Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 601

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:29:40
Lượt xem: 285

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Hướng Tuyết dáng vẻ khẩn trương của , cô nhịn mà bật : “Đùa với mà thôi, thật sự cho rằng em là chuyện ?”

Tằng Cảnh Lâm run lên, lúc mới nở nụ ngại ngùng, khựng một lúc : “À đúng . Hình như bữa nay thấy bạn của em ở nhà ga, chính là đồng chí nữ Bạch Du .”

“Hả? Anh gặp Bạch Du? Cậu tới thủ đô ?”

Lâm Hướng Tuyết phấn khích kêu lên, nhảy nhót vài vòng ngay tại chỗ giống như một con sóc nhỏ.

Kề từ lúc rời khỏi đảo Quỳnh Châu , cô gặp Bạch Du một năm. Cô thật sự nhớ Bạch Du, nếu thời gian cho phép, cô ước thể tới kiếm Bạch Du để ôn chuyện ngay bây giờ.

Tằng Cảnh Lâm thấy dáng vẻ của cô đáng yêu như , khóe miệng cong lên theo bản năng, khựng một lúc mới: “Chẳng lẽ định hỏi là tại chạy tới nhà ga ư?”

Lúc Lâm Hướng Tuyết mới lấy tinh thần: “ , tại chạy tới nhà ga? Anh đón ai ?”

Tằng Cảnh Lâm mắt cô gật đầu: “ , khi Đại Học quen một em , lúc nếu nhờ nhảy xuống hồ băng để cứu lên thì c.h.ế.t từ lâu .”

Lâm Hướng Tuyết chuyện , khi cô chồng thì lập tức bước tới nắm chặt lấy tay của : “Em còn gặp đồng chí Hoàng, giờ nhắc tới ? Chẳng lẽ nay đón đồng chí Hoàng ư? Nếu thì chúng tiếp đãi thật chu đáo.”

Tằng Cảnh Lâm lộ vẻ mặt đau buồn: “Anh Hoàng, … Đã qua đời vì bệnh , bệnh lâu như , tại chứ? Anh thật đáng trách!”

Lâm Hướng Tuyết ngờ chuyện rẽ sang phía như thế: “Chuyện thể trách , nếu như cho khác cho thì cũng sẽ cách nào tình trạng của .”

Tằng Cảnh Lâm thở dài: “Em đúng, thường xuyên thư cho trong suốt nửa năm qua, cũng thư trả lời nhưng từng nhắc tới chuyện sức khỏe của với . Mạng sống thật sự mỏng manh, một khỏe mạnh qua đời là qua đời, Hoàng một vợ cưới, bọn họ định đám cưới cuối năm nay. Bây giờ ngoài việc , Hoàng là một trọng tình trọng nghĩa nên thư nhờ kiếm giúp yêu cho vợ cưới của , để thể yên lòng xuôi tay.”

Lâm Hướng Tuyết thì cảm thán: “Không ngờ đồng chí Hoàng si tình như , khi xuôi tay còn nhớ tới việc sắp xếp thỏa thứ cho vợ cưới nhưng vợ cưới của đồng ý ? Ý của em là vợ cưới của thủ đô, cô đồng ý rời khỏi An Huy để tới thủ đô ?”

Tới thủ đô kiếm yêu, đồng nghĩa với việc lấy chồng ở xa và cũng đồng nghĩa với việc rời khỏi cha , , nếu cách nào khác thì sẽ nhiều đồng ý như .

Tằng Cảnh Lâm: “Dương Vi… Đồng chí Đồng là vợ cưới của Hoàng, cha của cô mất sớm, sống với ông bà nội từ nhỏ. Hai năm ông bà nội của cô đều qua đời nên còn nào ở An Huy nữa.”

“Thế nên nay đón cô ?”

Lâm Hướng Tuyết chợt nhận tại đồng chí Hoàng để vợ cưới vượt ngàn dặm xa kiếm vợ cưới.

Tằng Cảnh Lâm gật đầu nữa: “.”

Lâm Hướng Tuyết: “Vậy với từ chứ? Em đón chung với , còn đồng chí Hình đang ở ? Sao đưa tới nhà?”

Tằng Cảnh Lâm l.i.ế.m môi một cái: “Anh bận công việc nên quên mất, bây giờ cô đang ở nhà khách, với cô là tới nhà nhưng cô Hoàng mới qua đời, cô đang chịu tang, bây giờ sắp bước qua năm mới , vả nhà chúng sắp chuyện vui, cô lo sẽ ảnh hưởng tới chúng thì sẽ may.”

Lâm Hướng Tuyết gật đầu: “Em nghĩ tới việc , tuần chú em cưới vợ, cho dù chúng để ý nhưng chắc là nhà gái để ý, chẳng qua là… Cứ thể ở nhà khách .”

Tằng Cảnh Lâm vươn tay nhéo cái mũi của cô : “Em đừng quan tâm, chốc nữa sẽ thương lượng với cha và , xem giải quyết vấn đề như thế nào.”

Lâm Hướng Tuyết đẩy tay của , cô trề môi: “Em đừng nhéo mũi của em mà, sắp nhéo luôn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-601.html.]

Tằng Cảnh Lâm cô, nở nụ cưng chiều : “Được, , , tất cả là của .”

Hai đùa giỡn một lúc mới tách .

***

Cả đời ông Giang oai phong một cõi, ông tới cũng uy nghiêm nhưng ngờ thua trong tay cô nhóc.

Đừng chỉ dáng vẻ của cô nhóc còn nhỏ, giọng to, trong nhà đều thấy.

Quả thật là ngại.

Đêm đó ông Giang xử lý văn kiện nên cứ ở trong phòng sách chịu ngoài, ngay cả ăn cơm cũng ăn trong phòng sách.

ông cũng là gánh nặng thần tượng.

TBC

Bạch Du nhân lúc đó dạy cho cô nhóc, để cô bé rằng đó là tè quần mà là quần ướt, còn dạy cô bé khi gặp chuyện nào đó, khi vẫn xác định thì rêu rao chút kiêng dè.

Cô bé cái hiểu cái , đối với những đạo lý mà Bạch Du dạy, lẽ là bây giờ cô bé vẫn hiểu nhưng Bạch Du cũng ép buộc cô bé, khi cô bé lớn thì tự khắc sẽ hiểu.

Chẳng qua là cô nhóc cũng nhận sai, chủ động đòi xin ông cố, Bạch Du gắng sức, cô còn tự xuống phòng bếp sữa hai lớp. Cô nhóc bưng sữa hai lớp trong phòng sách, chẳng mấy chốc bên trong truyền tới tiếng của đôi ông cháu.

Hôm Bạch Du trở đại viện quân khu.

Lần cả Bạch Gia Dương của cô và chị dâu Ánh Chi đều ở nhà, cả của cô thấy cô thì khuôn mặt cố nở nụ lấy lòng, còn một cái khóa vàng cho cô nhóc, bên khắc chữ sống lâu trăm tuổi, trông xinh xắn và đẽ.

Cô nhóc thích, còn ôm và hôn lên khuôn mặt của cả một cái, khiến Bạch Gia Dương xúc động tới mức nước mắt lưng tròng.

Bạch Du từ chối cho ý kiến.

từ chối, càng ngăn cản cô nhóc thiết với Bạch Gia Dương nhưng cô và Bạch Gia Dương vĩnh viễn thể trở về như .

thể của nhưng cũng chỉ là , thể tiếp tục cả mà cô thể dựa như lúc .

Dường như Bạch Gia Dương nhận điều nhanh, cô với đôi mắt đỏ bừng, cuối cùng mượn cớ bệnh viện việc để chạy ngoài.

Mọi thấy nhưng cũng cách nào để chỉ trích trái tim của Bạch Du quá cứng. Dù cách lúc của Bạch Gia Dương thật sự lo lắng, lo lắng một khi kích thích Bạch Du thì sẽ khiến cô tái phát bệnh nữa.

Từ Ánh Chi bởi vì chuyện của đôi em mà ảnh hưởng tới quan hệ với Bạch Du, cô ôm cô nhóc rời xa : “Chị ở khoa phụ sản đỡ đẻ thấy ít đứa trẻ nhưng chị từng thấy đứa trẻ nào xinh như Thư Thư cả. Con bé Thư Thư thật sự khéo, sinh với ưu điểm của em và em rể.”

Nói xong cô vươn tay xoa bụng của : “Bây giờ chị chỉ mong đứa bé trong bụng của chị thể xinh bằng một nửa của Thư Thư là chị thấy thỏa mãn.”

Bạch Du run lên, chẳng mấy chốc phản ứng : “Chị dâu, chị mang thai ư?”

Từ Ánh Chi mập hơn đó, đôi gò má cũng thịt nhưng dáng của cô vẫn còn thon thả, cái bụng cũng bằng phẳng, nếu là do cô thì thể là cô mang thai.

Nụ khuôn mặt Từ Ánh Chi đậm thêm vài phần: “ , sắp ba tháng , lúc đầu khi mang thai định lắm. Mẹ chị trong một trăm ngày mang thai cho khác nên đó chị cho em .”

Loading...