Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 170: Cứ phải đắc ý như thế đấy!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:57:55
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều tối, Tần phụ về.
Trước khi về nhà, ông linh cảm, ông cảm thấy hai đứa cháu trai của chắc chắn về .
Bởi vì chiều nay trong lúc việc, tâm trạng ông tự dưng lạ thường.
Vừa về đến nhà xem thử, quả nhiên là về !
Tần phụ ha hả ôm hai đứa cháu lòng, mỗi tay một đứa, Hanh Hanh và Phạn Đoàn vốn đang chơi vui, kết quả phát hiện bế lên, bèn cùng về phía ông nội.
Hai em ngơ ngác, ông lão là ai thế nhỉ?
"Ông là ông nội của các cháu đây." Tần phụ .
Hanh Hanh và Phạn Đoàn tỏ vẻ: Ông nội là cái gì, ăn ?
Thật nếu các cháu ăn thật, ông nội cũng thể cắt một miếng thịt của cho các cháu nếm thử đấy.
Đương nhiên, đây chỉ là một câu đùa.
Điều thể hiện nỗi lòng nhớ cháu của Tần phụ.
Kể từ khi hai em chào đời, hai ông bà cùng qua thăm một , từ đó đến nay vẫn gặp để ngắm các cháu cho thỏa.
Thẩm Y Y hai ông bà mong nhớ, ảnh của hai nhóc cũng gửi về ít, nhưng ảnh vẫn là ảnh, cảm giác khác xa với việc tận mắt thấy và tự tay ôm ấp cháu .
"Ông nội, ông phân biệt ai là Hanh Hanh, ai là Phạn Đoàn ạ?" Tần Ninh Ninh hỏi.
Tần phụ quả thật phân biệt , hai em giống như đúc.
"Để cháu chỉ cho ông, đây là Hanh Hanh, em thích tự chơi một , còn đây là Phạn Đoàn, em thích tìm chơi cùng." Tần Ninh Ninh giới thiệu.
Tần mẫu : "Ông nó, thả chúng nó xuống , đừng bế nữa."
Tuy bà cũng thích bế cháu, nhưng hai đứa cũng nặng ký , bế cả hai cùng lúc, lát nữa khéo sái cả lưng.
Với Hanh Hanh và Phạn Đoàn cũng xuống tự chơi, nên Tần phụ miễn cưỡng nữa.
Nghe tiếng vọng từ trong nhà, trong bếp, Thẩm Y Y, Tần Liệt và Tần Hồng cũng bất giác mỉm .
Không cần cũng ông cụ trong nhà khi thấy hai đứa cháu đích tôn mà ngày đêm mong nhớ thì sẽ vui đến mức nào.
Thẩm Y Y phụ trách nấu cơm, Tần Liệt và Tần Hồng thì phụ giúp cô.
Còn Khương Tương Nghi thì , vì Thẩm Y Y phân công với cô .
Thẩm Y Y phụ trách nấu nướng, còn cô phụ trách dọn dẹp nhà bếp và rửa bát đũa.
Khương Tương Nghi tỏ sẵn lòng.
Bởi vì cô hề thích nấu ăn, khói dầu sẽ hại da của cô .
Thẩm Y Y thì ngược , cô thích nấu ăn, nhưng hề thích dọn dẹp "bãi chiến trường" khi nấu xong.
Hai ăn ý ngay tắp lự, thế là chẳng mâu thuẫn gì.
Có Tần Hồng và Tần Liệt phụ giúp, tốc độ nhanh, chẳng mấy chốc thể ăn cơm tối.
Một đĩa gà muối chặt sẵn, bày biện mắt đem hấp, một con cá kho tàu, một đĩa tôm hấp, một đĩa thịt chiên giòn, thêm một đĩa tóp mỡ xào cải thảo, cuối cùng là một bát canh củ cải.
Tuy món gì đặc biệt, chỉ là cơm nhà bình thường, nhưng hương vị khác biệt.
Khó mà diễn tả , tóm là ngon, tay nghề còn cao hơn cả Tần mẫu.
"Tay nghề của em dâu đúng là chê ." Tần Phong cũng khen ngợi.
"Mọi ăn nhiều ạ." Thẩm Y Y .
Cả nhà quây quần bên bữa cơm tối.
Trên bàn ăn, ăn rôm rả.
Hai em Hanh Hanh và Phạn Đoàn cần Tần Liệt và Thẩm Y Y bận tâm, Tần phụ và Tần mẫu giành lấy, mỗi ôm một đứa.
Vừa ăn phần của , đút cho hai em ăn đồ ăn riêng của chúng.
Đó là cháo nấu từ rau củ và thịt băm nhuyễn, bên cạnh còn một bát trứng hấp, cứ thế đút cho chúng ăn.
Hai em nghiêm túc trong chuyện ăn uống, cứ thế ăn hết miếng đến miếng khác.
Khỏi Tần phụ và Tần mẫu thích đến nhường nào.
Tần Ninh Ninh cũng khen: "Các em ngoan quá, ăn cơm cần dỗ luôn."
"Ninh Ninh cháu cũng ăn nhiều ." Tần mẫu gắp cho cô bé một cái đùi gà, đứa cháu gái bây giờ còn sợ bà nữa, đang ngay cạnh bà đây .
Tần Ninh Ninh: "Các em ăn cái ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-170-cu-phai-dac-y-nhu-the-day.html.]
"Các em bây giờ ăn , cháu cứ ăn ."
Khương Tương Nghi những lời thì hài lòng cho lắm.
Cái gì mà bây giờ chúng còn ăn chứ? Ý là bây giờ ăn thì sẽ phần của con gái nữa, ?
Hơn nữa, món ăn của chị em dâu cũng chỉ thường thôi, Tần Phong và con gái ăn vui vẻ như là ý gì? Ngược , món cô thì hai cha con đều động đũa.
là bụt chùa nhà thiêng!
Tuy hợp khẩu vị của cô, nhưng vì dạy dỗ, cô cũng bỏ về sớm như mà sang chăm sóc con gái.
“Con xem con kìa, ăn dính đầy dầu mỡ quanh miệng.” Cô lấy khăn lau cho con gái.
Sau đó hỏi Tần phụ Tần mẫu, cần cô cho hai cháu trai ăn giúp ? Để thể hiện lòng hiếu thảo của .
Tần phụ Tần mẫu cần đến cô, bèn bảo cô cứ ăn phần là .
Khương Tương Nghi bèn hỏi Tần Hồng, sang năm em nghiệp ?
“Vâng ạ, sang năm em nghiệp .” Tần Hồng bóc tôm sông .
“Sau dự định gì ?”
Tần Hồng: “Cứ chờ trường phân công công tác là ạ.”
“Mẹ em đang kế toán cho Tam Tẩu, giờ em sắp , còn thời gian ?” Khương Tương Nghi hỏi.
Tần Hồng cũng : “Một tháng chỉ tính sổ mấy ngày thôi, nhanh lắm ạ. Chị dâu cả, chị ăn nhiều thêm một chút?”
“Chị đang ăn đây.”
Tần Hồng cũng gì nữa, bóc thêm mấy con tôm cho cháu gái ăn.
Tần Ninh Ninh: “Cháu cảm ơn cô út, cô út để cháu tự ạ, cô cần bóc cho cháu .”
Tần Hồng mỉm : “Vậy con tự ăn nhé.” Rồi cô hỏi Tam Tẩu của : “Tam Tẩu, Hanh Hanh với Phạn Đoàn ăn thịt tôm ạ?”
“Ăn .” Thẩm Y Y gật đầu.
Tần Hồng bèn bóc một ít tôm cho Hanh Hanh và Phạn Đoàn ăn, hai em thấy cô út đút đồ ăn ngon cho thì còn với cô một cái.
“Ngon nào?” Tần Hồng .
“A o.” Hanh Hanh đáp cô.
Phạn Đoàn nhanh chóng nuốt miếng tôm trong miệng xuống, há miệng với cô út tỏ ý ăn nữa.
Tần Hồng đút thêm thịt tôm cho chúng.
Hai em mỗi đứa một bên, trong lòng ông nội và bà nội ăn bữa tối ngon lành, hai chân còn thong thả đung đưa, cho thấy tâm trạng của chúng đang vô cùng .
Trông đáng yêu nhường nào?
Tần phụ và Tần mẫu chỉ cảm thấy cuộc đời viên mãn !
Khương Tương Nghi thể thấy dáng vẻ đó của hai ông bà chứ, mà thấy tức trong lòng.
Thời đại nào mà còn bày đặt cái trò trọng nam khinh nữ, cháu trai là báu vật, cháu gái là cỏ rác, đúng là đồ phong kiến cổ hủ!
Ăn cơm xong, Tần Liệt và Tần Phong cùng đến nhà tắm công cộng kỳ cọ.
Hai em cũng thể chuyện t.ử tế với một lúc.
“Anh cả, năm nay hai về thật sự ngoài dự đoán của em.” Tần Liệt thẳng chút kiêng dè.
Anh cả và cháu gái của chắc chắn là về , nhưng chị dâu cả chịu về thì đúng là bất ngờ.
Tần Phong mắng một tiếng: “Sao nào, chẳng lẽ chỉ cho phép nhà chú về, còn nhà thì về ?”
“Em ý đó.” Tần Liệt ngâm trong bể, thoải mái thở một : “Cả nhà đông đủ náo nhiệt, bao.”
Tần Phong cũng nghĩ như .
Tuy hiểu tại vợ đồng ý về ăn Tết, nhưng chịu về là .
“Năm nay hai thằng con trai, suy nghĩ gì ?” Tần Phong phỏng vấn.
Tần Liệt đắc ý : “Chẳng suy nghĩ gì, chỉ là cảm thấy áp lực lớn hơn ít.”
Tần Phong đ.ấ.m thẳng cho một cái, xem cái vẻ đắc ý của kìa!
Tần Liệt tỏ vẻ chính là đắc ý như đấy
--------------------