Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 240: Ai là vợ của anh chứ, không biết xấu hổ…

Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:39:28
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Y Y trực tiếp: "..."

 

Cạn lời , thật đấy!

 

Nếu hỏi gặp nhất là ai, thì ai khác ngoài đám cực phẩm nhà Lão Thẩm Gia.

 

Kết quả ngờ giữa biển mênh m.ô.n.g , mà vẫn thể chạm mặt của Lão Thẩm Gia.

 

Thẩm Tiểu Cương và đối tượng của thấy cô, Thẩm Y Y ngoài việc thầm kêu một tiếng xui xẻo thì cũng coi như thấy.

 

Hai đang trò chuyện.

 

Thẩm Tiểu Cương đang nài nỉ cô gái cùng về quê ăn Tết.

 

đối tượng của là Lý Tiểu Ngọc đồng ý: "Lần về với em khó chịu c.h.ế.t , hai bà chị dâu của đối với em mắt mắt, mũi mũi, còn âm dương quái khí nữa, em mới đến nhà đầu mà họ đè đầu em, coi em là đứa dễ bắt nạt chắc!"

 

Thẩm Tiểu Cương : "Em đừng để ý đến họ, nhà còn đến lượt họ chủ , đối với em thế nào em mà, bà đối với còn như ."

 

Lý Tiểu Ngọc : "Mẹ thì cũng ..."

 

Thẩm Y Y thấy câu , liền thầm thắp cho cô một ngọn nến.

 

Thẩm Mẫu mà cũng ? mắt thật đấy.

 

chuyện của thì nên bớt lo, đừng gì cả, lo cho bản .

 

Rất nhanh đến giờ, xe khách khởi động.

 

Hai phía tiếp tục trò chuyện, còn đến cả chuyện khi kết hôn.

 

Lý Tiểu Ngọc : "Sau chúng kết hôn sẽ mua nhà luôn thành phố đó, nếu chuyện gì thì về quê ở huyện của nữa."

 

"Được , đều em hết."

 

"Còn nữa, lương của tuy bây giờ em đều giữ hộ, nhưng cũng đừng ý kiến, chúng mua nhà cần dùng đến tiền."

 

"Anh , mà, tiền trong nhà chẳng là nên để vợ quản lý ."

 

"Ai là vợ của chứ, hổ..."

 

"..."

 

Thẩm Y Y ép họ tán tỉnh , thật sự là buồn nôn vô cùng.

 

Còn cả kiểu quan hệ giữa Lý Tiểu Ngọc và Thẩm Tiểu Cương, khỏi khiến cô nhớ tới Lý Kiến Thiết và Cố Thiến.

 

Đừng tưởng gặp đàn ông để cho phụ nữ quát tháo, sai bảo như cháu trai là phúc khí, đây mới là điều xui xẻo nhất.

 

Bởi vì loại đàn ông , bây giờ cần sự trợ giúp của vợ, nên bưng rót nước, cháu trai, coi vợ như bà cố cũng thành vấn đề, nhưng đợi đến khi đạt tới một độ cao nhất định, đủ lông đủ cánh , thì chính là lúc thăng quan phát tài c.h.ế.t vợ.

 

Bất kể là Lý Kiến Thiết Thẩm Tiểu Cương, họ đều là cùng một loại đàn ông.

 

Gặp thì chân mau chạy !

 

Vốn tưởng rằng suốt cả chặng đường sẽ cứ như cho đến khi xuống xe.

 

Kết quả nửa đường, Thẩm Tiểu Cương lúc đầu thì phát hiện Thẩm Y Y, liền buột miệng hỏi: "Sao cô ở đây?"

 

Lý Tiểu Ngọc cũng .

 

Thẩm Y Y liếc họ một cái, thèm để ý.

 

Về phương diện , cô đặc biệt dứt khoát và gọn gàng, nhất là nước sông phạm nước giếng.

 

Thấy cô để ý đến , Thẩm Tiểu Cương lập tức thở phào nhẹ nhõm, đó cũng chẳng thèm để ý đến cô nữa!

 

Vừa nãy thấy cô, còn tưởng cô cố tình đến chặn !

 

Bởi vì năm nay , chị ba bằng cách nào mà đơn vị công tác của !

 

gì đây?

 

Nếu giống như hồi ở trường học, xách d.a.o phay đến gây sự, thì còn mặt mũi nào ở đơn vị nữa? Chắc chắn sẽ thối mũi lưng!

 

Cho nên thật sự chút sợ hãi chị ba , dặn dặn cả ngàn là đừng trêu chọc cô nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-240-ai-la-vo-cua-anh-chu-khong-biet-xau-ho.html.]

Bây giờ tiền đồ của xán lạn, chắc chắn sẽ kiếm nhiều tiền hơn, sẽ cửa , tìm mối quan hệ để tặng quà cho .

 

Anh còn để mắt mấy đồng bạc lẻ của Thẩm Y Y nữa!

 

Bảo cô mát mẻ thì !

 

Sớm muộn gì cũng sẽ khiến cô hối hận vì gây chuyện như !

 

Thẩm Y Y thể hối hận , thấy coi như quen là cô ngay, chắc chắn là do năm ngoái Thẩm Mẫu đến tìm, cô báo tên đơn vị của Thẩm Tiểu Cương.

 

Đây là sợ cô đến gây chuyện đây mà.

 

Như cũng !

 

dáng vẻ sợ hãi như chuột thấy mèo của Thẩm Tiểu Cương khi thấy Thẩm Y Y Lý Tiểu Ngọc thu hết mắt, cô đương nhiên đồng ý để yêu của dọa sợ như !

 

Thế là cô bắt đầu bóng gió: “Có đến cả nhà đẻ cũng cần, đó là nơi sinh nuôi lớn , thể cần là cần, đây là loại nhân phẩm và phẩm hạnh gì chứ?”

 

Lời thốt , những khác xe đều sang.

 

“Tiểu Ngọc, em đừng nữa!” Sắc mặt Thẩm Tiểu Cương trắng bệch.

 

Thẩm Y Y quả nhiên dễ bắt nạt, lẽ nào cô còn yên chịu trận ?

 

thẳng: “Có trông thì vàng ngọc bên ngoài, nhưng thực chất bên trong là giẻ rách! Mắt của mọc là để , còn mắt của cô chỉ mọc cho đủ , chuyên giỏi trò thắp đèn trong nhà xí, tìm cứt!”

 

Lời , một vài xe nhịn mà nín .

 

“Cô ai đấy!” Lý Tiểu Ngọc sang, giận dữ với cô.

 

chỉ mặt gọi tên cô ? Cô đừng tự chột !” Thẩm Y Y lạnh.

 

“Cô…” Lý Tiểu Ngọc tức giận.

 

“Cô cái gì mà cô, cũng mặt mũi , cửa còn bước lo chuyện bao đồng của khác , tự cho là củ hành , cũng xem ai thèm dùng cô để phi thơm nồi , đúng là vớ vẩn!” Thẩm Y Y khẩy.

 

Về khoản đấu võ mồm, cô thật sự từng sợ ai!

 

Những khác xe đều vui vẻ xem kịch .

 

Lý Tiểu Ngọc chỉ cảm thấy mất mặt, bản đấu Thẩm Y Y, liền Thẩm Tiểu Cương lên tiếng vạch trần bộ mặt thật của cô!

 

Thẩm Tiểu Cương hết cách, đành đầu định với Thẩm Y Y: Chị bớt lời .

 

chữ ‘Chị’ trong miệng mới thốt , Thẩm Y Y : “Quay cái mặt của , thấy là nôn, lát nữa mà say xe là nôn thẳng lên đấy!”

 

Thẩm Tiểu Cương: “…”

 

Cái vẻ vô dụng của Lý Tiểu Ngọc đ.ấ.m cho mấy cái.

 

vì sự cố , họ cũng gì nữa, cứ im lặng như cho đến tận khi tới thành phố tỉnh mới xuống xe.

 

Vừa xuống xe, Thẩm Y Y liền bỏ , đầu cũng ngoảnh .

 

“Bây giờ cuối cùng cũng , tại cả nhà hễ nhắc tới cô là ai nấy đều tỏ vẻ chán ghét !” Lý Tiểu Ngọc chằm chằm bóng lưng cô, nghiến răng nghiến lợi .

 

Thẩm Tiểu Cương thở dài : “Em , thấy cô thì cứ coi như quen , đừng đ.â.m đầu .”

 

Người chị Ba cứ như biến thành một khác , đây là một quả hồng mềm, bây giờ như một con nhím, đầy gai, ai chạm đó đ.â.m cho một tay.

 

“Cái gì mà đ.â.m đầu ? Chẳng là em trút giận ?” Lý Tiểu Ngọc bực bội .

 

cũng ngờ miệng lưỡi của Thẩm Y Y lanh lợi như , tính tình cũng nóng nảy đến thế, dám đối đầu trực diện với cô .

 

“Anh , mà, nhưng loại như cô đến sách còn mấy năm thì so bì với em? Chúng đừng chấp nhặt với cô , tức giận chỉ thiệt , xem quần áo !”

 

Lúc Lý Tiểu Ngọc mới : “Sau cũng tránh xa cô một chút, đừng mong chuyện gì thì đến tìm chúng giải quyết!”

 

“Đó là điều chắc chắn .” Thẩm Tiểu Cương gật đầu.

 

“Mấy họ hàng nghèo đúng là phiền c.h.ế.t , thành phố một chuyến mà cũng gặp , đúng là mất cả hứng!” Lý Tiểu Ngọc chán ghét .

 

Thẩm Tiểu Cương vội vàng dỗ dành.

 

 

--------------------

 

 

Loading...