Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 295: Cứ như bị yêu tinh hút hết tinh khí

Cập nhật lúc: 2025-12-06 01:38:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Liệt nhiệm vụ , đến tháng sáu mới trở về.

 

Tuy thương gì, nhưng mặt gầy cả một vòng, sắc mặt cũng tái nhợt hiếm thấy.

 

Trông khỏe mạnh cho lắm!

 

Không chỉ , mà cả nhóm cùng cũng .

 

“Các thế?” Thẩm Y Y vội vàng hỏi.

 

“Ngọn núi chúng khá nhiều đỉa.” Tần Liệt giải thích.

 

Trong lúc , suýt nữa thì ngất tìm nguyên nhân, kết quả phát hiện hình như thứ gì đó, đợi đến khi cởi áo xem mới thấy, trời ạ, mà nhiều đỉa đến thế!

 

Không chỉ Tần Liệt, những khác cũng ai thoát, cho dù là những quen với cảnh tượng lớn như họ, cũng một phen kinh hãi và buồn nôn!

 

Ban đầu là , tuy phòng hơn nhiều, nhưng vẫn một vài con lọt lưới.

 

Cứ thế qua , chuyến tuy thành nhiệm vụ, nhưng ai nấy đều trông như yêu tinh hút hết tinh khí.

 

Tần Liệt và Cố Vân thể chất nên còn đỡ, chứ hai đồng đội khác thẳng bệnh viện truyền nước biển .

 

Tần mẫu : “Sao núi đỉa chứ? Không nó ở nước ?”

 

Bà cụ tuy trải qua thời kỳ gian khổ, nhưng khi đến giúp trông cháu, cả đời bà chỉ sống ở một huyện thành nhỏ, từng nơi nào khác nên thật sự những chuyện .

 

Ngược , Thẩm Y Y rành: “Trong một khu rừng ẩm ướt nhiều loại , là dính , cảm giác gì, đợi đến khi nhận thì mấy con đỉa hút no căng béo tròn .”

 

một vài ghi chép tương tự, đúng là một thứ vô cùng đáng sợ.

 

Thẩm Y Y dáng vẻ của Tần Liệt, cằm cũng nhọn , khi vỗ béo cho bao, một chuyến trở về nguyên dạng.

 

Quan trọng là sắc mặt , thật sự quá tệ.

 

hề chậm trễ, lấy quần áo cho tắm, lấy một ít bong bóng cá còn hầm cho , các món cá thịt thịnh soạn khác cũng chuẩn .

 

Cố Vân, Lục Dương và Lý Viễn cũng qua tắm rửa, họ cùng nhiệm vụ.

 

Thật đúng là hoạn nạn cùng chịu.

 

Cùng kỳ cọ trong nhà tắm, xát xà phòng cho , ai nấy đều tự kỳ cọ sạch sẽ.

 

Lục Dương vẫn còn yếu, lúc dậy còn lảo đảo một cái.

 

“Lão Lục, truyền chút đường ?” Tần Liệt hỏi.

 

, đừng gắng gượng.” Lý Viễn cũng .

 

“Không cần!” Lục Dương còn mắng một tiếng, “Mẹ nó chứ, mấy con đỉa cho, ông đây cứ như là ‘ chuyện đó’ quá độ !”

 

Lời lẽ thô tục thốt , mấy đàn ông đều bật .

 

Mấy họ đều từng kinh nghiệm kiểu ăn thịt là lao tới c.h.ế.t, ngày hôm đầu óc là choáng váng cả lên .

 

Giống hệt như bộ dạng của họ bây giờ!

 

Tắm xong cũng thấy dễ chịu hơn nhiều.

 

Ai nấy đều về nhà nấy, tìm vợ của .

 

Ví dụ như lúc Tần Liệt trở về, bàn bày sẵn giò heo hầm, cá kho và tôm hấp, đương nhiên còn cả rau xanh, bánh màn thầu bột tạp, canh rong biển tôm khô.

 

Tần Liệt ngay đều là món do vợ nấu, sắc hương vị đều đủ cả.

 

Thẩm Y Y: “Anh mau xuống ăn !”

 

Phụ nữ bồi bổ thì dựa giấc ngủ, ngủ ngon còn hiệu quả hơn ăn bất cứ thứ gì.

 

đàn ông bồi bổ thì ăn, ăn đủ thì mới sức lực.

 

Tần Liệt cũng quả thật đói meo cả ruột, bèn xuống ăn cơm cùng gia đình.

 

Giò heo hầm thích, cá kho cũng mê.

 

Món tôm sông đặc biệt tươi ngon, ngoài đầu tôm và đuôi tôm , còn đều chui bụng hết.

 

“Oa.”

 

Hanh Hanh và Phạn Đoàn hai em ba ăn như , đều ngây cả .

 

Bởi vì chúng ăn đầu tôm và đuôi tôm, đương nhiên vỏ tôm chúng cũng ăn, nhưng ba thể ăn !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-295-cu-nhu-bi-yeu-tinh-hut-het-tinh-khi.html.]

Tần Liệt với hai con trai: “Mau ăn , thì ba ăn hết bây giờ.”

 

Hai em thì vô cùng hào phóng, “Ba ăn ạ.”

 

Tuy hai đứa ham ăn, nhưng cũng hiểu chuyện.

 

Bởi vì ba nhiệm vụ ở nhà, hai đứa cũng sẽ tìm ba, hỏi ba ? Bà nội sẽ ba kiếm tiền mua thịt cho các con ăn đó.

 

Thế là hai đứa hiểu .

 

Bây giờ ba ăn thì cứ để ba ăn thôi.

 

Tần mẫu : “Con ở nhà, tụi nó cứ nhắc mãi bao giờ con mới về.”

 

Lòng Tần Liệt ấm áp, bóc cho hai em mỗi đứa một con tôm bỏ bát.

 

Hai em đều mỉm với ba, “Cảm ơn ba ạ.”

 

Rất lễ phép.

 

Tần Ninh Ninh cũng cảm nhận Tiểu Thúc gầy nhiều, còn hỏi Thẩm Y Y: “Tiểu Thẩm, Tiểu Thúc thể uống a giao ạ?”

 

“Uống , nhưng hôm nay hầm bong bóng cá cho Tiểu Thúc của cháu , nấu a giao. Không vội, cứ từ từ.”

 

Bây giờ về , dĩ nhiên là cô thể bồi bổ cho , nhất định thể nuôi trắng trẻo mập mạp trở .

 

Tần Liệt ăn hỏi: “A giao gì?”

 

“Mẹ nhờ chị dâu Quế Vân mua về cho em uống bổ m.á.u đấy, hiệu quả lắm.” Thẩm Y Y : “Em uống thấy , ngày mai cũng cho một ít.”

 

“Không cần , vợ cứ giữ mà ăn.”

 

“Mẹ mua cho em nhiều lắm, với ăn hết thì thể nhờ chị dâu Quế Vân mua thêm, cần lo mà ăn .”

 

Tần Liệt gì nữa.

 

Ăn xong bữa cơm, đàn ông thật sự như sống .

 

Ở bên ngoài vắt hút bao nhiêu máu, ba bữa một ngày cũng chỉ gặm lương khô với mì ăn liền qua bữa, chẳng gì ngon cả.

 

Quả nhiên vẫn là ở nhà nhất.

 

Trước khi về , vợ chắc chắn sẽ nấu món ngon cho .

 

Xem kìa, đoán sai mà.

 

“Mau ăn , em gì.” Thẩm Y Y .

 

Tần Liệt mỉm , đương nhiên là ngắm vợ như tiên nữ .

 

Đợi ăn uống no nê, liền lên giường .

 

Hanh Hanh và Phạn Đoàn lâu chơi cùng ba, dĩ nhiên là thể theo.

 

Thẩm Y Y định bảo thôi, nhưng Tần Liệt tỏ ý , vẫn cố chơi với hai em hơn một tiếng đồng hồ, mới dỗ chúng lên giường ngủ.

 

Thẩm Y Y lấy sách truyện bắt đầu kể chuyện.

 

Hai em ngủ trưa dậy từ ba giờ, đến tận bây giờ là chín rưỡi, buổi chiều còn xuống lầu chơi hơn hai tiếng, sức lực cũng cạn kiệt .

 

Thế nên giọng kể dịu dàng của , hai em lượt nhắm mắt chìm giấc ngủ.

 

Tần Liệt liền qua quấn lấy vợ.

 

“Làm gì đấy.”

 

“Không gì cả, chỉ là nhớ em thôi.”

 

Thẩm Y Y để mặc ôm một lúc, đuổi ngoài rót bong bóng cá uống, hầm xong .

 

Tần Liệt bèn ăn hết chỗ bong bóng cá đặc biệt dính miệng , ăn xong thì súc miệng đ.á.n.h răng, đó mới với vợ.

 

Chủ yếu là vì nhớ vợ.

 

Thẩm Y Y cũng chịu thua luôn, suy yếu đến mức nào mà còn chịu ngủ cho đàng hoàng, vẫn còn tơ tưởng đến chuyện !

 

Cô dứt khoát từ chối, chút do dự, khi cơ thể dưỡng , đừng hòng chạm cô, nhanh chóng ngủ .

 

Một giọt tinh là mười giọt m.á.u đấy

 

 

--------------------

 

 

Loading...