Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 719

Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:13:50
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

những khác vẫn từ bỏ ý định, nào là trong nhà bệnh, nào là nhà đông con. Nhất là một nam một nữ huấn luyện nửa tháng , bọn họ cảm thấy phần thắng của lớn, dù họ cũng coi là nửa học đồ. Nếu nhận mới thì còn học tập từ đầu, chẳng thà nhận bọn họ về còn hơn.

Thế nên hai đó kẻ xướng họa, tung hô như hai con chim sẻ hót ríu rít bên tai Bạch Du khiến cô phát bực.

"Yêến lặng! Mọi hãy yên lặng nào!"

Bạch Du giơ tay lên dấu cho yên lặng.

Hiện trường lập tức lắng xuống, ánh mắt đều đổ dồn lên cô.

Bạch Du sang hỏi một đội viên của đội sản xuất Xuân Phong: "Anh nghĩ và bí thư nên cho bọn họ về ?"

Đội viên đó ngờ Bạch Du hỏi , sửng sốt, ấp úng nên lời, nhưng cùng thôn chịu bỏ qua, lập tức dùng "ánh mắt công kích" với .

TBC

cũng là cùng thôn, nếu bây giờ thì chắc chắn sẽ đắc tội với nhiều . Thế nên, khi suy ngẫm, gật đầu : " nghĩ là nên."

Bạch Du gật đầu, sang hỏi đội viên đội sản xuất Hùng Ưng cùng câu hỏi đó, đội viên đó cũng đắc tội khác nên câu trả lời giống với .

Bạch Du mỉm : "Xem tất cả đều đồng ý cho họ về, thế thì về ."

Nghe Bạch Du , Âu Dương Văn Khiên và chủ nhiệm Vương vô cùng ngạc nhiên.

Còn đám thì mừng rỡ reo lên: "Cảm ơn chủ nhiệm Bạch! Chủ nhiệm Bạch đúng là nết!

Ngoài miệng bọn họ khen Bạch Du hết lời nhưng trong lòng nghĩ đúng . Quả nhiên da mặt phụ nữ quá mỏng, bọn họ chỉ nài nỉ mấy câu mềm lòng nỡ từ chối .

Đại đội trưởng Hà thì lập tức lấy tinh thần cú sốc: "Chủ nhiệm Bạch, nếu những thể về thì của đội sản xuất chúng cũng về ? Dù cũng cùng là của một công xã, thể thiên vị một bên chứ."

Bạch Du gật đầu: "Đại đội trưởng Hà đúng, về hết ."

Đại đội trưởng Hà: "?"

Sao dễ đồng ý thế? Thế ông lăn tăn mãi chẳng chứng tỏ quá ngu ngốc ?

mà cái cô Bạch Du đúng là phụ nữ khác, tóc dài não ngắn, mới mấy câu đồng ý cho về . Ông sẽ chống mắt lên xem cô sẽ quản lý thế nào!

Những khác: "???"

Hình như xã viên nhận điều gì đó bình thường, thế là giơ tay lên hỏi: "Chủ nhiệm Bạch, nếu của đội sản xuất thôn Hà về hết, nhà máy tuyển thêm thì chẳng bọn họ sẽ tranh giành vị trí trong nhà máy với chúng ?"

Bạch Du gật đầu: " , đến lúc đó của cả ba đội sản xuất cùng cạnh tranh."

Người của đội sản xuất Xuân Phong và đội sản xuất Hùng Ưng đều sửng sốt.

Nhà máy chỉ từng vị trí, hai đội sản xuất cạnh tranh đủ đông , nếu của đội sản xuất thôn Hà cũng đến thì cơ hội trúng tuyển của bọn họ chẳng sẽ thấp ?

Mà đội sản xuất thôn Hà còn đông nhất!

Mọi nghĩ đến đây thì cảm thấy bất mãn.

Ngoài cạnh tranh vị trí trong nhà máy thì còn cả vỏ sò nữa.

Mười cân vỏ sò đổi một đồng, thì tưởng nhiều nhưng nhặt đủ mười cân chuyện dễ . Nếu của đội sản xuất thôn Hà cũng gia nhập đội ngũ nhặt vỏ sò, cạnh tranh với bọn họ thì bọn họ còn kiếm tiền nữa ?

Sau khi nghĩ thông suốt hai điều , chẳng thèm quan tâm đến cùng thôn gì nữa.

"Chủ nhiệm Bạch, đồng ý để họ . Bí thư đúng lắm, quốc quốc pháp, gia gia quy! Bọn họ tự nguyện rút lui thì thể nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-719.html.]

" cũng đồng ý! Tại bọn họ rút thì rút, thì ? Coi nhà máy là cái gì?"

" cũng đồng ý!"

" cũng thế!"

Những âm thanh phản đối liên tiếp vang lên suýt nữa xuyên thủng cả bầu trời.

Cuối cùng, Bạch Du giơ tay lên hiệu cho im lặng: "Có đồng ý, đồng ý cho bọn họ về, nếu hai ý kiến trái chiều như thế thì cứ biểu quyết . Những ai đồng ý cho những rời khỏi và của đội sản xuất thôn Hà về xin mời giơ tay lên."

Chỉ hai mươi và đội trưởng Hà giơ tay.

Đại đội trưởng Hà hối hận xanh cả ruột, thế ông dẫn cả thôn đến đây.

Không, nếu thì ông tự nguyện nộp đơn xin rút lui !

Bạch Du chẳng cần đếm cũng : "Có hai mươi mốt đồng ý, bây giờ mời những đồng ý giơ tay."

Vừa mới dứt lời, một biển cánh tay lập tức xuất hiện, chỉ sợ giơ chậm một chút sẽ tính.

Bạch Du đếm: "Có tám mươi tám , thiểu phục tùng đa , thế thì cứ theo quy tắc đó . Sau các thể tham gia khi nhà máy tuyển thêm và thu mua vỏ sò."

Hai mươi đó bất mãn, bọn họ suýt nữa về .

tiếng của họ thể át nổi tám mươi tám , kể trong đó còn nhiều trẻ tuổi khỏe mạnh. Không cãi , cũng chẳng đánh nổi, bọn họ chỉ đành thất vọng rời .

Đại đội trưởng Hà Bạch Du với ánh mắt phức tạp.

Nếu cô thẳng thừng từ chối những thì bọn họ chắc chắn sẽ oán hận cô. Dù bí thư Âu Dương cũng là đàn ông, chức vụ, bất mãn với cũng chẳng dám gì. Bạch Du thì khác, cô của công xã, còn là một cô gái trẻ tuổi.

dám gì cô nhưng chỉ cần tung tin đồn thì vẫn sẽ tạo thành tổn thương trí mạng đối với một cô gái như cô. Có lẽ ngay từ đầu cô hiểu rõ chuyện nên mới giả vờ đồng ý cho về, đó dẫn đường cho nghĩ đến chuyện cạnh tranh. Một khi động đến lợi ích cá nhân, chắc chắn sẽ bất mãn, đó chuyện từ chối bọn họ về sẽ là điều đương nhiên.

Cô gái hề đơn giản, chỉ bằng hành động khéo léo chuyển hướng sự oán hận của .

Vừa nãy ông còn tưởng Bạch Du da mặt mỏng, lỗ tai mềm, năn nỉ đồng ý. Ông còn định sẽ đẩy cô khỏi nhà máy để cái ghế chủ nhiệm cơ.

Giờ mới kẻ ngu chính là .

Nghĩ đến đây, khuôn mặt đại đội trưởng Hà đỏ bừng.

Bạch Du chẳng quan tâm ông nghĩ gì, cô bàn bạc với Âu Dương Văn Khiên quyết định trích một phần nhỏ trong sáu trăm đồng tiền đặt cọc để mua cho mỗi nhân viên nhà máy một cân thịt heo.

Thịt heo bây giờ giá bảy mươi lăm xu một cân, bộ nhà máy tổng cộng ba mươi , tính cả nhân viên văn phòng, thì ba mươi cân thịt heo sẽ mất hai mươi ba đồng bốn xu.

Mọi thấy sẽ phát thịt heo thì vui hơn Tết.

"Cảm ơn chủ nhiệm Bạch! Sau nhất định sẽ chăm chỉ cố gắng học tập điêu khắc, tạo càng nhiều giá trị cho nhà máy!"

" cũng thế! May mà chủ nhiệm Bạch, nếu cô thì nhà máy khảm xà cừ chúng , thịt heo mà ăn!"

"Người nhà vẫn luôn phản đối việc đến nhà máy học tập, mắng là đồ ngốc thôi, bán còn giúp đếm tiền. Hôm nay về nhà sẽ ném thẳng thịt heo mặt bọn họ, để xem bọn họ còn dám mắng ngốc nữa !"

Không ít suy nghĩ như .

Đa đến đây học điêu khắc vỏ sò đều chịu nhiều áp lực, hơn nửa tháng trôi qua mà vẫn một đơn đặt hàng nào, cũng chẳng ai đến mua, càng một đồng tiền lương. Thật nhiều suy nghĩ rút lui, may mà bọn họ kiên trì .

Chủ nhiệm Vương chủ động nhận việc mua thịt lợn, thời buổi nhiều thịt ít, dù tiền cũng chắc mua thịt chứ gì đến ba mươi cân thịt heo.

Loading...