Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 235: Bồi bổ đến mức gào rú
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:39:23
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuộc sống trong khu tập thể gia thuộc tuy thỉnh thoảng chút náo nhiệt gà bay ch.ó sủa để hóng, nhưng phần lớn thời gian vẫn khá yên bình.
Bắt đầu từ tháng Mười một âm lịch, tiết trời thực sự trở nên âm u và lạnh lẽo.
Dạo bận rộn là thế, nhưng bây giờ việc bên ngoài đều sắp xếp thỏa, cộng thêm việc bước tháng Mười một âm lịch trời đông giá rét, Thẩm Y Y và Sở Băng cũng đều rảnh rỗi hơn.
Ví dụ như Thẩm Y Y, cô bắt đầu đồ ăn ngon cho Tần Liệt, Sở Băng cũng học theo y như .
Ngoài gà, vịt, cá, thịt, trứng , còn ít hải sản vận chuyển đến chợ đầu mối trong thành phố.
Dù cho là hàng đông lạnh trữ lạnh chở tới cũng cả.
Những loại như cá biển, tôm biển vẫn còn tươi.
Cả hai đều mua ít mang về.
Thế là bồi bổ cho đàn ông của đến mức gào rú.
Còn Châu Tiểu Vân và Phùng Trân Trân, các cô cũng thương chồng, ngày thường bản thì tiết kiệm, nhưng đối với đàn ông của thì thật sự tiếc tay.
Mùa đông thích hợp để bồi bổ, thế là cứ xương ống, sườn heo các thứ mà sắp xếp lên mâm thôi!
Khiến cho Lục Dương, Lý Viễn và những khác ai nấy cũng đều mặt mày hồng hào.
Cũng chính vì phụ nữ trong nhà chăm sóc , nên trạng thái việc của họ lúc nào cũng đặc biệt sung mãn.
Đàn ông hạnh phúc , cứ tinh thần và dáng vẻ của họ khi ngoài là thể thấy .
Ví dụ như Đặng Hữu Vi, rõ ràng là sống chút nào.
Bởi vì vợ cứ dăm ba bữa ngửi thấy mùi thịt hầm thơm nức từ nhà nhà , nhà trái nhà , khiến cô ngưỡng mộ ghen tị c.h.ế.t.
Cô ăn thì cũng thể tự mua, chứ tiền.
cô mua, cứ chờ xem nhà hầm xong, là cô liền trực tiếp cầm một cái chậu đến tận cửa, xin chút nước canh nước thịt về cho con chan cơm ăn.
Lúc đầu Đặng Hữu Vi thật sự chuyện , công việc của cũng khá bận rộn.
Là một chị dâu lén với , hỏi nhà đang gặp khó khăn gì ? Có cần vay chút tiền để xoay xở gấp ?
Lời đương nhiên là khách sáo, thực chất là về nhà quản đàn bà của .
là mặt dày vô địch, phát huy thói thích chiếm lợi vặt đến mức đỉnh cao!
Đặng Hữu Vi cũng kẻ ngốc, đàn bà của mà đến tận cửa xin nước canh, thật sự hổ chịu nổi.
Về đến nhà liền cãi một trận to.
Dương Phượng Tiên còn cảm thấy oan ức.
Chẳng cô cũng là để tiết kiệm chút tiền ? Hơn nữa cô cũng xin về cho ăn, là cho con ăn mà!
Đặng Hữu Vi hết cách, đành tự sáng sớm tinh mơ mua ít đồ dùng thực phẩm về, đồng thời tuyên bố sẽ mua hết, cần đến cô !
Thế nhưng khiến Dương Phượng Tiên đau lòng c.h.ế.t, tiêu tiền kiểu thì bao nhiêu tiền cho đủ?
Tần mẫu chuyện rõ, là do Mã tẩu t.ử ở lầu kể cho bà .
Bà về kể cho con dâu .
Thẩm Y Y thật sự chút cạn lời.
Vốn tưởng Vương Thúy Phượng thì cũng sẽ yên tĩnh hơn một chút, kết quả ngờ cũng sàn sàn như .
Thậm chí còn khó đối phó hơn Vương Thúy Phượng một chút.
Bởi vì vấn đề lớn nhất của Vương Thúy Phượng là ở sáu đứa con của cô , đứa nào đứa nấy cũng thích phá phách, đặc biệt vô văn hóa.
Cộng thêm bản cô thích lê đôi mách, nên tiếng tăm khá thối.
Dương Phượng Tiên là vấn đề của chính bản cô , ngoài việc thích hóng chuyện, thích lê đôi mách , cô còn đặc biệt thích chiếm lợi vặt, là kiểu lợi lộc gì cũng thể chiếm .
Trước đây Mã tẩu t.ử và Đỗ tẩu t.ử ở lầu cứ dăm ba bữa ở vườn rau c.h.ử.i đổng một trận!
Đặng Hữu Vi cãi với Dương Phượng Tiên , chỉ là Dương Phượng Tiên bản tính khó dời, đầu một cái là đấy.
cũng ngờ cô thể thấy nhà khác hầm thịt, liền đến tận cửa xin chút nước canh nước cốt gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-235-boi-bo-den-muc-gao-ru.html.]
Thật sự thể tưởng tượng nổi tính nết thế nào mới thể loại chuyện !
Từ trạng thái của họ là thể , lấy đúng vợ , điều đó đặc biệt quan trọng.
Hơn nữa, những gì Thẩm Y Y sắp xếp cho Tần Liệt chỉ đồ ăn, mà còn cả quần áo.
Quần áo mang về khi đông, nhỏ đến cả tất vớ, quần lót gì đó, đều mới hết một lượt.
Thật cần .
Như chính Tần Liệt, khi Thẩm Y Y đến đơn vị với , một chiếc quần lót thể mặc ba năm năm mà chẳng thèm !
Bảo các cửa hàng quần áo ít khi kinh doanh đồ nam, ví dụ như cửa hàng của họ, cũng chỉ là kiêm thêm một chút, dành một góc nhỏ để bày một ít là , chứ trông cậy việc bán quần áo cho đàn ông thì mà c.h.ế.t đói!
Lúc ở một thì thôi, nhưng khi Thẩm Y Y đến, cô liền mới hết.
Anh chỉ đành theo sắp xếp mà mặc đồ mới, vợ sắp xếp như , đừng thấy ngoài miệng gì, chứ trong lòng cũng ngọt ngào lắm.
Đàn ông mà, cũng thích mặc quần áo mới, cũng thích vợ sửa soạn cho.
Bởi vì trời quá lạnh, hơn nữa cửa hàng mới ở tỉnh lỵ cũng bắt đầu sửa sang, đó là chuyện của năm .
Thẩm Y Y thường ở nhà với các con, cô bèn hỏi Tần mẫu xem bà về ?
"Mấy hôm nữa Ngô Vũ đến tỉnh lỵ, nếu về thì thể về ạ."
Năm nay chồng đến đây lâu như , để bà về đoàn tụ với bố chồng cũng .
Tần mẫu động lòng, "Mẹ mà về thì Hanh Hanh với Phạn Đoàn các con chăm xuể ?"
"Được mà , chúng nó bây giờ lớn cả ." Thẩm Y Y .
"Vậy về nhé?"
"Vâng."
Thẩm Y Y liền gọi điện thoại cho Ngô Vũ, bảo lúc nào tàu thì báo một tiếng, để cô đưa chồng cùng.
Ngô Vũ vấn đề gì.
Ba ngày , Ngô Vũ đang nóng lòng gặp vị hôn thê của gọi điện thoại tới.
Thẩm Y Y liền lái xe đưa Tần mẫu đến biệt thự của Ngô Vũ, đó đưa họ cùng đến ga tàu hỏa.
"Mẹ, về đến nhà nhớ gọi điện cho con nhé."
"Được." Tần mẫu đáp, "Con về cẩn thận nhé."
"Con ạ."
Bà cụ gật đầu, xách theo một cái bọc vui vẻ theo Ngô Vũ ga.
Đương nhiên bà cũng nỡ xa các cháu, nhưng gần một năm gặp ông nhà, bà cũng nhớ ông .
Hơn nữa tháng con trai và con dâu sẽ đưa các cháu về quê ăn Tết, nên cũng .
Thẩm Y Y đều thấy hết phản ứng của chồng, tối đến cô liền với Tần Liệt: "Để bố cứ chia xa hai nơi thế cũng lắm, sang năm hai em nó cũng lớn hơn , là để ở nhà chăm sóc bố ?"
Năm nay chồng thể qua đây giúp trông cháu, Thẩm Y Y ơn.
Chính vì trong nhà chồng, cô mới thể tâm ý lo chuyện bên ngoài.
bố chồng cũng cuộc sống của riêng họ, bây giờ hai đứa con trai cũng lớn hơn một chút , cho nên vẫn nên để chồng ở chăm sóc bố chồng thì hơn.
"Bố với sẵn lòng đến giúp chúng một tay, em đừng gánh nặng tâm lý." Tần Liệt đắp chăn cho hai con trai, an ủi.
"Em gánh nặng tâm lý gì cả, em chỉ nghĩ để hai ông bà cứ chia xa mãi thế cũng ."
Hôm nay lúc chồng trông vui lắm, là thật sự nhớ ông nhà , em thấy trong lòng chút .
"Đợi Tết về nhà hỏi ý của bố xem ." Tần Liệt cũng , nhưng cảm thấy bố sẽ quá để tâm chuyện tạm thời chia xa mấy năm , chắc chắn sẽ đến chăm cháu hơn.
Trong mắt hai ông bà, hai đứa cháu trai còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì, là cái gốc của nhà họ Tần.
Là bảo bối đấy.
--------------------