Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 126: Phân biệt đối xử

Cập nhật lúc: 2025-12-04 18:40:16
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những lời Thẩm Y Y với Tô Lê Hoa, Chung Binh và Triệu Tứ Hỷ đều là mời họ trong phòng chuyện, chứ bàn bạc ở sảnh lớn bên ngoài.

Tuy nhiên, Khương Tương Nghi vẫn thể cảm nhận bản lĩnh của em dâu .

Nhiều như đều đến để lấy lòng, bợ đỡ cô !

So sánh , bản mang tiếng là chị dâu cả mà chẳng điểm gì nổi bật.

Điều khiến trong lòng Khương Tương Nghi cực kỳ dễ chịu!

Trước khi về đây, cô thật sự ngờ em dâu mà từng coi thường vượt mặt!

Người "kẻ sĩ ba ngày gặp khác", còn cô ngược chẳng tiến bộ gì.

Ở nhà trông con quả nhiên là một quyết định sai lầm, bản cũng tìm việc gì đó để thôi!

Khương Tương Nghi âm thầm so bì, ganh đua, nhưng Thẩm Y Y chẳng mấy hứng thú với chuyện . Một năm gặp hai , đầu óc cô cũng vấn đề mà so đo mấy cái với Khương Tương Nghi.

Tự sống cuộc đời của còn hơn bất cứ thứ gì.

Thẩm Y Y cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh, chớp mắt đến mùng 5 Tết.

Ngày mai là mùng 6, cô và Tần Liệt lên xe .

Phía cô Ba Tần thông báo, đồ đạc cũng thu dọn xong xuôi, chỉ chờ bọn họ một tiếng là xách tay nải theo chăm sóc.

Hôm nay Tần hầm nhiều món ngon, bà nỡ, thậm chí còn lén chuyện với Tần Liệt nữa.

Nếu con dâu sinh ở nhà thì thật sự là một lựa chọn , tiện để bà chăm sóc.

Tần Liệt bất lực, bày tỏ rằng cô Ba cùng , cô Ba sẽ chăm sóc cho vợ .

Dượng Ba mất từ hai năm , chỉ còn một cô Ba Tần, con cái cũng yên bề gia thất, cô thể yên tâm theo.

Thấy con trai , ý định để vợ ở , Tần tuy nỡ nhưng cũng thêm gì nữa.

Mẹ Tần nỡ xa bọn họ, Thẩm Y Y cũng nỡ xa chồng.

"Chúng con qua bên quân khu, và cha chăm sóc bản cho , cũng đừng tiếc tiền, ăn gì thì cứ mua về mà ăn, dưỡng cho thể khỏe mạnh mới ạ," Thẩm Y Y .

"Mẹ , con ở bên đó cũng tự chú ý, đến lúc chuyển thì lập tức gọi điện về đây, và cha con sẽ chạy sang đó ngay lập tức!"

"Vâng ạ."

Sáng sớm hôm , khi tiễn bọn họ bến xe, hốc mắt Tần đỏ hoe.

"Mẹ, đợi muộn một chút, với cha hãy bắt xe sang thăm, con sẽ bảo Tần Liệt đón hai ," Thẩm Y Y .

"Được. Cô Ba , Y Y chị giao cho cô đấy nhé," Mẹ Tần đồng ý, đó sang với cô Ba Tần.

Cô Ba Tần thu dọn hành lý xong xuôi để cùng, bèn bảo bà yên tâm: "Có em ở đây chị Hai cần lo, em sẽ chăm sóc Y Y chu đáo!"

"Mọi đường cẩn thận nhé."

"Vâng, về ạ," Thẩm Y Y gật đầu.

"Về ạ," Tần Liệt cũng .

Đến giờ xe chạy, Tần Liệt đưa Thẩm Y Y và cô Ba Tần lên xe, ba sự đưa tiễn của cha Tần, Tần cùng Tần Phong và Tần Hồng, khởi hành thành phố để bắt tàu hỏa.

Nhìn chiếc xe khách rời , nước mắt Tần rơi lã chã, "Thời gian trôi nhanh quá, mới về đây đó, chớp mắt một cái ."

"Mẹ đừng buồn, chị dâu ba giờ hơn sáu tháng , tầm hai ba tháng nữa là sinh thôi, đến lúc đó và cha sang thăm, chẳng cũng nhanh lắm ," Tần Hồng an ủi.

"Mẹ , chỉ là nỡ xa ba chị ba con thôi," Mẹ Tần quệt nước mắt .

Cả nhà bèn về.

Tần Phong do dự suốt cả đường , đến khi sắp về tới nhà mới : "Mẹ, ngày mai bọn con cũng ."

Mẹ Tần , xua tay : "Các con , rảnh rỗi thì gọi điện về là ."

Tần Phong đang lo thêm trận nữa: "..."

Mẹ Tần chẳng thèm quan tâm đến , bà tuy luyến tiếc con trai cả và cháu gái lớn, nhưng bà cũng mù?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-126-phan-biet-doi-xu.html.]

Vợ thằng cả thấy sắp như sống , cứ như cá mắc cạn lâu ngày thả về nước.

Dáng vẻ đó chỉ thiếu điều đốt pháo ăn mừng nữa thôi.

bà cũng chẳng thèm chấp, cái Tết khiến bà rõ bộ mặt thật của cô con dâu cả , cùng chung chí hướng với bà, thì nhanh lên, bà thật sự chẳng gì luyến tiếc.

Nếu thì cũng là với con trai và cháu gái, nhưng cũng bình thường, so với nỗi buồn ly biệt khi vợ chồng thằng ba , thì cảm xúc nhạt hơn ít.

Tần Phong: "..."

Ngày hôm , dẫn vợ và con gái rời .

Cha Tần , Tần lười chạy thêm một chuyến, chỉ tiễn đến cổng, bảo Tần Hồng cùng bến xe.

"Em út, em về cẩn thận nhé," Tần Phong .

"Vâng."

"Cô út tạm biệt, cháu sẽ nhớ cô lắm!"

"Ninh Ninh tạm biệt, cô út cũng sẽ nhớ cháu."

Cả nhà họ lên xe rời .

Khương Tương Nghi tuy vui mừng vì cuối cùng cũng thể "bye bye" với nhà chồng, nhưng đối với chuyện ngày hôm nay vẫn chút bất mãn:

"Hôm qua cha đều tiễn em trai và em dâu , hôm nay chỉ mỗi em út đến tiễn chúng !"

Tần Phong lúc một lòng đều là nỗi nhớ nhà, nhớ cha , trở là khi nào, nên cũng lười để ý đến cô .

Khương Tương Nghi thấy đáp lời thì tưởng đuối lý , càng càng hăng, hừ giọng: "Mẹ cũng quá thiên vị !"

"Cô thôi nhé!" Tần Phong bực bội .

"Chẳng lẽ sự thật? Lần về, đối xử với thế nào, đối xử với em dâu thế nào?" Khương Tương Nghi : "Ngay cả lúc chúng , cũng phân biệt đối xử!"

Tần Phong: "Cô còn cần cha tiễn ? Cha đến tiễn, trong lòng cô chẳng đang thầm ?"

Khương Tương Nghi suýt nghẹn họng!

là cô thiết tha gì bọn họ đến tiễn, nhưng dựa mà đãi ngộ của đứa em dâu mà cô ?

Nói chính là công bằng!

"Bây giờ cô đòi đãi ngộ, phân biệt đối xử với cô, nhưng lúc trong nhà cần cô thì cô ở ? Mang tiếng là con dâu cả trong nhà, cô chút dáng vẻ nào của một chị dâu ? thấy vợ thằng ba còn khí độ và tấm lòng hơn cô nhiều!" Tần Phong .

Tết nhất kẻ tấp nập, em họ hàng đến chơi, cô cứ ru rú trong phòng chịu , là vợ thằng ba tiếp đãi.

Anh cũng phòng , bảo cô ngoài phụ giúp tiếp khách một chút, kết quả cô cứng đầu nhất quyết !

Hai cô con dâu, một lễ phép chu đáo, cư xử đúng mực.

Một kiêu ngạo hống hách, coi trời bằng vung.

Mẹ sẽ thích ai hơn?

"Anh thôi , mấy đó quen, gì với họ?" Khương Tương Nghi cáu kỉnh .

Tất nhiên nguyên nhân chính vẫn là do đám đó phần lớn đều là công cho Thẩm Y Y, cô đó sẽ lộ rõ vẻ bình thường nhạt nhòa của , hơn nữa còn trông ngốc nghếch!

sở thích lá xanh nền cho khác, nên dứt khoát !

Tần Phong cũng lười tranh cãi với cô .

Lần về ăn Tết, biểu hiện của cô thực sự quá tệ.

Mấy năm mới về một mà còn như , với cô còn gì để nữa !

 

--------------------

 

 

Loading...