Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 393: Đàn ông như sói

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:20:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Thẩm Y Y đang quán xuyến việc khai trương chi nhánh thứ năm và thứ sáu, những tấm ảnh chụp cũng rửa hết .

 

Tần Mẫu lựa một ít, còn mua thêm vài món đặc sản Kinh Thành, lượt gửi cho Tần Phụ, Tần Hồng ở tỉnh và Tần Phong ở miền Nam.

 

Lúc Tần Phụ nhận thì nhóm của họ vẫn từ Kinh Thành trở về.

 

Tần Mẫu ước chừng thời gian gọi điện qua.

 

Tần Phụ hôm nay nhận bưu kiện.

 

Bên trong ba phần, ngoài phần của ông còn một phần của Tần Như, và dĩ nhiên là cả phần của Đường Nhị Cữu và Đường Nhị Cữu Mụ.

 

Những khác thì .

 

Nếu ai cũng thì bao nhiêu cho đủ, chỉ cần gửi về những phần quan trọng nhất là .

 

Tần Phụ đến điện thoại, : "Sao các con chạy đến Kinh Thành thế? Đi lúc nào ?"

 

"Mấy hôm Lão Tam nhiệm vụ, Y Y bèn đưa chúng đến đây du lịch. Giờ vẫn về, cửa hàng bên mới khai trương, mấy hôm nữa." Tần Mẫu ở đầu dây bên .

 

"Vậy chơi vui ?"

 

"Vui chứ, vui . Phong cảnh , Kinh Thành bên cũng phồn hoa, vịt ở đây cũng ngon lắm. Thật mong ông cũng thể qua đây nếm thử." Giọng của Tần Mẫu vui vẻ.

 

Tần Phụ : "Bà còn cố ý chọc thèm nữa."

 

Hai ông bà trò chuyện một lúc, Tần Mẫu liền gọi Hanh Hanh và Phạn Đoàn chuyện với ông nội.

 

Hai em Hanh Hanh và Phạn Đoàn nhận điện thoại, bắt đầu kể cho ông nội chuyện du lịch Kinh Thành, leo Vạn Lý Trường Thành cao, đó là do hoàng đế thời xưa xây dựng để ngăn chặn giặc ngoại xâm.

 

Hai đứa còn kể cho ông nội nhiều chuyện khác, nhưng cũng quên hỏi ông nội đặc sản ngon .

 

Tần Phụ ngon.

 

Cuối cùng khi cúp máy, đứa cháu trai lớn Hanh Hanh còn : "Đợi ông nội nghỉ hưu, đến lúc đó chúng cháu đưa ông nội đến đây!"

 

Tần Phụ đáp , đợi nghỉ hưu sẽ đến.

 

Sau khi trò chuyện một lúc lâu mới cúp điện thoại.

 

Bà chủ tiệm tạp hóa ở quê nhà hết chuyện, vội hỏi: "Chú ơi, thím với con dâu và các cháu du lịch Kinh Thành ạ?"

 

" , qua bên đó dạo xem ." Tần phụ ha ha đáp , còn lấy ảnh cho bà chủ xem.

 

Ảnh của Tần Mẫu, của các cháu, và cả ảnh chụp chung, tất cả đều chụp ở những nơi "huyền thoại".

 

Bất kể là Thiên An Môn Vạn Lý Trường Thành, đối với ở một huyện nhỏ mà , chẳng là những nơi xa xôi và huyền thoại .

 

là khiến cho bà chủ tiệm tạp hóa mở mang tầm mắt, chồng bà cũng thu hút qua xem.

 

Những tấm ảnh , Đường Nhị Cữu và Đường Nhị Cữu Mụ cũng xem qua.

 

Đường Nhị Cữu Mụ vô cùng ngưỡng mộ, Tiểu Muội đúng là sướng thật, đến cả Kinh Thành cũng , họ cơ hội đến đó du lịch nữa.

 

Tần Phụ : "Còn sợ cơ hội ? Đợi lúc , hai cứ bảo Tiểu Tuyết trông cửa hàng, cùng năm sáu ngày, cũng ảnh hưởng gì."

 

Đường Nhị Cữu tỏ ý thôi , vẫn nên trông cửa hàng cho .

 

Đường Nhị Cữu Mụ lườm cho một cái: "Muốn thì đương nhiên cùng , chứ? Có cơ hội là !"

 

Hai ông bà khoản chi tiêu gì lớn, lương con rể cho cũng thấp, hai cộng một tháng một trăm ba mươi đồng, mà chi phí sinh hoạt của hai ông bà cộng ba mươi đồng là quá đủ .

 

Đó là còn thỉnh thoảng cho các cháu trai cháu gái chút tiền tiêu vặt nữa.

 

Mỗi tháng để dành một trăm đồng tiền lương là thành vấn đề, một năm thể tiết kiệm một nghìn hai.

 

Đường Nhị Cữu Mụ còn mua ít trang sức vàng để cất giữ nữa.

 

Ngoài còn một mảnh đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-393-dan-ong-nhu-soi.html.]

Số tiền còn đều gửi tiết kiệm để lấy lãi.

 

Tiền tiết kiệm thật sự ít.

 

Đi du lịch tuy cũng tốn tiền, chắc chắn rẻ, nhưng đắt mấy cũng tốn bao nhiêu, chứ?

 

Tiền kiếm để gì, chẳng là để tiêu

 

Đường Nhị Cữu dở dở , "Bà già bây giờ càng ngày càng việc đấy."

 

Đường Nhị Cữu Mụ quyết tâm cơ hội sẽ một chuyến, tiền tiêu cho bản mới thấy thoải mái, đám cháu trai là trách nhiệm của hai ông bà.

 

Nuôi nổi thì ban đầu đẻ cái rắm!

 

Đường Nhị Cữu Mụ phát hiện , một khi con ích kỷ một cách khôn khéo thì thật sự cả đều thấy thoải mái.

 

Tần Phụ ở huyện lỵ nhận bưu kiện, bên phía tỉnh lỵ Tần Hồng đương nhiên cũng nhận một cái, bên trong cũng ba phần.

 

Một phần cho bên Tần Tam Cô, còn một phần là cho Trần Phụ và Trần Mẫu, ít nhiều cũng là chút lòng thành.

 

Sau khi gửi phần quà cho Tần Tam Cô, phần của Trần Phụ và Trần Mẫu thì do Tần Hồng và Trần Trì cùng mang đến, tiện thể ở ăn bữa tối.

 

Trần Mẫu cũng xem những tấm ảnh đó, nhịn mà khen: "Bác với bố cháu còn du lịch Kinh Thành bao giờ , vẫn luôn , nhưng mãi chẳng cơ hội."

 

cũng , đúng là chẳng mấy ngày nghỉ.

 

ngờ bà thông gia họ một bước, thật đáng ngưỡng mộ.

 

Hai vợ chồng ở một lúc về nhà, đường bốt điện thoại, Tần Hồng liền gọi cho Tam tẩu nhắn một tin, bao lâu nhận cuộc gọi tới.

 

Là Thẩm Y Y gọi tới.

 

"Tam tẩu, chị đưa du lịch Kinh Thành ?"

 

Thẩm Y Y : " , Tam ca của em nhiệm vụ, bọn chị ở nhà rảnh rỗi cũng nên đến đây dạo giải khuây."

 

cũng hỏi Tần Hồng cuộc sống hôn nhân quen ?

 

Tần Hồng liếc Trần Trì đang đợi cô ở bên cạnh, Trần Trì liền hôn gió với cô một cái.

 

Khiến Tần Hồng lườm yêu một cái.

 

Mà đối với cuộc sống hôn nhân, Tần Hồng đương nhiên là quen, chỗ duy nhất chút quen, lẽ là Trần Trì quá mức nhiệt tình với chuyện chăn gối.

 

Khụ khụ.

 

Tần Hồng là một tiểu thuyết, hiểu cái gì gọi là "kéo tơ", càng hiểu cảm giác như xe nghiền qua, là hai chân run lẩy bẩy, và cả cái mùi vị ngay cả đầu ngón tay cũng nhấc lên là như thế nào.

 

Tuy từng những đoạn miêu tả tương tự trong một vài cuốn tiểu thuyết, nhưng chỉ thể dựa tưởng tượng, điều ít nhiều vẫn thể hình dung nổi đó rốt cuộc là cảnh tượng gì.

 

Mãi cho đến bây giờ, khi bản lấy chồng, thì... thì thật sự hiểu hết .

 

Mấy vị đại thần đó thật sự , miêu tả, thật sự sát với thực tế.

 

Sau tân hôn, Tần Hồng mới chứng kiến câu "đàn ông như sói" là như thế nào, thật sự Trần Trì quấn lấy đến mức sợ, đàn ông khi phá đồng t.ử thì quả thực thể kiểm soát nổi.

 

Đêm nào cũng đòi, mà hai là ít nhất, ba cũng là nhiều, thử hỏi ai mà chịu cho nổi chứ?

 

thì khi kết hôn, Tần Hồng thật sự sợ .

 

cô cũng thừa nhận, thật cũng viên mãn, tuy khó chiều, nhưng cô cũng hưởng thụ.

 

Đương nhiên những lời cần , khi trò chuyện với Tam tẩu xong cô mới cúp máy, cùng Trần Trì tay trong tay, hai vợ chồng trẻ ngọt ngào trở về tổ ấm hạnh phúc và ấm áp của họ.

 

Trong nhà nuôi một con chó, thấy chủ nhân trở về cũng vẫy đuôi mừng.

 

Bên Kinh Thành, Thẩm Y Y gọi điện xong cũng về nhà, cũng chuyện với Tần Mẫu.

 

Có thể , Tiểu Cô khi kết hôn sống vui vẻ.

 

Tần Mẫu lo lắng về chuyện , dù thì con rể cũng là do cả nhà xem xét kỹ càng mới để con gái gả

Loading...