Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 646

Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:27:13
Lượt xem: 245

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

con trai và Ngô Hiếu Nghi cùng lớn lên trong đại viện và là đôi trai gái thiết từ thuở ấu thơ, chọn Ngô Hiếu Nghi, con khôn nào răn, chứ đừng chi là con trai chủ kiến ngay từ nhỏ. Bà thể thuyết phục con trai, cuối cùng chỉ đành chấp nhận.

Sau khi Ngô Hiếu Nghi gả mấy năm, mặc dù cô tính cách sạch sẽ và nhanh nhẹn nhưng may là cô chuyện quá đáng, bà còn nghĩ rằng con dâu giống đôi vợ chồng nhà họ Ngô, ngờ rằng cô vớ vẩn trong chuyện như .

Quả nhiên năm đó bà nên phản đối tới cùng, đúng là xui tận mạng khi thông gia với nhà họ Ngô mà!

Trên lông mi của Ngô Hiếu Nghi vẫn còn đọng nước mắt, dường như cô cũng ngờ là sẽ xảy chuyện như thế, cô thấy ánh mắt ăn tươi nuốt sống của chồng, thế là rụt cổ theo bản năng: “Không là em cố ý… Nếu thì để em tìm thằng bé.”

Tất cả đều là con của cô , đương nhiên là cô yêu thương thằng bé Tạ Thừa , tại chồng và cha chồng cứ cho rằng cô sẽ công bằng chứ?

Tạ Hiểu Đông: “Vân nên để cho.”

Bạch Du lắc đầu: “Các đừng , để .”

Nói xong, cô vứt cả nhà họ Tập sang một bên, đó đuổi theo hướng Tạ Thừa biến mất.

Cô vốn nghĩ rằng Tạ Thừa thể thoát khỏi phụ nữ biến thái Ngô Hiếu Ngọc , kể từ đó thể sống một cuộc sống vui vẻ, ngờ còn biến thái nữa thì một vớ vẩn.

Tạ Thừa thật là xui xẻo khi như thế.

Tạ Thừa vẫn lên lầu mà là chạy trong phòng bếp, cơ thể nhỏ nhắn núp phía cái bếp lò, nếu kỹ thì thật sự thể phát hiện bé.

Bạch Du khẽ bước tới, cô xổm xuống mặt vươn tay xoa đầu của bé: “Cháu ?”

Tạ Thừa mở to mắt, lắc đầu cũng gật đầu, chỉ hỏi bằng giọng điệu buồn bã: “Cô Bạch, cha của cháu là cha của cháu mà dì cả và dượng mới là cha ruột của cháu ạ?”

Bạch Du gật đầu: “Mặc dù tuổi của cháu còn nhỏ nhưng cô định giấu giếm cháu. Cháu vốn là con trai của dì cả và dượng của cháu nhưng Ngô Hiếu Ngọc đánh tráo cháu và con gái của cô , cho tới thời gian thì mới nhận , cha, ông nội và bà nội của cháu đưa cháu về nhà, cháu đồng ý về với bọn họ ? Nếu cháu thì cháu thể ở đây.”

Tạ Thừa chớp mắt, dường như bé đang cố gắng tiêu hóa lượng tin tức .

Chẳng qua là đứa bé thật sự thông minh, bé lập tức túm “Lỗ thủng” trong lời của Bạch Du: “Vậy còn dì cả của cháu, ruột của cháu, đón cháu về ạ?”

Bạch Du khựng : “Không là cô đón cháu về, cô thương cháu và cũng sẽ từ từ đền bù cho cháu nhưng cô giữ con gái của Ngô Hiếu Ngọc , chia tình yêu vốn chỉ dành riêng cho cháu một nửa, cô dành phần lớn tình yêu cho con gái của Ngô Hiếu Ngọc nên cha, ông nội và bà nội của cháu đồng ý.”

Đương nhiên là cô thể dối nhưng cô thấy cảnh thái bình giả tạo.

Cô cảm thấy phụ nữ Ngô Hiếu Nghi là một tính cách vớ vẩn, chắc là nhưng thế sẽ càng khiến tổn thương.

Trông dáng vẻ của Ngô Hiếu Nghi vẻ như là cô ý định bỏ Nha Nha, cho dù Nha Nha nhà họ Tập thì thế nào cô cũng sẽ thiên vị, cứ thì sẽ tổn thương Tạ Thừa.

Tạ Thừa ôm mong đợi với ruột, bé dùng bộ sức lực để vui nhưng cuối cùng tổn thương tới mức thương tích khắp , giống như Bạch Du lúc còn bé, cô bỏ bộ tâm tư để lấy lòng của cô nhưng cho dù cô thế nào thì cô mãi mãi bằng Tần Tâm Hủy.

Ngay từ đầu mong đợi, thà một vất vả suốt đời nhàn nhã. cô thẳng bộ sự thật cho Tạ Thừa , bộ sự thật cho thể khiến tổn thương, cũng thể đau khổ nhưng vẫn hơn là tổn thương nhiều , đau khổ nhiều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-646.html.]

Tạ Thừa thẳng Bạch Du, nửa ngày vẫn lên tiếng.

Vừa khi trốn ở cửa sổ con trai của Ngô Hiếu Ngọc, bé cảm thấy vui vẻ, chuyện nghĩa là bé cũng cha yêu thương, giống như Minh Thư, chuyện cũng nghĩa là cần lo lắng việc ăn đủ no ngủ ngon, đồng thời cần lo chuyện chuyện thể đánh bất cứ lúc nào.

càng bé càng cảm thấy chỗ đúng, dường như dì cả và cũng là của thích bé. Mẹ luôn miệng cầu xin cho một đứa bé khác, nên đau khổ .

đứa bé mới là sống với dì cả nhiều năm, còn bé chỉ gặp dì cả vài ba nên dì cả thích một đứa bé khác cũng là chuyện bình thường, chẳng qua là đôi mắt của bé cay như quả ớt, luôn rơi nước mắt.

Nếu thể giống như giấc mộng thì , cần Ngô Hiếu Ngọc, cần dì cả, cô Bạch của bé.

Hai im lặng, trong phòng bếp im ắng.

Ngay lúc Bạch Du định dậy để với nhà họ Tập là để Tạ Thừa ở đây thêm một thời gian nữa thì Tạ Thừa

“Cô Bạch, cháu đồng ý trở về với bọn họ.”

Không cháu mà là cháu đồng ý.

Trong lòng Bạch Du thở dài, cô xoa đầu nữa, đó móc từ trong túi mấy đồng tiền đưa cho bé: “Cháu địa chỉ nhà của cô, nếu một ngày nào đó cháu trở về thì bất cứ lúc nào chúng cũng chào đón cháu. Cháu cầm lấy tiền , ngộ nhỡ xảy chuyện thì thể mua đồ ăn để chăm sóc bản .”

Mặc dù Ngô Hiếu Nghi đáng tin cậy nhưng may là Tập Hiểu Đông và cha của coi như bình thường, ba đó trông coi thì ít nhất thể bảo vệ sự an cho Tạ Thừa.

Tạ Thừa chần chừ một lúc, đó bé vươn tay nhận lấy: “Sau khi cháu lớn, nhất định là cháu sẽ kiếm thật nhiều tiền cho cô Bạch sử dụng.”

Bạch Du mỉm : “Được, chúng sẽ chờ cháu lớn kiếm thật nhiều.”

Bây giờ Tạ Thừa mới nở nụ , đó Bạch Du dẫn trở về phòng khách.

Mẹ Tập thấy cháu trai thì khóe mắt lập tức đỏ bừng, bằng giọng điệu nghẹn ngào: “Thừa Thừa, bà là bà nội của cháu, cháu mau qua chỗ của bà.”

TBC

Đôi mắt cha Tập đỏ ngầu, đây ông gặp đứa bé một , bởi vì cháu trai của nên ông quan tâm tới, đồng thời từng với bé một câu nào, càng cho bé bất cứ món đồ nào.

Bây giờ nghĩ , ông thật sự cho bản trong quá khứ vài bạt tai.

Bạch Du vỗ nhẹ lưng bé, lúc Tạ Thừa mới từ từ bước qua, đó Tập ôm trong lòng.

Ngô Hiếu Nghi trông mong con của , cô bước tới ôm lấy bé nhưng Tập cho cô cơ hội đó, khi cô từ bỏ ý định tiếp tục nuôi đứa bé Nha Nha thì bà sẽ để cô tới gần cháu trai.

Bạch Du cả nhà đoàn tụ với , cô lặng lẽ rời khỏi phòng khách, đó thu dọn quần áo của Tạ Thừa.

Quần áo của Tạ Thừa nhiều, bé đang mặc một bộ, còn hai bộ là do cô mua. Lúc dẫn bé tới cửa hàng bách hóa, mua đồ chơi mà chỉ mua một quyển sách.

Tất cả thứ còn đủ để nhét đầy một cái va ly, Bạch Du bỏ trong vali trái cầu và túi cát mà ngày thường bé chơi chung với cô nhóc và Niệm Niệm, đó bỏ thật nhiều bánh kẹo và trái cây, mặc dù nhà họ Tập thiếu những thứ nhưng bọn họ là bọn họ, cô là cô.

Loading...