. May thư ký Chương thu nhận chú chứ thì cơm cũng mà ăn.”
Hiển nhiên “chút chuyện” chuyện nhỏ, mà còn là chuyện khiến cho khổ sở, là quá khứ đau lòng khiến cho thể nào chịu nổi. Vì Bạch Du tiếp tục chủ đề nữa, cô xát muối vết thương của .
Bạch Du: “Thợ cả Ngũ, cháu thấy nếu đẩy nhanh hạng mục xóa nạn mù chữ thì hết là bắt đầu từ chỗ công xưởng. Trước đó xưởng đóng hộp từng xem bảng tin của cháu, cũng khá là thích Liên Hoàn Hoạ của cháu, cho nên cháu thấy thể bắt tay từ chỗ , chú thấy thế nào ạ?”
Thợ cả Ngũ gật đầu: “Cách khá , nhưng chú ý kiến như thế . Nội dung của Liên Hoàn Hoạ cháu thể thêm câu chuyện của xung quanh, như thế họ sẽ thấy hứng thú hơn nhiều.”
TBC
Bạch Du: “Câu chuyện của xung quanh?”
Thợ cả Ngũ gật đầu: “Ví dự như câu chuyện của xưởng đóng hộp bên cạnh. Trước đây bên đó từng xảy một vụ nổ, mấy công nhân vì bảo vệ tài sản của công xưởng nên nổ chết. Chú thấy nếu lấy câu chuyện để Liên Hoàn Hoạ thì các công nhân sẽ cảm giác thiết, cũng sẽ cảm động lây. Đồng cảm với các hùng đời thường sẽ dễ kích thích khát vọng học hỏi của bọn họ.”