Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 334: Từ Thanh bị vợ bỏ con bỏ
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:08:52
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y, Tần Liệt cùng Hanh Hanh, Phạn Đoàn, cả nhà bốn đang ngủ trưa trong phòng.
Tiếp đãi cả nhà Lão Trần cũng mệt mỏi, họ là cả nhà bốn liền về phòng ngủ.
Lúc tỉnh dậy thì Tần Mẫu bắt đầu nấu cơm.
Hai em Hanh Hanh và Phạn Đoàn ở yên trong nhà , khi mặc ấm và bôi kem tuyết hoa, chúng mới cho tự ngoài chơi.
Chúng chạy thẳng ngoài, đương nhiên còn chị Tần Ninh Ninh cùng.
Về quê bao nhiêu là trò để chơi.
Tần Liệt bắt đầu cá, Thẩm Y Y nhận lấy xẻng nấu ăn từ Tần Mẫu, bảo bà nghỉ một lát.
Tần Mẫu mệt, bà nhặt rau hóng chuyện với con dâu về việc Mã Ái Gia b.a.o n.u.ô.i bồ nhí.
Thẩm Y Y ngạc nhiên: “Nhanh giữ nửa mà b.a.o n.u.ô.i bồ nhí ?”
“Chứ còn gì nữa, mới kiếm mấy đồng bạc cái vẻ đây!” Tần Mẫu lúc hề che giấu sự khinh bỉ của .
Thẩm Y Y cũng cạn lời châm chọc, quả nhiên đây chính là bộ mặt của bọn nhà giàu mới nổi.
“Cũng tại bây giờ thói đời , mấy đứa con gái mới hổ như , cứ sấn sổ đến bồ nhí cho ,” Tần Mẫu .
Thẩm Y Y : “Đều chẳng thứ gì, đương nhiên sẽ thu hút lẫn . Như cũng , đỡ hại khác.”
Loại dù kết hôn cũng chẳng hạng an phận , nên ghép với cũng , đừng hại thật thà nữa.
Tần Mẫu kể sang chuyện khác, là chuyện bà Tần Phụ .
Chính là Chu Toàn, con gái của Tần Tiểu Cô cắt đứt quan hệ, lúc cô xuống nông thôn một đàn ông và một đứa con ?
Chu Toàn chính là bỏ chồng bỏ con để về thành phố, đó bồ nhí cho .
Kết quả thì ? Bây giờ chồng của cô phất lên !
“Phất lên á?” Thẩm Y Y ngạc nhiên hỏi: “Sao ba chuyện ạ?”
“Năm đó ba con áy náy về chuyện . Hồi đó Từ Thanh, chính là đàn ông mà Chu Toàn lấy khi xuống nông thôn, lúc dắt con đến tìm Chu Toàn, ba con thấy dễ dàng gì nên dúi cho ít tiền, bảo mua chút gì đó cho con ăn. Anh vẫn nhớ ơn ba con đấy, mấy hôm về quê ghé qua chơi, còn mang cho ba con một củ nhân sâm, đang để trong nhà kìa. Mẹ thấy chất lượng bộ rễ của củ sâm đó, chắc chắn ít tiền .” Tần Mẫu .
Người đó tên là Từ Thanh, lúc ở quê nơi nương tựa, nhưng thật sự chỗ dựa. Chú ruột của sớm đến Hồng Kông, gây dựng danh tiếng nhỏ, nhưng vì hại đến tổn thương gốc rễ, kết quả cả đời con nối dõi.
Thế là, lúc về già nhớ đến em ở quê nhà, bèn về xem .
Thời điểm đó đúng lúc Từ Thanh dắt con tìm Chu Toàn, về đến quê thì gặp chú của .
Biết trong nhà chỉ còn cháu trai và cháu cố , thế là ông đưa thẳng hai cha con họ đến Hồng Kông, còn giúp họ nhập hộ khẩu ở đó luôn.
Nhiều năm trôi qua, khí chất của cả con đổi nghiêng trời lệch đất.
Lần đến, Tần Phụ còn nhận , đến khi Từ Thanh chủ động nhắc thì ông mới nhớ .
Lúc đó mới thì những năm nay, Từ Thanh dắt con theo mà kỳ ngộ như , cũng phát triển ở Hồng Kông, bây giờ nhân cơ hội về nội địa đầu tư mới trở về quê hương xem thế nào.
Nên mới đặc biệt đến thăm Tần Phụ.
Tuy Chu Toàn thứ gì , nhưng năm đó Tần Phụ thật sự ý , ông với rằng đứa cháu gái ngoại đáng để mất hết tôn nghiêm đến cầu xin cô về.
Bảo hãy nỗ lực vươn lên, khiến cô hối hận vì bỏ chồng bỏ con!
Tần Phụ của khi đó cũng đặc biệt chán ghét đứa cháu gái ngoại coi ông là bàn đạp, việc nó bồ nhí cho quả thực mất hết mặt mũi của ông.
Từ Thanh là lý trí, vì chuyện của Chu Toàn mà ghét lây tất cả họ hàng bên .
Đặc biệt là với Tần Phụ, ấn tượng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-334-tu-thanh-bi-vo-bo-con-bo.html.]
Lần về, đương nhiên đến thăm, dù Tần Phụ vẫn là ông của con trai mà.
Tần Phụ nhận nhân sâm của , nhưng Từ Thanh cứ nhất quyết để , cuối cùng ông đành nhận.
“Thương gia giàu ở Cảng Thành về đầu tư , thế thì ghê gớm thật.” Thẩm Y Y xong liền .
Tần Mẫu chuyển chủ đề sang cô em chồng và cháu gái, “Đây là còn Từ Thanh phất lên đấy, nếu mà thì sẽ hối hận đến mức nào nữa!”
“Xưởng sập thì cuộc sống của cô cũng đến nỗi nào, chắc là hối hận .” Thẩm Y Y .
Cùng là phụ nữ, cô cũng coi thường kiểu vứt bỏ chồng con như .
Tần Mẫu khẩy: “Xưởng thì sập, nhưng bố chồng cô là xưởng trưởng mà tham ô thì chuyện nhỏ , cách chức điều tra !”
Thẩm Y Y kinh ngạc, “Thật ạ?”
“Bố con đấy, nhốt tù , cả nhà bọn họ loạn cả lên, chắc chắn thoát . Biển thủ công quỹ còn mua bán chức vị, ai tiền thì đề bạt đó, trong kinh doanh cũng ăn ít tiền hoa hồng, mấy cái phốt đen lão cần đào sâu, chỉ cần một xẻng xúc xuống là cả đống. Trước cậy chống lưng, bây giờ của tỉnh thành trực tiếp xuống điều tra, thoát .”
“Là Từ Thanh cho ạ?” Thẩm Y Y ngạc nhiên hỏi.
“Không rõ nữa, nhưng ngoài thì còn ai đây. Năm đó coi rẻ như , bây giờ trở về thể dễ dàng bỏ qua .”
Năm đó cô em chồng của bà sỉ nhục Từ Thanh thế nào? Cả Chu Toàn nữa, và cả gã con trai chẳng chí tiến thủ của xưởng trưởng nhận nuôi con bé, bọn họ gần như dẫm xuống vũng bùn.
Bây giờ áo gấm về làng, mối hận dù thế nào cũng trút bỏ.
Vì , Tần Mẫu hề chút đồng cảm nào với chuyện .
Đây chẳng qua chỉ là vay trả mà thôi.
Thẩm Y Y cũng thấy sôi m.á.u , màn vả mặt đúng là quá !
Lúc hai con chồng đang chuyện thì Tần Liệt cũng cá xong, hỏi: “Anh cả bao giờ qua ạ?”
“Anh cả của con chắc cũng sắp về trong một hai hôm nữa.” Tần Mẫu cũng đang chờ con trai cả về, hỏi xem cô vợ cũ của nó rốt cuộc chuyện gì.
Thẩm Y Y sang Tần Liệt, “Ngày mai chúng đến xã, nhờ lão đại phu bắt mạch cho .”
Tần Mẫu , “Hôm qua bảo nó bắt mạch , nó bảo đợi con về cùng con.”
Thẩm Y Y giận lườm Tần Liệt một cái, “Làm gì thế, bao nhiêu tuổi ? Còn tưởng là Hanh Hanh với Phạn Đoàn đấy , còn để em cùng.”
Tần Liệt nhếch môi, “Cũng vội một hai hôm nay, cùng , em cũng thể bắt mạch luôn.”
Cơm nước nấu một nửa thì Tần Phụ về, còn nhà thấy tiếng của ông, cùng với đó là tiếng gọi: “Ông nội”, “Ông nội về ạ?”.
Giọng đó y như trong phim Hồ Lô Oa gọi ông nội, vang dội êm tai.
Tần Phụ chống đỡ nổi.
Lúc còn ở trong doanh trại, mỗi tháng ông đều gọi một cuộc điện thoại về, hoặc là Tần Mẫu gọi qua, cũng sẽ để Hanh Hanh và Phạn Đoàn máy.
Đương nhiên cũng thể thiếu cô cháu gái Tần Ninh Ninh, đều sẽ chuyện vài câu.
Vì , Tần Ninh Ninh còn xa lạ với ông bà nội, nhưng kể từ lúc về ăn Tết, con bé trở nên thiết với ông bà hơn, tất cả đều nguyên do của nó.
Còn Hanh Hanh và Phạn Đoàn, tuy một năm gặp ông nội, nhưng chúng vẫn quen thuộc với ông.
Vì ảnh mà, ảnh ông nội bế hai em chúng, còn những cuộc điện thoại hàng tháng, cộng thêm tính cách hướng ngoại của hai đứa.
Vừa thấy ông về chạy tới ôm chân, khiến Tần Phụ cảm thấy cuộc đời đạt đến cảnh giới đại viên mãn
--------------------