Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 115: Bà đã thiên vị đấy, thì sao nào!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 18:40:05
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y lấy một xấp tiền từ chỗ tiền đó, ước chừng cũng mấy trăm đồng.
“Mẹ, tiền giữ tiền tiêu vặt.”
Mẹ Tần vội vàng : “Con đừng đưa tiền cho nữa, con mới cho năm trăm đồng!”
“Năm trăm đồng cũng nhiều, cứ nhận lấy, mua gì thì mua nấy ạ.” Thẩm Y Y đưa cho bà.
Mẹ Tần kiên quyết nhận, “Mẹ thật sự mà, trong sổ tiết kiệm của còn nhiều tiền lắm, con cầm về cất , đợi lúc nào rảnh thì gửi tiết kiệm thêm!”
Thẩm Y Y thấy chồng thật sự , lúc mới cất , “Vậy nếu thiếu tiền thì cứ với con một tiếng nhé.”
“Mẹ thiếu tiền.” Mẹ Tần trách yêu.
Con dâu cưng chiều như , sức nhét tiền cho tiêu, hỏi xem bà chồng nào mà vui ?
Và đây chính là lý do bà yêu thương cô con dâu , đối với bà và lão gia, cô thật sự chê , cái gì cũng dám hiếu kính cho họ.
Người đều đối xử với bằng tình cảm, con dâu hiếu kính họ, họ thương yêu cô một chút chẳng là chuyện bình thường ?
Đâu như nhà thằng cả, mấy năm mới về nhà một , về đến nơi lựa rau thôi mà ánh mắt cũng lườm lên trời , đoán chừng trong lòng còn đang oán trách bà hàng năm đòi hai trăm đồng tiền dưỡng lão của con trai!
thì chứ, bà vẫn lấy tiền dưỡng lão , đây là tiền con trai nên cho!
Dù con dâu vui đến mấy cũng tự nén bụng!
Hơn nữa, bà chính là thiên vị nhà thằng ba đấy, thì nào!
Không lâu , hai em Tần Liệt và Tần Hồng trở về, họ cũng về chiếc tivi mà Đỗ Giang mua.
Chiếc tivi đen trắng nhãn hiệu 'Tây Hồ', mười bốn inch, nhưng để mua chiếc tivi tốn ít tiền.
Riêng chiếc tivi bốn trăm đồng .
mua tivi chỉ cần tiền là , còn Phiếu Công Nghiệp, thứ còn gọi là Phiếu Công Nghiệp, mua đồ điện lớn thể thiếu nó.
Phiếu Công Nghiệp chỉ phát cho công nhân viên chức các đơn vị quốc doanh, tư nhân như Đỗ Giang lấy phiếu?
Phải bỏ tiền tìm mối quan hệ để mua từ tay khác.
Đỗ Giang lên kế hoạch mua tivi từ sớm, nhưng hàng quá khan hiếm, mãi đến bây giờ mới phiếu, mới kịp mua một cái về.
Người vây quanh ba lớp trong ba lớp ngoài, đúng là quý hiếm thể tả.
Mẹ Tần liền : “Đỗ Giang cũng phát tài , khu nhà đây thật sự mấy thành đạt.”
Đỗ Giang là một , chỉ mua một chiếc tivi, mà còn ngoài tự mở cửa hàng bán buôn.
Rồi còn Trần lão nhị nhà họ Trần, cái sân rách nát sáu trăm đồng ở phố đó, Mẹ Tần còn thấy đắt, nhưng chớp mắt cái nào liền mua xuống.
Hơn nữa còn bỏ ít tiền để cải tạo , bây giờ gần như mới toanh, cả nhà đều chuyển qua đó ở.
Giàu lắm.
Nhà họ Mã cũng thế, Mã Ái Quốc lên Chủ nhiệm thì khỏi là thể diện bao, em trai cũng tư nhân, đó qua xem máy giặt ở nhà, thấy , đầu cũng tự mua một cái về.
Cho nên Thẩm Y Y bán trứng ở khu , thật sự hề chói mắt, xung quanh nhiều trẻ tuổi giàu .
Tuy nhiên Mẹ Tần , những cộng cũng kiếm nhiều bằng con dâu bà.
chuyện tự vui vẻ trong lòng là , đối ngoại thì thống nhất một tháng kiếm bảy tám chục đến trăm đồng là nhiều lắm .
Buổi chiều tối, Cha Tần trở về, ông vẫn nghỉ lễ, đợi đến tận đêm giao thừa mới .
Vốn dĩ thể ăn bữa tối , nhưng vì Tần Phong cùng vợ con vẫn về, nên cả nhà đợi một chút, cả buổi chiều cũng nên về .
cũng cần đợi lâu, đầy nửa tiếng họ trở về.
Chỉ là họ ăn uống ở bên ngoài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-115-ba-da-thien-vi-day-thi-sao-nao.html.]
Sắc mặt Mẹ Tần lập tức tối sầm, bà trực tiếp sang mắng thẳng con trai cả: “Các con ngoài ăn thì một tiếng ! Cả nhà chúng cứ thế mà chờ vô ích ba nhà các con, cái giá các con lớn thật!”
Tần Phong ngượng ngùng : “Mẹ, tại con, con .”
“Mẹ đừng trách Tần Phong, là con ăn ở bên ngoài.” Khương Tương Nghi liền .
là cô , Tần Phong đưa hai con về nhà ăn cùng, nhưng cô nuốt trôi cơm nhà.
“Các con ăn ở cũng , quản, nhưng thì sẽ mặc định là về ăn cơm, để phần cho các con thì đừng về mà mẩy!”
Khương Tương Nghi mất mặt, trở về phòng.
Tần Phong theo về dỗ dành cô .
Mẹ Tần còn gì đó, Tần Hồng vội vàng : “Mẹ, chúng mau ăn cơm , con đói lắm .”
“ đó , chúng ăn cơm thôi ạ.” Thẩm Y Y cũng .
Mẹ Tần lúc mới nén cơn giận xuống, dẫn cả nhà cùng dùng bữa.
Thấy Thẩm Y Y gặm sườn sốt trông ngon miệng, sắc mặt Mẹ Tần mới khá hơn ít: “Món hầm tệ đúng ?”
“Ngon lắm ạ!” Thẩm Y Y gật đầu "ừm ừm".
“Con nhớ là nấu nhiều món thế ạ.” Tần Hồng .
“Là con dâu ba con dạy đấy.” Mẹ Tần : “Lúc nó ở nhà, nó đồ ăn ngon cho và cha con, ăn thấy ngon thì hỏi nó thế nào, thế là nó dạy .”
“Mẹ cũng giỏi nữa, con chỉ sơ qua thôi mà , hương vị còn ngon hơn cả con một chút.” Thẩm Y Y .
Mẹ Tần trách yêu con dâu một cái, “Con chỉ giỏi vui thôi.” Nói sang Tần Liệt, liền thấy Tần Liệt đang bóc tôm cho vợ ăn.
Thẩm Y Y thấy miếng tôm đặt trong chén, trách yêu Tần Liệt một cái, Tần Liệt : “Vợ , em ăn nhiều một chút.”
Vợ chồng trẻ tình cảm , điều tâm trạng Mẹ Tần hơn ít, : “Tôm tuy là tôm đông lạnh gửi đến, nhưng đều tươi, các con ăn nhiều .”
Cha Tần hỏi Ninh Ninh đang cầm đồ ăn vặt: “Ninh Ninh, ăn tôm ?”
“Không ạ, con ăn no .” Tần Ninh Ninh lắc đầu.
Mẹ Tần: “Qua đây ăn tôm , mấy thứ đồ vặt đừng ăn nhiều quá!”
“Không ăn ạ.” Tần Ninh Ninh từ chối.
Mẹ Tần liền mặc kệ cháu gái, bà hấp nhiều, phần của nhà thằng cả, nhưng phúc ăn thì thôi, thì họ tự ăn!
Ai thèm để ý đến hai vợ chồng họ!
Trong phòng, Khương Tương Nghi đang nổi cáu với Tần Phong, cô bảo là về mà, cô với bà chồng "cực phẩm" đúng là trời sinh hợp, thế mà cứ nhất quyết bắt cô về!
Nhìn xem, mới chỉ là bắt đầu thôi mà cô cảm thấy chịu nổi, sắp sụp đổ !
Tần Phong dỗ dành hồi lâu mà cô càng tới, sắc mặt cũng trầm xuống, hạ giọng : “Chỉ cần em hiểu chuyện một chút, thì đến mức cãi với như thế !”
“Em? Là em kiếm chuyện vô cớ ? Rốt cuộc là ai kiếm chuyện vô cớ!” Khương Tương Nghi tức giận .
Bà chồng cái gì cũng thể bắt bẻ, cái gì cũng thể kiếm chuyện với cô , thấy cô thoa son thì vẽ cái thứ đó gì, thấy cô mặc đồ thời trang thì mặc như giữa trời lạnh sợ cảm, còn cô giày cao gót, tiếng gõ "cộc cộc" xuống sàn đầu bà đau nhức, bắt cô ở nhà đổi sang giày bệt!
Bản cô đến cả tự do một đôi giày cũng nữa!
Cuối cùng cô đúc kết, bà chồng cô chỗ nào cũng thuận mắt thì đúng !
Nếu thì hôm nay ba họ ngoài ăn, đáng gì , bà còn thể nổi giận với họ ?!
Nói cho cùng, chính là bà nổi giận nên tìm một cái cớ mà thôi!
-----------