Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 615
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:30:54
Lượt xem: 247
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
May mà bà nội đang dọn đồ ở phòng bên cạnh, nếu bà thì chắc chắn sẽ mắng nữa cho xem.
Buổi chiều, Giang Lâm khi hỏi tin tức trở về: “Anh nhờ đồng đội giúp điều tra về Tạ Chí Dân. Một khi tin tức thì bọn họ sẽ báo cho chúng ngay.”
Bạch Du về vết thương Tiểu Tạ Thừa, cuối cùng thở dài : “Quả nhiên ai cũng thích hợp cha , cũng ai cũng tư cách cha .”
Giang Lâm lo cô nhớ chuyện cũ sẽ phát bệnh, nên nhanh chóng đổi chủ đề để thu hút sự chú ý của cô: “Việc nhà ở giải quyết xong, bạn tin một căn nhà cần bán ở ngay gần quốc lộ, cách mười phút bộ.”
Quả nhiên, sự chú ý của Bạch Du lập tức chuyển hướng, hai mắt sáng lên: “Thật ? Vậy khi nào chúng thể xem nhà?”
Giai đoạn đại lý bất động sản máy tính, tất cả tin tức đều truyền miệng, hơn nữa cũng nhiều bán nhà, bởi cũng cô nhiều hy vọng là sẽ mua nhà.
Cô chuẩn tinh thần thuê một căn, nếu tìm căn nhà phù hợp thì để bà nội và bé con ở đảo Quỳnh Châu, đó khi nào cô thời gian thì sẽ chạy qua chạy , nhưng ngờ chuyện suôn sẻ đến thế.
Giang Lâm cô: “Ngày mai, căn nhà đó bố trí và vị trí , sửa chữa khá , là một căn nhà ba tầng nhỏ, bên ngoài còn sân rộng.”
“Một ngôi nhà như thế sẽ chắc chắn rẻ đúng ?”
Đôi mắt của Bạch Du càng sáng hơn. Đây căn nhà trong mơ của cô.
Giang Lâm: “Chuyện tiền bạc em cần lo, trở về ông nội chuyển bộ tài sản ông đưa cho bác cho , cho nên bất kể tốn bao nhiêu tiền thì chúng cũng thể mua .”
Sáng sớm hôm , ánh nắng chiếu qua cửa sổ, Tiểu Tạ Thừa tỉnh dậy từ giường ở nhà khách.
Cậu bé chớp chớp mắt, mất một lúc lâu mới nhận đang ở .
Chăn gối ấm áp, giống như gió lạnh đánh thức mỗi ngày. Bụng đói, nhưng chỉ đói vì tối qua bé ăn no căng . Không giống như lúc ở nhà, ngày nào bé cũng đều ôm cái bụng đói ngủ.
Cậu bé đầu bà Bạch và Niệm Niệm đang ngủ ở giường đối diện, còn tỉnh, trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
Giá như thể ở đây mãi mãi thì thật .
Cậu bé về nhà nữa, khi cha thì thể ít đánh hơn, nhưng bây giờ cha đang ở nhà, cơ thể bé khỏi run hết cả lên.
Lúc , bà Bạch tỉnh dậy, thấy hình nhỏ của bé đang run rẩy giường, bà lập tức dậy, đưa tay sờ trán bé: “Không sốt…”
Vừa bà cúi đầu, dùng trán chạm trán bé.
Tiểu Tạ Thừa đờ dám cử động.
Cậu bé từng thấy dì kiểm tra nhiệt cho em họ như thế khi em ốm, nhưng bé bao giờ việc cả. Cậu bé nhớ một cảm thấy khó chịu nên đành với , kết quả bé , nóng cháy tới rụi luôn đồ ngu như là nhất…
Sau khi bà Bạch xác nhận nhận nhiều , lúc mới thở phào nhẹ nhõm: “Không sốt, cháu đói ?”
Tiểu Tạ Thừa lắc đầu: “Bà ơi, cháu đói ạ.”
Chưa kịp xong, bụng bé phát tiếng “ục ục” hổ.
Mặt Tiểu Tạ Thừa lập tức đỏ bừng.
Bà Bạch bé, mà chỉ chạm đầu bé: “Đói bụng thì dậy mặc quần áo . Lát nữa sẽ dẫn cháu với mấy chị em ăn sáng.”
Tiểu Tạ Thừa hiểu vì mũi xót, liền ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”
Bạch Du, Giang Lâm và bé con ở chung một phòng, trời sáng là bé con thức dậy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-615.html.]
Giang Lâm dậy pha sữa bột cho, đó tã cho cô bé, khi ăn xong, bé con thấy vẫn dậy nên ngoan ngoãn nghịch chân giường.
Ngay lúc Giang Lâm xuống ngủ một lát, thì mặt của bé con đột nhiên đỏ bừng, miệng phát một tiếng “Ưm.”
Đây là ị .
Giang Lâm vội vàng tỉnh , bế cô bé vệ sinh, khi hai cha con giải quyết xong trở về thì Bạch Du mới dậy.
Rửa mặt xong, đoàn đến một khách sạn quốc doanh gần đó để ăn sáng.
Mọi đều nhất trí gọi món Bánh cuốn Quảng Thành và sữa đậu nành. Bánh cuốn Quảng Thành ngon đến nỗi ăn trăm cũng bao giờ chán, trơn mượt tươi ngon, như một viên đạn hương vị , nhất là nước tương là linh hồn của món ăn , ngon đến phát điên.
TBC
Cơm nước xong xuôi, Bạch Du nhanh chóng xem nhà, nếu hợp thì sẽ đưa quyết định ngay luôn, dù ở nhà khách mỗi ngày là tốn thêm một mớ tiền, cộng thêm ngày nào cũng ăn ngoài nữa, tốn nhiều chi phí.
Cho dù bây giờ bọn họ thiếu tiền nhưng cũng thể tiêu xài hoang phí , nhất là bà nội, nhà khách đắt thế , hôm qua bà gần như đưa Niệm Niệm về đảo Quỳnh Châu .
Bạch Du vốn nhưng dẫn theo bọn trẻ, nhưng bé con nhận cha định bỏ ngoài chơi, nên liền ôm cổ chịu buông , nghĩ dùng sức đẩy tay nên cô bé liền giả vờ .
, chỉ là giả , chỉ là gào thét chứ nước mắt.
Dù cô bé đang giả vờ nhưng Bạch Du vẫn mềm lòng, cuối cùng quyết định đưa cô bé cùng.
Khi bé con đồng ý cho cùng , khuôn mặt đang lập tức chuyển sang , bắt đầu khanh khách.
Thay đổi biểu cảm xoành xoạch.
Bà Bạch lo đông con sẽ bất tiện, tốn tiền xe buýt nên tình nguyện ở nhà khách cùng Niệm Niệm và Tiểu Tạ Thừa.
Thế là gia đình ba lên đường.
Từ nhà nghỉ, bắt hai chuyến xe buýt và bộ một lúc mới đến nơi.
Vừa thấy căn nhà, Bạch Du lập tức sững sờ.
Ngôi nhà lớn hơn nhiều so với những gì cô tưởng tượng. Bên ngoài một bức tường cao hai mét, chắn tầm của qua đường, bảo vệ sự riêng tư của gia chủ.
Bước là một khu vườn thoáng đãng, trong vườn nhiều cây xanh, nếu kỹ thì thấy ít cây ăn quả, mùa thu chắc chắn sẽ lo sẽ trái cây ăn. Trong trum tâm vườn là một ngôi nhà gỗ ba tầng, trông giống như kiến trúc lãng mạn của Anh thế kỷ 19. Phía chóp nhọn, phần giống với kiến trúc của Sa Điện.
Vị trí địa lý của căn nhà cũng , cách đại lộ mười phút bộ. Gần đó cũng các chỗ bán rau và thịt, thể bộ đến.
Ngôi nhà bảo dưỡng tương đối , đây sử dụng văn phòng chính phủ, giống như những ngôi nhà sân ở thủ đô, nó chia thành nhiều dãy nhà cho thế hệ gia đình sinh sống, loại nhà dễ xuống cấp, nếu sửa cũng sẽ tốn nhiều tiền.
Năm ngoái khi ngôi nhà thuê sửa sang thì họ cũng trả nhà. Tuy nhiên, gia đình đông con, cũng sinh nhiều cháu suốt mười năm qua. Việc cả nhà sống cùng là điều thể, mà cũng đủ phòng để ở, bởi khi bàn bạc với , họ quyết định bán căn nhà và chia tiền .
Tuy nhiên, với cách bài trí và phòng ở như , hiện tại Bạch Du nghi ngờ liệu họ đủ khả năng mua đây.
Quả nhiên, đối phương mới mở miệng đưa cái giá mười lăm nghìn đồng.
Cao hơn nhiều so với dự đoán của Bạch Du.
Song khi mua nhà, thể đối phương bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu , thế là khi trải qua một hồi mặc cả qua , giá cuối cùng ấn định là mười hai nghìn.
Thực chủ nhà cũng mấy hài lòng với mức giá , nhưng hài lòng thì cũng chẳng gì cả, dù trong giai đoạn ít thể mua đứt cái giá mười hai ngàn đồng trong một . Nếu bỏ qua hai Bạch Du và Giang Lâm, họ cũng đợi bao lâu nữa.
Điều quan trọng nhất là họ vẫn sợ tịch thu nhà, họ sợ giống như mười năm đó, đang yên đang lành tịch thu, nên thà bán nhanh lấy tiền cho yên tâm.