Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 827

Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:36:35
Lượt xem: 191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Du: "Tiếp theo định gì? Giết ?"

Ngài Kim vẫn trả lời.

Bạch Du thấy cũng gì nữa, chẳng lẽ cứ định cô như cô c.h.ế.t ?

Ngay đó, ngài Kim hành động.

Anh bước tới cái hộp gỗ, chỉ thấy một tiếng "cạch", nắp hộp mở , đó lấy một thứ màu đen to bằng lòng bàn tay.

Khi thì Bạch Du thấy, cô lập tức dựng cả tóc gáy.

Biến thái c.h.ế.t tiệt!

Thế mà trong tay cầm một con bọ cạp to bằng lòng bàn tay.

Đuôi của con bọ cạp dựng , cô cảm thấy như bên trong chứa đầy nọc độc khiến cô nổi hết cả da gà, da đầu tê dại từng cơn.

Còn thì đeo một đôi găng tay dày, điều đó đủ để chứng minh rằng nọc độc của con bọ cạp thể kém gì con rắn cạp nong.

Quả nhiên, ngay đó lời của chứng thực suy đoán của Bạch Du.

"Vừa nãy cô đang tìm Cảnh Dương ?" Ngài Kim nhếch mép, một cách rợn : "Nếu đúng như thì cô cần tốn công sức nữa, c.h.ế.t , gần đây mới một món đồ quý, thử sức mạnh của nó nên đặt nó lên Cảnh Dương, cô đoán xem hiệu quả thế nào?"

Bạch Du: "..."

Ngài Kim mỉm nhạt nhẽo: "Hiệu quả , đầy vài phút, Cảnh Dương còn thở nữa."

Bạch Du trợn tròn mắt: "..."

Cảnh Dương c.h.ế.t !

Mặc dù cô thấy Cảnh Dương cũng m.á.u lạnh nhưng so với tên biến thái mặt, cô thà ở bên Cảnh Dương còn hơn.

Ngài Kim nở nụ vô vị: "Tiếp theo chúng sẽ chơi một trò chơi, sẽ cởi trói chân cô, đó để bảo bối nhỏ bò lên chân cô, cô xem, thú vị ?"

Thú vị cái đầu !

Đồ chó chết!

Ngài Kim phớt lờ ánh mắt g.i.ế.c của Bạch Du, đặt con bọ cạp xuống đất, đó bước tới, dùng d.a.o cắt đứt sợi dây trói chân cô.

TBC

Con bọ cạp bò về phía Bạch Du.

Bạch Du thể thấy tiếng sột soạt nhỏ phát khi nó bò mặt đất.

Cô trợn tròn mắt, tim đập thình thịch.

Thấy Bạch Du sợ hãi, ngài Kim bên cạnh mở to mắt phấn khích, còn phát âm thanh khiến buồn nôn.

Dây trói chân Bạch Du cởi nhưng cô dậy , do cô trói quá lâu nên chân tê cứng.

Cô chỉ thể cố gắng di chuyển đôi chân, để con bọ cạp chạm .

Thấy Bạch Du như , ngài Kim càng phấn khích hơn, âm thanh phát từ cổ họng càng lớn.

Dường như thích thấy khác sợ hãi, ở một nơi nào đó còn vì thế mà...

Quả nhiên là bệnh!

Bạch Du chán ghét đến nôn.

Cô dùng sức cắn đầu lưỡi, trong khoang miệng bùng nổ mùi m.á.u tanh nồng.

Cú cắn cũng giúp cô dậy thành công.

Lúc , con bọ cạp cũng bò đến chân cô, ngay khi con bọ cạp sắp bò lên mu bàn chân cô thì cô nhấc chân trái lên dùng hết sức giẫm mạnh xuống…

Một tiếng "phụt" vang lên.

Con bọ cạp cứ thế cô giẫm bẹp!

Bị cô giẫm bẹp.

Bẹp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-827.html.]

Khi lớp vỏ của con bọ cạp giẫm vỡ tan tành, chất độc từ đuôi nó phun , một phần b.ắ.n xuống đất, một phần b.ắ.n đôi giày da đen của Bạch Du.

Tầng hầm im lặng trong vài giây.

Xác con bọ cạp dính gót giày, Bạch Du lắc chân hất con bọ cạp giẫm bẹp ngoài.

Nếu cô chuyên nghiệp, hai ngày nay vẫn luôn ý thức vận động cơ thể thì lúc cho dù tên biến thái cởi trói chân cô, cô cũng chẳng thể dậy vì m.á.u lưu thông khiến thịt hoại tử, càng sức để giẫm bẹp con bọ cạp .

Cô cũng cảm ơn bản vì hôm đó ở nhà khách đổi giày da thành dép lê, lẽ theo bản năng, cô cảm thấy nhà khách an nên dù tắm xong, cô vẫn mặc quần áo chỉnh tề, trong trạng thái sẵn sàng một trận với .

Đôi giày da là quà sinh nhật mà Giang Lâm tặng cô, gót giày cứng, cũng nhờ đôi giày mà cô mới thể giẫm vỡ lớp vỏ cứng của con bọ cạp.

Rõ ràng là ngài Kim ngờ Bạch Du hành động như , cả ngẩn .

ngay đó, Bạch Du thấy đôi mắt dúng sức mở to mở to hơn, một nữa ánh lên tia phấn khích và biến thái: "Quả nhiên cô khác biệt, từ bốn năm , đầu tiên thấy cô ở Hội chợ Quảng, xác định điều ."

Bốn năm !

Cô còn tưởng rằng tên biến thái nảy sinh suy nghĩ khi thấy cô đóng phim với Niệm Niệm và Minh Thư, ngờ gặp cô từ lâu, như thì đóng phim đó chắc là sự trùng hợp, mà là cái bẫy mà đối phương giăng sẵn.

Tên biến thái nào mất nhiều thời gian như để thiết lập một vòng vây, chỉ để bắt cô.

Bạch Du cảm thấy một luồng lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên đỉnh đầu khiến da đầu tê dại.

Nhìn thấy vẻ sợ hãi một nữa hiện lên khuôn mặt Bạch Du, ánh mắt ngài Kim càng trở nên cuồng nhiệt, đôi môi mỏng nhếch lên một nụ : "Xem cô cũng thích trò chơi , thì tiếp theo, chúng sẽ tăng độ khó."

Nói , nữa , chậm rãi bước về phía lồng sắt và cái thùng gỗ.

Đây chính là một con ác quỷ!

Người khác càng sợ hãi càng đau đớn thì càng phấn khích.

Bạch Du tưởng rằng giẫm bẹp con vật cưng của sẽ khiến tức giận, ngờ chẳng hề quan tâm, giống như quan tâm đến mạng , thậm chí còn vô cùng thích thú với tất cả những điều .

Bạch Du cảm thấy giải quyết nhanh chóng.

thể giẫm bẹp con bọ cạp, đó là vì tốc độ phản ứng của bọ cạp tương đối chậm nhưng tốc độ phản ứng của rắn nhanh hơn bọ cạp bao nhiêu , cô chỉ sợ nhấc chân lên cắn, tiếp tục dùng chiêu giẫm bẹp thể.

Nghĩ đến đây, Bạch Du về bức tường phía .

Cách tháo khớp vai để tay trật khớp mà Giang Lâm , cô thử nhiều da tay da chân trầy xước hết đến khác nhưng vai vẫn nhúc nhích, rõ ràng đây là cách mà bất kỳ ai cũng thể .

bây giờ hai chân cô thể cử động, cô thể dùng sức của để tháo khớp vai nhưng cô thể mượn lực bên ngoài.

Nghĩ đến đây, cô cắn răng chuẩn , chút do dự, dùng sức đập mạnh tường.

"Ầm" một tiếng.

Vai truyền tới cơn đau tê tâm phế liệt, đau đến mức nước mắt cô tự chảy .

Ngài Kim thấy tiếng động thì đầu liếc cô nhưng đến ngăn cản: "Muốn c.h.ế.t ? khuyên cô nên tiết kiệm chút sức lực, còn nữa, thích những thứ khuyết tật, nếu cô tự tàn tật, sẽ tức giận đấy."

Tại g.i.ế.c Cảnh Dương, chính là vì Cảnh Dương dùng d.a.o cắt một đoạn tóc của Bạch Du khiến tóc cô mất một đoạn giống như chó gặm.

Anh ghét tất cả những gì hảo.

Cho nên Cảnh Dương chết.

Đây là tự chuốc lấy.

Bạch Du đôi mắt trống rỗng của , gì.

Ngài Kim tưởng rằng cô chỉ tự kết liễu cuộc đời bằng cách tự thương, thấy lời của tác dụng đe dọa nên quan tâm nữa, xổm xuống nữa mở cái thùng gỗ.

Lần đến đây mang theo ít bảo bối.

Đáng tiếc ở đây là nội địa, nếu ở Hồng Kông và Nhật Bản thì an nhiều bảo bối hơn, mỗi món bảo bối chỉ cần cắn nhẹ thể khiến co giật hôn mê, đau đớn mà chết.

Nhìn thấy một mặt đau đớn co giật, tuyệt vọng giãy giụa, cảm giác đó thật tuyệt vời, loại cảm giác còn khiến thỏa mãn hơn cả khi lên giường với phụ nữ.

Mỗi đều thể đạt đến đỉnh cao của khoái lạc.

Ngay từ bốn năm , khi thấy Bạch Du giữa đám đông, dùng một cây kèn suona chinh phục tất cả thì chú ý đến cô.

Chỉ là mấy năm xung quan nội địa đều thiết quân luật, chính sách đối với thương nhân nước ngoài cũng nới lỏng, đưa cô đến bên , bất tiện nhưng đủ kiên nhẫn, đừng là bốn năm, cho dù là mười bốn năm thì cũng thể chờ .

Loading...