Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 202: Tề Thanh Ngọc đến gặp mặt
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:58:36
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tháng sáu thật sự nóng lên .
Năm ngoái lúc , Hanh Hanh và Phạn Đoàn đều nổi rôm sảy.
Tuy nhiên năm nay Thẩm Y Y kinh nghiệm, sớm mua đá tiêu chuẩn sẵn mấy chậu nước đá để quạt thổi , nhiệt độ trong phòng nhờ mà thấp hơn ít, hai em cũng thấy thoải mái, vì thế năm nay đều nổi rôm sảy.
Chỉ là vì hai em bây giờ , leo trèo, nên chậu nước đá đặt ở chỗ cao hơn, thể để chúng chạm , nếu sẽ cho miệng ngay.
Tỳ vị của trẻ nhỏ chăm sóc , mấy thứ như đồ uống lạnh, nước đá, Thẩm Y Y đều định cho chúng ăn.
Ngay cả dưa hấu, cô cũng để hai em ăn ở nhiệt độ thường.
Hôm , Ngô Vũ cho mang vải thiều tới.
Mà còn là một trong những giống vải ngon nhất, Quế Vị.
Cô và Sở Băng mỗi một thùng.
Là loại thùng đóng bằng ván gỗ, bên trong còn niêm phong và ướp đá. Lúc giao tới, mang về nhà mở , lạnh bên trong phả buốt giá, vì bảo quản bằng đá nên cành lá của vải Quế Vị vẫn còn tươi nguyên.
Tần mẫu từng cùng Thẩm Y Y dẫn Hanh Hanh và Phạn Đoàn dạo trung tâm thương mại ở huyện, cũng từng đến chỗ Ngô Vũ uống , bà nhịn : “Ông chủ Ngô khách sáo quá, vải thiều là của hiếm, mà còn tặng nhiều thế .”
Một thùng vải chắc cũng ba mươi cân .
Thẩm Y Y mỉm : “Mẹ, mang một ít qua cho Chu Tẩu T.ử và .”
Vì vải thiều là của hiếm, cũng nhiều nên chỉ cần mang mấy cân qua cho Châu Tiểu Vân và Phùng Trân Trân nếm thử cho là .
Phần còn thì nhà giữ ăn, cả nhà ai cũng thích ăn.
Hai em Hanh Hanh và Phạn Đoàn cũng đặc biệt yêu thích món vải , ăn hết quả đến quả khác.
“Ngon oá!”
Đây là lời nhận xét của chúng.
Kể từ lúc tròn một tuổi, vốn từ vựng của hai em ngừng tăng vọt, bây giờ những câu hai ba chữ để thể hiện cảm xúc của .
Ví dụ như khi đặt chậu nước đá để thổi mát, chúng sẽ ‘dễ tiu’, lộ vẻ mặt vô cùng thỏa mãn và hưởng thụ.
Phát âm chuẩn lắm, nhưng lớn vẫn thể hiểu rõ chúng đang gì.
Cuối tháng sáu, Tần Hồng và các bạn nghiệp, cô gọi điện tới, cùng cô bạn Tề Thanh Ngọc tàu hỏa đến đây du lịch.
Thẩm Y Y bảo các cô cứ đến, cô sẽ đón.
Hôm hai họ lên tàu, đến ngày thứ ba, Thẩm Y Y canh đúng giờ đến ga tàu hỏa đón hai .
“Chị dâu, mấy ngày tới phiền chị .” Tề Thanh Ngọc .
“Làm phiền gì chứ, em đừng khách sáo.” Thẩm Y Y mỉm , dẫn hai xe.
Lên xe , Thẩm Y Y mới : “Chị còn tưởng mấy hôm nữa các em mới tới, ngờ đến nhanh như .”
“Tụi em nhiều ngày nghỉ, chẳng bao lâu nữa là chính thức .” Tề Thanh Ngọc mỉm .
Thẩm Y Y khởi động xe, hỏi hai : “Các em định về nhà chị ở, là đến thành phố ở? Bên thành phố chị thuê một căn nhà sân, bên trong đầy đủ tiện nghi, cũng thể ở .”
“Bọn em sẽ về cùng Tiểu Hồng thăm thím và hai cháu trai , đó chúng em sẽ thành phố ở.” Tề Thanh Ngọc và Tần Hồng bàn bạc xong xuôi.
Thẩm Y Y bèn đưa các cô về.
Tuy Thẩm Y Y dẫn đường, nhưng những gì cần kiểm tra vẫn kiểm tra đầy đủ, hơn nữa còn ký giấy cam đoan các loại, đó mới .
Hơn nữa dù cũng thể ở lâu.
Đây chính là quy củ ở nơi .
Tần mẫu ở nhà xong băng phấn, thấy các cô về, bà : “Mau tới ăn băng phấn cho mát các con.”
Vào trong nhà, liền cảm nhận nhiệt độ thấp hơn ít, thấy mấy chậu nước đá đặt ở đó, Tề Thanh Ngọc vô cùng ngạc nhiên, rằng dễ chịu.
Hai cô rửa mặt , đó mới qua ăn băng phấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-202-te-thanh-ngoc-den-gap-mat.html.]
Còn Tần Hồng thì mong nhớ hai đứa cháu trai của , hai em đang ngủ chiếc chiếu mát trong phòng, bụng đắp một chiếc khăn lông nhỏ, vì trong phòng cũng chậu nước đá nên hai em đều ngủ say.
"Nhìn gầy ." Tần Hồng .
"Bọn nó dạo đang trổ giò, trông mới gầy một chút thôi." Thẩm Y Y .
thật cũng gầy mấy, ngược hai em rắn rỏi, Ngô Vũ thấy còn khen, tay chân nhỏ bé mà khỏe khoắn thật.
Tần mẫu hỏi hai , "Hai đứa lát nữa lên thành phố ?"
"Vâng, Thanh Ngọc thể ở đây quá lâu." Tần Hồng gật đầu, cô đến với tư cách nhà đến thăm thì còn , chứ Tề Thanh Ngọc thì .
Dĩ nhiên nếu thật sự ở cũng , chỉ cần Ba của cô bảo lãnh là xong.
Chỉ là Tề Thanh Ngọc nào ở yên , chỉ hận thể bay ngay đến thành phố để gặp bạn qua thư.
Biết tâm tư của cô , Tần Hồng cũng ở lâu, chỉ nán một tiếng cũng .
Thẩm Y Y đưa hai họ đến căn nhà sân trong thành phố.
Là một căn nhà sân khác thuê, sát vách chính là cục công an, cho nên ở đây an .
Sau khi đến căn nhà và sắp xếp thỏa, Thẩm Y Y liền dẫn hai họ ngoài ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Tề Thanh Ngọc cảm thấy quán ăn tệ.
Bất kể là món ăn cách trang trí bài trí bên trong quán, đều thích hợp để gặp mặt.
Thế là nhân lúc vệ sinh, cô đến quầy lễ tân, đặt một chỗ cho ngày mai.
"Đi đấy?" Tần Hồng hỏi.
Tề Thanh Ngọc : "Đặt một chỗ."
Tần Hồng liền hiểu , bèn : "Chuyện cũng nên với Tam Tẩu của tớ một tiếng, miệng Tam Tẩu kín lắm, yên tâm."
Thẩm Y Y khó hiểu, "Chuyện gì ?"
Tề Thanh Ngọc ho khan một tiếng, "Tớ một bạn qua thư ở đây, đến cũng liên lạc , định ngoài gặp mặt một chút, tớ hẹn ở đây."
Thẩm Y Y liền : "Bạn qua thư , chứ, ngày mai bọn chị cũng đến đây, hai cứ ăn của hai , bọn chị ăn của bọn chị, cứ coi như quen là , thế nào?"
"Được ạ." Tề Thanh Ngọc gật đầu.
Ăn cơm xong mới đưa hai họ về căn nhà, vì trời cũng còn sớm nên Thẩm Y Y ở lâu.
Thẩm Y Y , Tề Thanh Ngọc liền : "Đi, gọi điện thoại với tớ!"
Tần Hồng bất đắc dĩ, "Có cần gấp như , nghỉ ngơi một đêm, mai ."
"Trước khi đến tớ gọi cho , với là đến nơi sẽ báo một tiếng, tớ thể mà giữ lời . Hơn nữa mời ăn cơm cũng hẹn một ngày mới phép chứ."
Tần Hồng đành cùng cô đến bốt điện thoại để gọi, chẳng mấy chốc đầu dây bên nhấc máy.
"A lô?" Bên truyền đến giọng của một đàn ông.
"Là em đây." Tề Thanh Ngọc mỉm , "Em đến thành phố của ."
Người đàn ông ở đầu dây bên liền : "Em chắc là gặp mặt , lỡ như 'c.h.ế.t khi sáng' thì đôi bạn qua thư coi như xong đấy."
"Gì mà c.h.ế.t khi sáng chứ, gì chuyện nghiêm trọng như , với em cũng chuẩn tâm lý , mặt xanh nanh vàng thì bạn em cũng kết chắc ."
Người đàn ông , "Vậy bây giờ em đang ở ?"
"Em đang ở nhà bạn, bên là khu Kim Bình."
"Vậy thì gần lắm."
"Anh ở đây một nhà hàng tên là Hỷ Vận Lai , lớn lắm, bọn em mới đến đó ăn cơm xong."
"Anh , bọn cũng từng đến đó ."
"Vậy trưa mai, chúng đến đó ăn một bữa, em mời, ?" Tề Thanh Ngọc ngỏ lời mời.