Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 279: Không còn mặt mũi nào nhìn người

Cập nhật lúc: 2025-12-06 01:38:10
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một đêm mưa gội nhuần mặt đất.

 

Hôm Thẩm Y Y ngủ thẳng một giấc nướng.

 

Lúc tỉnh dậy là chín giờ rưỡi, cả lười biếng, từ trong ngoài, từ thể xác đến tinh thần đều thoải mái vô cùng.

 

Thẩm Y Y thản nhiên.

 

Phụ nữ cũng là , cũng cần đàn ông mà, lâu gần gũi đàn ông, thật sự cho nội tiết.

 

Không thì thôi, nhưng nhà thì tại dùng chứ.

 

Nghĩ đến chuyện tối qua gã đàn ông thô kệch nhà đưa lên mây xuống biển, Thẩm Y Y giấu vẻ đỏ mặt.

 

công nhận, trong chăn một đàn ông như , cũng thật là sung sướng.

 

Tần Liệt dậy , vẫn đang trong kỳ nghỉ phép, cần bồi bổ thêm mới khỏe hẳn , nên đưa bọn trẻ ngoài chơi.

 

Tần mẫu cũng cùng.

 

Thẩm Y Y dậy ăn sáng, vì việc gì nên bắt đầu bản kế hoạch.

 

quen với việc lên kế hoạch vận hành trung tâm thương mại, nhưng vẫn điều chỉnh và cải tiến một vài điểm dựa tình hình ở thủ đô.

 

Chỉ là bao lâu thì Tần Liệt về.

 

Anh để trông con, nghĩ giờ vợ yêu chắc cũng dậy nên đặc biệt về.

 

“Vợ ơi, gì thế.” Tần Liệt đóng cửa ôm chầm lấy cô.

 

Thẩm Y Y mặt , ghé sát hôn một cái, khiến Thẩm Y Y liếc một cái đầy hờn dỗi, “Em đang bận, tránh .”

 

Tần Liệt: “Dùng xong vứt ?”

 

Tối qua còn quý lắm cơ mà, ôm chịu buông.

 

Thẩm Y Y lườm một cái, Tần Liệt liếc những gì cô đang , cô bận thật nên phiền nữa, cầm tờ báo đặt mua bắt đầu .

 

Anh cũng thói quen báo.

 

Thẩm Y Y mới tiếp tục , với : “Mấy hôm nữa em đến thủ đô một chuyến với Băng Băng.”

 

Tần Liệt ngẩn , “Đến thủ đô gì?”

 

“Đại Ca của Băng Băng hợp tác với mở một tòa nhà bách hóa, đất đai các thứ đều đàm phán xong, sắp khởi công , em và Băng Băng định hùn một cổ phần.”

 

Tần Liệt: “...” Cho nên vợ đây là ăn lớn tới tận thủ đô luôn ?

 

“Bên em nhiều cửa hàng như .” Anh : “Nếu còn qua cả bên thủ đô nữa thì bận quá ?”

 

“Trung tâm thương mại lớn bên đó cần bọn em bận tâm nhiều, em và Băng Băng chỉ đầu tư tiền, đến lúc đó chờ chia hoa hồng nhận tiền là .”

 

Không thể bỏ hết trứng cùng một giỏ .

 

Đương nhiên quan trọng nhất là Sở Băng dẫn dắt, tại đầu tư chứ? Đây là cơ hội ngàn năm một.

 

Tần Liệt: “...”

 

Chuyện , khi Tần mẫu đưa Hanh Hanh và Phạn Đoàn về, cô cũng qua với Tần mẫu.

 

Tần mẫu sảng khoái: “Con cứ lo việc của con , ở nhà cần lo lắng!”

 

Con dâu là bản lĩnh, còn tài giỏi hơn bà nhiều, bà cho lời khuyên gì, việc duy nhất thể là chăm sóc cháu nội cho , để con bé bận tâm là .

 

“Cảm ơn .” Thẩm Y Y mỉm .

 

nhà ủng hộ, Thẩm Y Y đương nhiên tràn đầy nhiệt huyết.

 

thì chỉ góp cổ phần, mà còn cả tứ hợp viện mà cô hằng ao ước nữa!

 

Bất động sản ở những nơi khác cô thật sự ý định đầu tư nhiều, nhưng ở bốn thành phố siêu cấp thì bắt buộc tích trữ thêm một ít tài sản cố định.

 

Nhất là tứ hợp viện, cô ao ước từ lâu lắm ?

 

dù là cổ phần tứ hợp viện thì đều cần ít tiền, bảo các cô mang nhiều tiền mặt lên xe như chắc chắn , cũng cần thiết mang nhiều tiền như thế, chỉ cần đến hợp tác xã tín dụng trong thành phố để thủ tục chuyển khoản là .

 

Thẩm Y Y chuyển tiền cho Sở Băng.

 

Đến lúc sang thủ đô, Sở Băng sẽ đưa tiền mặt cho cô.

 

Sở dĩ chuyển cho Sở Băng là vì hàng năm Sở Băng đều chuyển lợi nhuận về tài khoản của ở thủ đô, đều giữ giúp cô cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-279-khong-con-mat-mui-nao-nhin-nguoi.html.]

 

Thế nên Thẩm Y Y cần chuyển cho Sở Quan phiền phức như nữa, cứ chuyển cho Sở Băng, Sở Băng nhờ rút , thế là xong còn gì.

 

Dĩ nhiên Thẩm Y Y cũng quên chuyển cả phí thủ tục qua.

 

Tình cảm là một chuyện, nhưng những thứ rạch ròi.

 

Bởi vì phí thủ tục thời thật sự đắt, một vạn tệ cần một trăm tệ phí thủ tục.

 

Chuyển năm vạn tệ thì sẽ cần năm trăm tệ phí thủ tục.

 

Năm trăm tệ, tiền đủ cho một thuộc tầng lớp công nhân viên chức ở giai đoạn hiện tại ăn uống cũng bằng cả năm lương .

 

Có thể thấy chi phí đắt đỏ đến mức nào.

 

Dĩ nhiên tiền chuyển chỉ năm vạn tệ, vì xây dựng bách hóa mua sân viện, nên chuẩn ít tiền, tất cả đều chuyển cùng một lúc, đến lúc đó tới nơi rút .

 

Nghĩ rằng sắp khởi hành , nên khi xong thủ tục chuyển tiền, Thẩm Y Y nhân lúc liền bắt đầu dành thời gian cho các con trai.

 

Cô lái xe đưa các con trai ngoài dạo, chơi, còn mua cho chúng đồ chơi mới, quần áo mới và giày mới.

 

Khiến hai em vui vẻ ôm chầm lấy cô, luôn miệng cảm ơn , ơi con yêu .

 

Không chỉ trông con, dĩ nhiên còn việc quản lý sổ sách của cửa hàng.

 

Cô gọi Cố Vân và Tần Liệt bọn họ qua.

 

Nhân viên cửa hàng lẽ vẫn đàn ông hai bà chủ của họ, nhưng những quản lý như Lý Viên Viên, Trần Bân, cùng với phó quản lý và các cửa hàng trưởng thì đều cả.

 

Bởi vì Thẩm Y Y và Sở Băng sẽ đưa họ ngoài ăn cơm nọ, cũng gọi các quản lý, cửa hàng trưởng đến tụ tập.

 

Lâu dần tự nhiên đều quen cả.

 

Thời gian trôi qua nhanh.

 

Thẩm Y Y và Sở Băng cũng chuẩn cho chuyến hành trình đến thủ đô.

 

Cố Vân thì , dù đó cũng là quê nhà, coi như là về thăm .

 

Tần Liệt thì thật sự vô cùng nỡ.

 

Anh mới về nhà mấy ngày, vợ yêu sắp xa , chuyến ít nhất cũng mấy năm.

 

Bảo mà nỡ cho ?

 

Mà cách thể hiện sự nỡ cũng đặc biệt đơn giản, nhân lúc vợ yêu , gọi là cực kỳ siêng năng.

 

Theo lời thì chính là, cho vợ yêu ăn no , mới thể để cô ngoài, đừng để cô đói.

 

Thẩm Y Y: “...”

 

thật sự là ăn no căng , no đến mức thể no hơn nữa!

 

Vừa lên tàu hỏa, cô liền trực tiếp bật chế độ ngủ bù.

 

Giống như kiểu yêu xa khó khăn lắm mới gặp một , gặp mặt là ngoài ăn với ngủ thì thời gian còn đều ở trong phòng ngoài, bận rộn đến c.h.ế.t sống !

 

Sở Băng và Cố Vân thì , đến mức khoa trương như .

 

Cho nên còn tưởng Thẩm Y Y vì vội bản kế hoạch nên mới mệt, đợi cô ngủ bù tỉnh còn : “Cần gì vội như thế, đợi chúng đến nơi với trai cũng mà.”

 

Thẩm Y Y ngại dám tên cầm thú Tần Liệt giày vò.

 

“Khụ, đều là chuyện nhỏ thôi.” Giọng cô khàn.

 

Sở Băng dù cũng là từng trải, dù cũng kinh nghiệm như , nên sững một lúc, bắt đầu quan sát cô bạn .

 

Tuy giữa hai hàng lông mày giấu vẻ mệt mỏi, nhưng sự tươi nhuận vô cùng rõ ràng, còn những dấu vết chiếc cổ thiên nga trắng ngần, tất cả đều cho thấy trận chiến cuồng dã và kịch liệt đến mức nào...

 

Thẩm Y Y đến mức sắc mặt tự nhiên, “Cứ em chằm chằm gì?”

 

“Vất vả cho em .” Sở Băng , nhỏ giọng trêu chọc.

 

Thẩm Y Y tự nhiên mặt , “Làm gì chuyện đó.”

 

Sở Băng cứ mãi.

 

Thẩm Y Y còn mặt mũi nào nữa.

 

 

--------------------

 

 

Loading...