Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 389: Món Đậu Trấp của Kinh thành xưa

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:19:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm hôm thức dậy, trạng thái tinh thần của đều phục hồi.

 

Bữa sáng là cháo do dì bảo mẫu nấu, đương nhiên còn đồ ăn kèm, thịt cũng , tất cả đều theo tiêu chuẩn định sẵn.

 

Nhóm Thẩm Y Y cũng ăn cùng với ký túc xá, tuy là cơm tập thể, nhưng thực mùi vị ngon, còn sạch sẽ vệ sinh.

 

Dì bảo mẫu đây từng ở nhà hàng, nhà hàng đóng cửa nên mới nghỉ.

 

Một cháu gái của dì đang ở chi nhánh thứ nhất, thấy bên tuyển nên giới thiệu dì qua. Bây giờ dì vẫn luôn ở đây, nấu cơm cho ký túc xá. Chuyện ăn uống đều do mấy Sở Hạo giám sát cả, những trẻ cũng từng trải qua thời kỳ gian khổ đây, nên đều về ký túc xá ăn cơm.

 

Tiết kiệm gì là họ tiết kiệm cái đó, cả năm đều , bởi vì Thẩm Y Y và Sở Băng từng chuyện với họ.

 

Đặc biệt là Thẩm Y Y, cô hỏi về định hướng phát triển của họ? Rằng họ từng nghĩ đến chuyện ở Kinh thành an cư lạc nghiệp ?

 

An cư lạc nghiệp hề dễ dàng, đầu tiên nhà, đó hộ khẩu Kinh thành, bất kể là nhà cửa hộ khẩu, tất cả đều cần đến tiền.

 

Cho nên đừng thấy họ kiếm nhiều, nhưng đều nỡ tiêu, vì nếu mua một căn nhà thì cần nhiều tiền, họ chăm chỉ dành dụm.

 

Đương nhiên, họ cũng đều gia đình, chắc chắn cũng sẽ gửi một ít tiền về nhà.

 

Mỗi mỗi tháng đều mấy ngày nghỉ, dù nghỉ gộp nghỉ riêng lẻ đều tùy họ.

 

Nghỉ gộp cũng thể về nhà thăm một chuyến, mấy Sở Hạo cũng từng về .

 

Tuy liên lạc qua điện thoại, nhưng lâu ngày gặp mặt, nhà cũng sẽ lo lắng, về thăm nhà một chuyến cũng .

 

Gia đình của mấy họ đều khá giả gì, thật sự xem là con nhà nghèo, đều thể chịu khổ.

 

chi tiêu của họ thật sự thấp, chính là vì mua nhà, mua hộ khẩu ở đây, bám rễ ở nơi .

 

đây cũng là Kinh thành mà, ai mà ao ước chứ?

 

Người khác thì , nhưng dù khi họ đến đây , thì đều bám rễ ở nơi .

 

Với điều kiện ăn ở tốn tiền, tiền của họ thật sự tiết kiệm nhanh, điều cũng khiến họ tràn đầy nhiệt huyết.

 

Bữa ăn đều ăn chung, đương nhiên cũng sẽ để dì bảo mẫu cắt xén, nhưng dì bảo mẫu tệ, mỗi ngày đều ghi sổ sách theo yêu cầu để Sở Hạo xem qua.

 

Hơn nữa lương Thẩm Y Y trả cũng cao, cho nên chuyện đều .

 

Dì lao công cũng , dọn dẹp tòa nhà ký túc xá vô cùng sạch sẽ.

 

Tạm thời đến những chuyện , ăn sáng xong, Thẩm Y Y liền lái xe đưa cả nhà ngoài chơi.

 

Nơi đầu tiên đến chính là Thiên An Môn.

 

Tần Mẫu thật sự vui mừng khôn xiết, “Mẹ thấy Thiên An Môn cả ba con!”

 

Tần Tiểu Yến cũng kích động, đây chính là Thiên An Môn ở Kinh thành trong sách đó!

 

Hanh Hanh và Phạn Đoàn còn nhỏ, cảm nhận về những điều sâu sắc lắm, nhưng hai em cũng chạy nhảy vui đùa ở đây, đều vui vẻ.

 

Thẩm Y Y mỉm lấy máy ảnh , chụp cho hai em mấy tấm, đương nhiên cũng chụp cho Tần Mẫu, bảo Tần Mẫu tạo dáng , chụp ngay bức ảnh bà cụ Thiên An Môn, còn hơn cả hoa.

 

Tần Tiểu Yến cũng chụp, khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, đương nhiên chụp ảnh kỷ niệm, một tấm ảnh cũng đáng bao nhiêu tiền, cần keo kiệt chuyện .

 

Không chỉ chụp ảnh ở đây, mà còn chụp ở những nơi khác nữa.

 

Mọi dạo khắp nơi, chỉ giới hạn ở đây.

 

Đến trưa thì tìm một tửu lầu ăn cơm, ăn xong còn tìm một khách sạn để ngủ trưa.

 

Bởi vì sáng dậy sớm, chơi cả một buổi sáng , chẳng là nên ngủ một giấc .

 

Ngủ dậy Thẩm Y Y mới tiếp tục lái xe đưa họ tham quan các danh lam thắng cảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-389-mon-dau-trap-cua-kinh-thanh-xua.html.]

 

Thẩm Y Y cũng cảm khái, bởi vì vẫn công nhận Hanh Hanh và Phạn Đoàn nhà khỏe thật, hai em nó quen chạy nhảy trong sân lớn , du lịch theo cũng thành vấn đề gì cả, cả một ngày trời cũng kêu mệt tiếng nào, chỉ kêu đói là thật thôi.

 

mang theo điểm tâm nên hai em đói.

 

Hết một ngày, mấy cuộn phim mang theo đều dùng hết, nhưng cũng chơi thỏa mãn.

 

Buổi tối vẫn ngoài ăn vịt , hết cách, Hanh Hanh và Phạn Đoàn thích món quá, nhưng chỉ gọi nửa con là đủ .

 

Thẩm Y Y ăn món quá nhiều , ăn thấy cũng chẳng khác gì vịt bình thường, nhưng vì bọn trẻ thích nên cô vẫn gọi cho chúng ăn, đương nhiên Tần Mẫu và Tần Tiểu Yến cũng ăn cùng, ngoài còn một vài món đặc sản khác.

 

Mà nhắc đến đặc sản của kinh thành xưa, thì kể đến món đậu trấp.

 

Món cũng thực đơn, Tần Mẫu còn định gọi thử, nhưng Thẩm Y Y ngăn .

 

“Món ngon , mùi vị của nó chúng chịu nổi ạ.”

 

“Mùi gì thế?” Tần Mẫu vẫn tò mò.

 

Thẩm Y Y nghĩ một lát : “Giống như mùi nách của mấy ông chú ngoài đường những ngày nóng nực nhất mùa hè đó!”

 

Chỉ một câu khiến sắc mặt Tần Mẫu đổi, “Món mà cũng dọn lên bàn ?”

 

Tần Tiểu Yến cũng kinh ngạc, “ , thế chẳng thiu ?”

 

“Mỗi vùng mỗi miền khẩu vị khác mà.” Thẩm Y Y tôn trọng văn hóa ẩm thực của , nhưng kiên quyết thử.

 

Món kiếp cô cũng từng uống, chỉ là khác thôi.

 

Trên mạng còn trêu, rằng một trăm ly đậu trấp ở kinh thành xưa, thì chín mươi tám ly là do ngoại tỉnh mua, hai ly còn là dành cho hai nữ minh tinh.

 

hễ là ngoại tỉnh từng uống món , một ai là phun .

 

Ví dụ như bàn bên cạnh mới tới, trông cũng là khách du lịch ngoại tỉnh, họ gọi món đó.

 

Kết quả thì ?

 

Chính là khi phun , họ gọi thẳng phục vụ tới, chút bực bội : “Mấy ăn kiểu gì , mang cái thứ thiu thối thế lên? Ở đây còn trẻ con, uống đau bụng thì ?”

 

Bàn họ cũng trẻ con, nên lên tiếng khiển trách nhà hàng.

 

Nhân viên phục vụ của nhà hàng lẽ quen với cảnh , vô cùng thành thạo : “Đậu trấp vốn vị , đây cũng là món đậu trấp chính tông của kinh thành xưa.”

 

Nói , còn rót một ly uống ngay mặt họ, dùng hành động thực tế để chứng minh rằng nó hề hỏng, mà vốn dĩ vị như .

 

Cả bàn đối diện đều mang vẻ mặt thể chấp nhận nổi, nhưng cũng đành chịu, bèn gọi nhân viên mang món đậu trấp .

 

Tần Mẫu là một bà lão chuyện, liền hỏi họ mùi vị thế nào? Có giống như mùi nách của mấy ông chú ngày hè oi ả ?

 

“Bác gái, bác , bác uống ạ? Cứ như nước vo gạo thiu !” Người bàn bên thấy lập tức như tìm cùng chí hướng, thật thể chịu nổi, súc miệng mà vẫn còn ghét cái mùi đó.

 

Tần Mẫu thầm kêu may quá, mặt vẫn tươi khác kể, cũng suýt chút nữa thì gọi .

 

Sau đó bà cũng còn tò mò rốt cuộc món đậu trấp vị gì nữa, cứ yên phận uống nước ngô hoặc canh mận chua thôi!

 

Màn kịch nhỏ trong bữa ăn cứ thế trôi qua, ăn cơm xong, Thẩm Y Y mỉm đưa cả nhà về.

 

Đi ngang qua một cửa hàng trông , cô còn mua thêm một ít bánh ngọt mang về chia cho trong khu ký túc xá.

 

Hôm nay chơi cả ngày , tắm rửa ngủ sớm thôi, ngày mai còn định Vạn Lý Trường Thành nữa.

 

Đây cũng là một nơi mà khi đến kinh thành xưa, bắt buộc đến chụp một tấm ảnh kỷ niệm, nếu thì coi như đến đây công cốc.

 

--------------------

 

 

Loading...