Bọn họ chẳng hề chú ý tới chuyện Liên Gia Lệ ở một góc chằm chằm bóng lưng bọn họ với ánh mắt vô cùng ghen tị.
Tôn Tường Vy thấy Giang Lâm ôm lấy Bạch Du như thế thì vội vươn hai tay với Tạ Húc Đông.
Tạ Húc Đông còn thể gì nữa đây? Anh chỉ thể tiến tới, khom ôm lấy cô.
Ai ngờ chỉ một khắc , tiếng “crack” vang lên, Tạ Húc Đông cứng đờ, sắc mặt trắng bệch trong nháy mắt.
Tôn Tường Vy thấy như gì đó đúng, khỏi hỏi: “Anh thế hả?”
Tạ Húc Đông nhịn đau : “Hình như đau eo đó.”
Tôn Tường Vy tức đến mức vỗ đùi : “Sao vô dụng như thế hả!”
Tạ Húc Đông phục: “Em còn hổ mà trách , còn là do em mập quá hả!”
Tôn Tường Vy bỗng đỏ bừng cả mặt: “Họ Tạ , còn hổ mà dám em mập hả? Em mập như thế rốt cuộc là vì ai hả? Còn do hai đứa con của ăn nhiều quá trời. Được nha, nếu như chê em mập thì ly hôn luôn . Con chia mỗi một đứa!”
Ngoại trừ ba tháng đầu một mực buồn nôn thì cô thể ăn bốn năm bữa. Mỗi bữa ăn cực nhiều. Cô cũng thử ăn ít nhưng ăn ít một chút thấy vô cùng khó chịu, đói bụng tới mức ngủ .
Trước đó bác gái còn lo rằng cô ăn nhiều quá sẽ ảnh hưởng nhiều tới thai nhi, đó tới bệnh viện kiểm tra bảo là thai nhi lớn. Nói cách khác những thứ đó đều biến thành thịt mỡ cô .
Nghĩ tới đây, Tôn Tường Vy chống tay lên giường tự dậy, tới nôi trẻ con, chọn một trong hai đứa xem đứa nào xinh hơn nhưng cả hai đứa đều như cho cô nên chọn đứa nào.
Tôn Tường Vy càng nghĩ càng tức giận, đầu đánh Tạ Húc Đông một cái: “Con giống hệt như . xí để hết, em cần đứa nào hết!”
Tạ Húc Đông: “…”
Bác gái của Tôn Tường Vy thấy hai họ giống như oan gia , động tí ly hôn thế là phê bình: “Tường Vi, cháu đấy mà vẫn còn trẻ con như thế hả. Có chuyện gì thì cứ chuyện nhẹ nhàng, đừng động tí ly hôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-529.html.]
Nói xong phê bình Tạ Húc Đông: “Phụ nữ sinh con như bước qua quỷ môn quan, huống hồ Tường Vy còn mang thai đôi, quá trình vất vả nhiều nguy hiểm. Cháu chồng, thể cảm nhận nhưng đừng buông những lời tổn thương như .”
Tạ Húc Đông cho đỏ bừng cả mặt, qua xin Tôn Tường Vy: “Xin Tường Vy, mới nãy nhầm . Em mập chút nào .”
Eo của thương từ nhiệm vụ, mới dùng lực đúng nên tái phát vết thương. Nghe cô bảo vô dụng mặt , nóng m.á.u nên mới như thế.
Tôn Tường Vy cũng thấy năng quá nên sắc mặt cũng dịu : “Lần tha thứ cho . Còn mau dẫn đường cho em.”
Nói ôm lấy một trong hai đứa bé mà cô chê đó.
Chờ đám Tôn Tường Vy rời , phòng sinh ngay lập tức trở nên yên tĩnh, chỉ còn mỗi nhà họ Liên.
Trong lòng Liên Gia Lệ vô cùng khó chịu, ngẩng đầu khẩy : “Chị dâu kìa, nhà chê chị xui xẻo đến mức ở chung phòng bệnh với chị luôn kìa.”
Sắc mặt Trần Lan càng trở nên trắng bệch, nửa như mở van nước, sản dịch chảy ngừng.
Chẳng qua cô hề phản ứng mà chỉ trợn mắt trần nhà.
Cô hiểu tại ông trời công bằng với cô tới như thế. Rõ ràng mang thai giống với , cô thích ăn chua như thế, bụng nhọn nên cô cũng nghĩ là con trai, nhưng sinh con gái cơ chứ.
Chồng của cô cũng vì thế mà bắt, chắc chắn bên phía quân đội sẽ trừng phạt, đến lúc đó thì cô sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của cái nhà .
Huống hồ cô sinh con bản thương. Sau sẽ khó mà bầu nữa. Phụ nữ thể sinh con khác gì gà mái đẻ trứng, sống đơn giản là lãng phí lương thực.
TBC
Trần Lan như ngâm trong nước khổ qua, vô cùng tuyệt vọng.
Bên , Bạch Du mới tới phòng bệnh. Phòng bệnh mới chỉ hai giường ngủ, khá nhỏ nhưng ngoài nên cũng coi như là yên tĩnh và khá an .
Hơn nữa thể thấy biển ở ngoài cửa sổ của phòng bệnh khiến cho tâm tình thư thái hơn hẳn.
Bạch Du vội vàng hỏi chuyện nhà họ Liên, xong mới xảy nhiều chuyện như thế. Cô vội hỏi: “Nói như tức là Liên Đại Hữu bắt hả ?”