Vừa bước xuống xe, Chu Linh Vận  thấy Nghiêm Mộ Hàn  đằng xa  , đôi mắt đen kịt đầy bất mãn.
Cô  để ý, chỉ vẫy tay chào tạm biệt Giang Thiếu Kiệt.
Nghiêm Mộ Hàn  thích cô  thiết với đàn ông khác, kìm nén cơn giận bước về phía cô.
"Em   ?"
Chu Linh Vận liếc  , giọng lạnh nhạt: "Em đến tòa soạn ký hợp đồng."
"Vậy   cùng   về?" Giọng Nghiêm Mộ Hàn đầy chất vấn.
Mộng Vân Thường
Tối qua còn  mật,  hôm nay đột nhiên lạnh nhạt thế?
Anh  hiểu nổi.
"Chúng em  chơi chút. Anh quản  quá ? Chúng   cưới mà   tra khảo em thế ,  hợp lý ? Dù  cưới,  cũng  thể can thiệp  tự do của em."
...
Chu Linh Vận trút  những bực dọc chất chứa bấy lâu.
Cô ghét cảm giác  kiểm soát, cô   gì sai,   chịu sự chất vấn ?
Nghiêm Mộ Hàn thấy ánh mắt bất mãn của cô, dịu giọng: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ? Ai khiến em giận?"
"Còn nhờ  từng hứa với em điều gì ?"
Chu Linh Vận nhớ rõ, nếu tức giận thì   , nhưng điều đó dựa  nền tảng tin tưởng. Giờ cô   Nghiêm Mộ Hàn còn đáng tin .
Cô  tin , nên   cũng vô ích.
"Em còn việc,   gặp tiểu thư Bạch của  ."
"Tiểu thư Bạch của "...
Câu  như vạch rõ ranh giới giữa hai .
Sao  thể như ?
Rõ ràng cô cũng  chút tình cảm với ,  chỉ một đêm  vội vàng chia cắt?
Nghiêm Mộ Hàn nén giận: "Em    nữa xem? Em quên lựa chọn của  tối qua  ?"
Nhắc đến tối qua, Chu Linh Vận cảm thấy  thật ngốc: "Chuyện đó là do  ép buộc. Nếu  dám  , em cũng sẽ kéo  xuống nước."
"Chúng  nên tĩnh tâm một thời gian. Em  việc,   đây."
Cơn giận bùng lên, Nghiêm Mộ Hàn suýt nữa  bóp cổ cô gái đáng ghét  mặt. Bàn tay siết chặt   buông lỏng.
Nhìn cô bước qua.
Anh  hiểu tại   thành  thế .
Có lẽ nên tìm Giang Thiếu Kiệt...
Vào khách sạn, Chu Linh Vận đến dự tiệc tất niên của tòa soạn.
Trong tiệc  nhiều tác giả, nhưng tâm trạng   nên cô chẳng buồn  chuyện.
Chịu đựng hai tiếng, khi tiệc kết thúc, cô mang theo một chai rượu về phòng.
Mặc dù uống rượu  , nhưng  thể tạm thời quên  những chuyện  vui.
Có lẽ do  hợp thủy thổ, uống   nửa chai, cô  nôn thốc nôn tháo.
Nôn hết thức ăn và rượu, đầu óc  tỉnh táo.
Chỉ còn một suy nghĩ: hủy hôn với Nghiêm Mộ Hàn, tìm một   hơn.
Tối qua  ngủ, tối nay  vật vã, nhưng  ngủ   lúc nào  .
Sáng hôm ,  7 giờ, tiếng gõ cửa đánh thức cô.
"Ai ?"
Giọng cô đầy buồn ngủ.
"Là ."
Hai từ ngắn ngủi khiến Chu Linh Vận tỉnh táo ngay, trong lòng dâng lên chút căng thẳng.
"Chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-89-khong-co-gi-de-noi.html.]
"Chúng  cần  chuyện."
Chu Linh Vận  trả lời, bên ngoài im lặng một lúc   vang lên giọng đàn ông: "Em nghĩ em chạy  ?"
Không chạy , nhưng cô thực sự   đối mặt.
"Anh  kiên nhẫn . Nếu em  mở cửa,  sẽ đạp cửa!"
Anh  là .
Chu Linh Vận nhíu mày, cô ghét sự áp đặt của đàn ông.
"Đợi chút, em mặc quần áo ."
Khoác áo ngoài, chải  mái tóc rối bù, cô mới mở cửa.
Vừa mở cửa  thấy Nghiêm Mộ Hàn khuôn mặt mệt mỏi. Anh   ?
"Cuối cùng cũng chịu mở cửa  ?"
Giọng điệu chất vấn khó chịu khiến Chu Linh Vận bực bội.
"Có chuyện gì  ở đây ."
Cô sợ  sẽ  gì đó, quá khứ của  và Bạch Vũ Phi khiến cô ám ảnh.
"Không , ở đây  tiện,   phòng ." Đôi mắt  đầy thiếu kiên nhẫn.
"Em      bí mật của em chứ?" Ánh mắt đen   còn chút ấm áp, chỉ còn lời đe dọa lạnh lùng.
Cân nhắc một lúc, Chu Linh Vận đành nhượng bộ, để   phòng.
"Anh chỉ  đe dọa em thôi ?" Cô tức giận .
Đe dọa? Anh chỉ đang cho cô lựa chọn thôi.
Anh ghét sự xa cách của cô,  nhớ cô gái dịu dàng ngày nào.
Sự  đổi đột ngột khiến  vô cùng bất mãn.
"Chúng  vốn là vợ chồng sắp cưới,  gì là đe dọa? Kết hôn chỉ là sớm muộn,  chỉ đang đẩy nhanh tiến độ thôi."
Đôi mắt đen ẩn chứa sự ám ảnh mà Chu Linh Vận  hiểu nổi.
Cô ghét sự áp đặt của : "Ai  em nhất định sẽ lấy ?"
Nghiêm Mộ Hàn nheo mắt, ánh mắt băng giá: "Vậy em  lấy ai? Giang Thiếu Kiệt ?"
Chu Linh Vận sửng sốt: "Ai  thế, em  lấy ai hết!"
Nghiêm Mộ Hàn quan sát cô, cảm giác cô lạnh lùng thế  chắc chắn  nguyên nhân, nhưng   .
Nghĩ  nghĩ , chỉ  một lý do.
"Nếu là vì Bạch Vũ Phi,  xin ,    sẽ hạn chế tiếp xúc với cô ."
Giọng   còn lạnh lùng như nãy, hạ thấp bản , mang chút ý giảng hòa.
Chu Linh Vận ngẩng đầu   đàn ông  mặt - đó   Nghiêm Mộ Hàn cao ngạo mà cô từng ngưỡng mộ ?
Sao xa lạ thế?
"Anh thực sự  thể ít gặp cô  ? Giữa  và cô ..." Cô   hết câu.
Bạch Vũ Phi từng mang thai ,  đều  thể từ bỏ,  với cô,  cũng sẽ dễ dàng buông tay chứ?
"Giữa  và cô  thế nào? Nói hết ." Nghiêm Mộ Hàn ghét sự giấu diếm.
"Không  gì, chỉ là em    khi kết hôn, chúng  sẽ duy trì cuộc sống bằng gì. Em sợ."
Sự bất an trong tình yêu và hôn nhân khiến Chu Linh Vận từ bỏ nhiều .
Đó cũng là lý do kiếp  cô 30 tuổi vẫn độc .
Nghiêm Mộ Hàn  ôm cô, nhưng cô né tránh: "Anh căn bản  hiểu em."
"Chỉ cần em cho  cơ hội,  sẽ cố gắng hiểu em. Chỉ cần chúng  cùng nỗ lực, hôn nhân sẽ bền vững."
"Đây là  đầu tiên   ở bên một  đến già."
"Đủ , em cần suy nghĩ thêm." Chu Linh Vận    cho rối trí, cô sợ  sẽ sa  sự dịu dàng giả tạo đó.
"Dù   nữa,  sẽ  từ bỏ em."