Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 678: Ngoại truyện 12 – Dương Duy Khôn

Cập nhật lúc: 2025-04-20 16:47:46
Lượt xem: 277

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Cường cũng hiểu nổi bản đang nghĩ gì.

Hồi nhỏ, vì hai chênh lệch tuổi tác nhiều, nên Triệu Vịnh Mai cũng thích theo ba của cô suốt ngày.

, khi lớn dần lên, cùng với việc thiết với Hồ Thúy Hồng, cộng thêm việc Triệu Vịnh Mai và Hồ Thúy Hồng hợp , tình cảm giữa và Triệu Vịnh Mai cũng dần phai nhạt.

Đặc biệt là khi gia đình mai mối với Triệu Vịnh Mai, lòng Vương Cường càng thêm phản kháng.

Đôi khi thấy Triệu Vịnh Mai đến nhà chơi, cũng chỉ đối xử hờ hững, chẳng buồn quan tâm.

Vì chuyện , Vương Cường ít mắng.

Sau , vì Hồ Thúy Hồng, Vương Cường nhiều chuyện khiến khác chỉ lắc đầu, mắng mỏ mệt mỏi cũng nhắc đến chuyện cưới Triệu Vịnh Mai nữa.

Bà nghĩ, xứng.

Vương Cường cũng thở phào nhẹ nhõm.

...

...

Lúc đó, Vương Cường nào ngờ , hết lòng đối – Hồ Thúy Hồng – chỉ đang lợi dụng .

Anh càng ngờ rằng một ngày thích Triệu Vịnh Mai, cô gái mà luôn nghĩ chỉ là em gái.

Như lời cả của "Mai Mai em gái ruột của em. Có thể nào em thực sự thích cô nhận ?"

Một câu khiến Vương Cường bừng tỉnh.

Thì , thực sự thích Triệu Vịnh Mai?

Bản Vương Cường cũng kinh ngạc nhận thức , nên hôm đó những lời của Hồ Thúy Hồng, đau lòng mà chỉ cảm thấy tức giận?

Đêm đó, Vương Cường ngủ , trong đầu lượt lướt qua từng ký ức về hai như một thước phim chậm.

Rồi đến kết luận.

, thực sự thích là Triệu Vịnh Mai.

Chỉ là hồi đó còn non nớt, tưởng rằng thích Hồ Thúy Hồng, che mắt.

Giờ đây, Triệu Vịnh Mai với vẻ mặt đầy bất lực, nỗi đau trong lòng Vương Cường chỉ tự thấu.

Mấy ngày nay, Vương Cường ngừng tự vấn, liệu đủ rõ ràng ?

giờ đây, cảm thấy bất lực.

Bởi nhận , đủ, mà là bao năm, Triệu Vịnh Mai rõ ràng còn ý nghĩ gì về nữa.

May mắn là, cô vẫn thích, cũng đối tượng, vẫn còn cơ hội.

Còn việc tỏ tình? Phá vỡ lớp giấy mong manh đó?

Chưa đến bước đường cùng, Vương Cường thế, nhỡ tỏ tình xong khiến Triệu Vịnh Mai sợ hãi, tránh xa hơn thì ?

Với tính cách của cô, cần "ngâm nước ấm" từ từ.

Dương Duy Khôn bên ngoài cửa sổ, hết cuộc trò chuyện của hai trong sân, khẽ mỉm .

Còn Triệu Vịnh Mai thì chẳng thèm để ý đến Vương Cường nữa, vì phân tâm, cô cũng nghĩ đến chuyện xảy núi hôm nay nữa, dần chìm giấc ngủ.

Dương Duy Khôn đợi đến khi trong phòng còn tiếng động gì, chờ thêm một lúc cho chắc chắn cô ngủ say, mới lặng lẽ rời .

Ở trụ sở đội, lợn mổ xong, nồi nước lèo món thịt lợn cũng bắc lên bếp.

Bọn trẻ trong làng reo hò phấn khích, khí như đang đón Tết.

Hứa Quế Chi cả buổi thấy con trai cả , liền kéo Dương Duy Phong hỏi: "Con thấy cả ?"

"Không ạ." Dương Duy Phong lắc đầu, "Chắc về nhà ."

Hứa Quế Chi lo lắng cho con trai lớn, dặn dò Dương Duy Phong vài câu xách giỏ về phía ngôi miếu hoang, nhưng ở nhà cũng chẳng ai.

Bà định ngoài tìm thì thấy Dương Duy Khôn cúi gằm mặt về.

Mẹ nào chẳng hiểu con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-678-ngoai-truyen-12-duong-duy-khon.html.]

Chỉ dáng vẻ của , Hứa Quế Chi con trai tâm sự.

"Sao thế?" Hứa Quế Chi ở cửa nhặt rau, Dương Duy Khôn xổm xuống phụ giúp.

Phiêu Vũ Miên Miên

"Không gì." Dương Duy Khôn .

"Từ nhỏ, ba em các con thì con là đứa giấu giếm nhất." Hứa Quế Chi áy náy , "Vì con là cả, nên tự đè nặng trách nhiệm lên vai, chuyện gì cũng thích giữ trong lòng tự giải quyết."

"Mẹ." Dương Duy Khôn gọi.

"Ở đây chúng đủ khổ ." Hứa Quế Chi với con trai, "Con gì cứ với , giúp thì cũng thể góp ý cho con."

"Con thích một cô gái." Dương Duy Khôn .

"Thật ?" Hứa Quế Chi vui mừng , "Thế thì quá."

Ba đứa con trai nhà bà, chỉ đứa thứ hai yêu sớm, tiếc là đó bà thích lắm.

Còn đứa lớn và đứa út thì như , khiến bà lo đến mất ngủ mỗi khi nghĩ đến.

Nào ngờ đứa lớn "khai quật" .

"Cô gái nhà nào ?" Hứa Quế Chi , "Con chín chắn hơn thằng hai, ánh mắt cũng , con thích chắc chắn là một cô gái ."

" con liên lụy đến cô ." Dương Duy Khôn .

Với cảnh nhà hiện tại, ai chịu gả con gái cho ?

Hứa Quế Chi: "..."

Vừa chỉ vui mừng, quên mất chuyện .

Không trách nãy giờ mặt Dương Duy Khôn khó coi như , Hứa Quế Chi buồn bã : "Hay là, thử dò ý cô gái đó xem?"

Nhỡ ...?

"Nhà bây giờ vẫn định tính, ..." Hứa Quế Chi hết câu, thấy con trai lắc đầu.

"Cứ để ." Dương Duy Khôn , "Con chỉ với thôi, cũng định gì."

"Mẹ đừng buồn." Dương Duy Khôn tiếp tục, "Chúng con còn trẻ, con tin một ngày nào đó thế sự sẽ đổi."

ngày đó bao giờ mới đến?

Đến lúc đó, cô gái lấy chồng .

"Nếu lúc đó cô kết hôn, hoặc sống hạnh phúc, con sẽ giành cô về." Dương Duy Khôn .

Hứa Quế Chi: "..."

Càng càng thấy xót xa.

Dương Duy Khôn như , chắc chắn là thích cô gái đó, nếu câu "nếu hạnh phúc sẽ giành về".

"Mẹ." Dương Duy Khôn tiếp, "Tối nay bánh rau tề ?"

Anh tiếp tục chủ đề nữa, "Con lợn rừng là con bắt , chắc lát nữa cũng phần của trong nồi thịt."

"Ừ, bánh rau tề." Hứa Quế Chi với con trai, "Hôm nay cho thêm chút bột bánh."

Rồi hỏi, "Con thương chứ? Vào phòng nghỉ , cơm chín gọi."

Con lợn rừng nào dễ bắt thế?

"Vâng." Dương Duy Khôn gật đầu.

Nào ngờ giấc ngủ khiến hình bóng Triệu Vịnh Mai.

Mơ thấy cô kết hôn với Vương Cường, và sống hạnh phúc.

Dương Duy Khôn tỉnh dậy: "..."

Cái gì mà " hạnh phúc sẽ giành về"!

Anh !

Không thể nào lấy khác!

Trừ khi chết!

Loading...