"Được , em nhận hết,  buông em  ." Chu Linh Vận đẩy nhẹ .
Nghiêm Mộ Hàn    câu trả lời  , lòng nhẹ nhõm hơn, thấy nàng vùng vẫy liền buông .
Anh    nàng sợ.
Ánh mắt dừng  ở chiếc điện thoại, "Em lắp điện thoại,    với ?"
Anh  để ý chuyện .
Chỉ những   quan trọng, mới     điện thoại.
"Em mới lắp  lâu,  kịp ." Chu Linh Vận cúi đầu, thực  nàng   gọi cho , chỉ là sợ dây dưa  .
"Vậy ?" Nghiêm Mộ Hàn khẽ  lạnh, "Anh  xem thông tin bảo hành,  lắp một tuần , một tuần mà em   thời gian gọi cho ?"
Dù tính cách mạnh mẽ, nhưng từ khi yêu nàng,  luôn cảm thấy bất an, dù giờ nàng đang ở  mặt,   chút  mật, nhưng  vẫn thấy  chân thực,  khao khát tìm bằng chứng nàng quan tâm .
Mộng Vân Thường
...
 ngay cả  điện thoại cũng  , khiến    mất cảm giác an .
Có lẽ hôm nay chỉ là nhất thời nàng xao động, mê  trong chốc lát.
"Em  nghĩ đến việc gọi cho , nhưng sợ   vui."
"Sau khi hủy hôn,  luôn oán giận em, em  coi  là bạn, nhưng đôi lúc  khiến em sợ hãi. Lần  gặp  xong, em  suy nghĩ  nhiều, rốt cuộc nên đối xử với  thế nào cho ."
"Em  giỏi xử lý chuyện tình cảm, với , đôi lúc như mong chờ điều gì, đôi lúc  sợ  tổn thương."
Chu Linh Vận đầu óc rối bời,     giải thích rõ  , "Tóm , em thích , nhưng cũng sợ ."
Thích nhưng sợ...
Cảm giác  thật mâu thuẫn, nhưng  chân thực.
Nghiêm Mộ Hàn mở to mắt  nàng đầy khó tin, nàng  thích ,   như    ghét , nàng  từng  , nên luôn khiến  bất an.
Lúc , đám mây đen vướng trong lòng  bỗng tan biến.
Cảm giác   ngạc nhiên  mới lạ.
 nàng   sợ , tại ?
"Tại  em sợ ?" Nghiêm Mộ Hàn  hiểu, lông mày nhíu , đầy băn khoăn.
Chu Linh Vận cắn nhẹ môi đỏ,   nên giải thích thế nào, "Sợ  sẽ giam cầm tự do của em."
Không chỉ là giam cầm  gian vật lý, mà là giam cầm tâm lý.
Nghiêm Mộ Hàn  chút hiểu,   chút khó hiểu.
Anh  từng nghĩ yêu một  sẽ mất tự do.
    chiếm hữu nàng  của riêng.
Có  sự chiếm hữu đáng sợ của  khiến nàng sợ hãi?
Hôm nay thấy  đàn ông khác tán tỉnh nàng,    chịu nổi, nếu họ ở bên ,  thậm chí  nhốt nàng trong nhà, vẻ  của nàng, tất cả của nàng chỉ thuộc về  ,  ai  phép nhòm ngó.
Đột nhiên,  nhận  suy nghĩ và cách   của  thật sự sẽ  nàng sợ.
Lòng càng thêm rối bời,  vốn là  như ,    đây?
"Dù em sợ, em vẫn  thích ." Nghiêm Mộ Hàn  cho phép nàng vì sợ hãi mà lùi bước.
Sự độc đoán và chiếm hữu mạnh mẽ   bắt đầu phát tác.
Chu Linh Vận  thấy  vui chút nào, "Chúng   hủy hôn ,   thể ép em  gì, em   đồ vật riêng của , em là con ."
Cảm giác bất lực  kiểm soát , nỗi hoảng sợ  tràn về, khiến Nghiêm Mộ Hàn càng thêm bối rối và sợ hãi.
"Anh...  chỉ quá   em."
Nghiêm Mộ Hàn  xuống cạnh nàng, nắm lấy bàn tay  lạnh của nàng.
"Bây giờ chúng  là gì?" Nghiêm Mộ Hàn hỏi đầy lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-123-su-chiem-huu-dang-so.html.]
Chu Linh Vận suy nghĩ một chút, "Là hẹn hò , còn  thể ở bên  bao lâu, tùy  biểu hiện của ."
"Biểu hiện? Nếu  , em định đoạn tuyệt với  ?"
"Chúng   như thế , em  từng nghĩ bắt  chịu trách nhiệm ?"
Nhận thức của Nghiêm Mộ Hàn rõ ràng  cùng tần  với Chu Linh Vận.
Chu Linh Vận đồng tử co ,  , như thế    chịu trách nhiệm  ?
Vậy thì nàng còn hẹn hò kiểu gì?
Quả nhiên như nàng dự đoán, nếu  nàng   kết hôn, chắc  càng khó chấp nhận hơn.
Nàng  chút  dám  .
"Hay là em chỉ coi  là trò tiêu khiển? An ủi nỗi cô đơn trong lòng em?" Nghiêm Mộ Hàn trong lòng  tức giận  bất mãn.
Đồng thời với tương lai  chắc chắn,  càng thêm sợ hãi.
Nói thẳng ,   lẽ  chịu nổi viễn cảnh  bỏ rơi.
"Sao   lo   ? Chẳng lẽ   tự tin ?" Chu Linh Vận hỏi ngược .
Anh còn  tự tin  bản , thì nàng càng   niềm tin  .
Vốn định dũng cảm bước một bước, nhưng phát hiện  hề dễ dàng.
"Anh thích em, nhưng   thể  đổi bản  ngay lập tức,  thừa nhận với em  sự chiếm hữu điên cuồng, nếu  cẩn thận,  thể  tổn thương em."
Đôi mắt đen của  chăm chú  gương mặt nhỏ nhắn của nàng, nghiêm túc  một chuyện  hệ trọng.
Anh  thể chịu  việc   mất nàng, để nàng  trong vòng tay  khác,  thậm chí từng nghĩ sẽ cướp nàng về.
Nếu hẹn hò thì nhất định  ở bên  mãi mãi.
Dĩ nhiên   dám  ,    lẽ sẽ  nàng sợ, nàng  thể sẽ lùi bước.
Không  hôn ước ràng buộc, sự bất an và nỗi sợ trong lòng  càng thêm mãnh liệt.
Anh luôn  kết hôn, chính là  ràng buộc con  nàng.
Sao   yêu một  như thế ?
"Anh   hẹn hò với em ?" Chu Linh Vận  chút  hiểu , đưa tay vuốt ve vầng trán nhăn nhó của .
Người  thế nào ?
Bây giờ còn  yêu cầu gì, rốt cuộc đang băn khoăn chuyện gì.
"Muốn, nhưng    nên  thế nào." Trái tim mơ hồ bấp bênh khiến  khao khát ôm chặt lấy nàng.
"Để  ôm một chút."
Giọng  gần như cầu xin, Chu Linh Vận  từ chối, để  ôm.
Để tiện ôm nàng, Nghiêm Mộ Hàn bế nàng  lên đùi .
Dù tương lai  chắc chắn, nhưng ngửi mùi hương của nàng, tận hưởng  ấm nàng mang , sự ngoan ngoãn của nàng, trái tim  lúc  cũng đỡ khổ sở hơn.
"Chỉ cần  liên quan đến vấn đề nguyên tắc,  sẵn sàng thử hẹn hò."
Vậy là họ  thỏa thuận xong giai đoạn ?
Chu Linh Vận trong lòng vẫn  chút mừng thầm, ít nhất    mới quen  ép kết hôn, nàng sẽ  do dự chấm dứt đoạn tình cảm .
Nàng chỉ tập trung  nửa  câu  của , mà  hiểu ý nghĩa thực sự của nửa đầu.
"Ừ, trong thời gian hẹn hò,     xem mắt với  khác, cũng   quá quan tâm Bạch Vũ Phi! Em  thích..."
"Em ghen?" Nghiêm Mộ Hàn như phát hiện châu báu, ánh mắt lấp lánh, "Thì  trong lòng em, cũng  sự chiếm hữu cực mạnh với ,  ?"
"Như ,  em  cho phép   chứ?"
Tim đập thình thịch, Chu Linh Vận đột nhiên nghẹn lời, "Đừng  nữa!"
Chu Linh Vận dùng môi  bịt kín đôi môi mỏng của đàn ông.