Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 467: Tiểu tư sản và hưởng thụ
Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:22:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùng một tháng mười nghỉ, Tần Phong đến ngày hôm , ba mươi tháng chín.
Từ ga tàu hỏa , liền gọi một chiếc taxi, thẳng về phía đại viện, lúc đó cũng đúng một giờ chiều.
Anh nghĩ giờ con gái chắc học, lát nữa thể đưa con bé đến trường.
Mà Thẩm Y Y cũng báo với lính gác, thông tin cá nhân đều đưa, vì khi Tần Phong đến, chỉ cần đưa thông tin để kiểm tra, đăng ký một chút là cho qua.
Lần Tần Phong mới đến nên đương nhiên vẫn nhớ đường.
Lúc xách vali hành lý của đến, trong nhà tỏa mùi sữa thơm nồng, khiến Tần Phong còn tưởng nhầm chỗ.
Đến khi cất tiếng gọi, Tần Tiểu Yến mở cửa, mới nhầm.
“Chú Phong, chú đến ạ!” Tần Tiểu Yến , mời nhà.
“Ừm, nhà đang gì thế? Sao thơm ?” Tần Phong hỏi.
“Cháu nướng xong một mẻ bánh mì.” Tần Tiểu Yến : “Chú Phong ăn tạm một cái bánh mì lót ạ, cháu nấu cho chú một bát sủi cảo.”
“Được.”
Tần Phong nhận lấy chiếc bánh mì gói trong giấy dầu, thấy ai trong nhà bèn hỏi: “Bà Hai với Ninh Ninh cả cháu?”
“Bà Hai sang nhà Dư Tẩu T.ử buôn chuyện ạ, Ninh Ninh và Hiểu Hi trưa nay về, ở trường báo tường Quốc Khánh. chú đừng lo, trưa cháu mang cơm cho hai em .”
Tần Phong chợt hiểu .
Vì tàu hỏa đến nên ngợm cũng mùi, ăn xong bánh mì liền tắm .
Nhà cửa dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, ngay cả nhà vệ sinh cũng một hạt bụi, đồ đạc thứ đều ngăn nắp.
Từ đây cũng thể thấy Tần Tiểu Yến siêng năng đến mức nào, về cơ bản ở nhà lúc nào ngơi tay.
Lúc Tần Phong tắm xong , Tần mẫu về .
“Mẹ.”
“Đến lúc nào thế?” Tần mẫu thấy con trai cả thì vui.
“Chú Phong cũng mới đến thôi ạ, cháu nấu sủi cảo cho chú xong cũng đang định sang gọi bà Hai về.” Tần Tiểu Yến .
“Vậy ăn sủi cảo .” Tần mẫu cẩn thận con trai cả một lượt từ xuống , lúc mới yên tâm.
Bởi vì trông Tần Phong vẫn .
Bụng Tần Phong quả thật cũng đói, tuy ăn một cái bánh mì nhưng đủ no.
Anh ăn sủi cảo : “Con còn tưởng đến sớm thì gặp lúc Ninh Ninh nghỉ trưa chứ.”
“Bọn nó thi tháng xong, hôm nay vội báo tường nên về, Tiểu Yến mang cơm trưa cho chúng nó .” Tần mẫu .
Tần Phong gật đầu, mới ăn xong bát sủi cảo thì thấy Sở Vân đến.
“Dì của Hiểu Hi, cháu đến .” Tần mẫu thấy cô thì vui, mời cô nhà .
“Thím cần khách sáo với cháu ạ, cháu đến tìm Tần.” Sở Vân .
“Lão Đại, dì của Hiểu Hi đến tìm con kìa.” Tần mẫu cũng nghĩ nhiều, gọi.
Bà lấy bánh mì nướng cho Sở Vân ăn, trong bánh mì còn nho khô và các loại hạt, ăn thơm.
“Cháu cảm ơn thím.” Sở Vân nhận lấy bánh mì, .
“Cảm ơn gì chứ, cần khách sáo với thím như .” Tần mẫu thấy con trai cả , liền bảo: “Dì của Hiểu Hi qua đây dẫn Hiểu Hi với Ninh Ninh chơi ít , con cảm ơn con bé cho đàng hoàng đấy.”
Tần Phong Sở Vân, : “Cảm ơn.”
Sở Vân: “Cảm ơn gì chứ ạ? Dẫn một đứa cũng là dẫn, dẫn hai đứa cũng , chẳng khác gì cả, hơn nữa hai đứa nó cùng còn bạn bè.”
Tần mẫu: “Cháu thương Ninh Ninh thì thím còn .”
Nói bà cũng lấy một cái bánh mì cho Tần Phong: “Lão Đại, con cũng nếm thử xem, ngon lắm đấy.”
“Con ăn một cái .” Tần Phong : “Sao nhà đột nhiên lò nướng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-467-tieu-tu-san-va-huong-thu.html.]
“Là Y Y mua về đấy, cái lò nướng tiện dụng lắm, nướng đủ thứ, như bánh mì, bánh quy, cả bánh trứng với bánh trung thu nữa, đều hết. Làm xong đợi mấy chị em nó học về là cái ăn vặt.”
Bà cũng đ.â.m thích mấy thứ bánh mì nhà nướng, ăn bánh mì nướng, uống sữa đậu phộng tự , cái vị là ngon tuyệt, đặc biệt gu và hưởng thụ.
Chao ôi, cứ theo con dâu, bà già sống một cuộc sống mà đến mơ cũng dám nghĩ tới.
Sở Vân với Tần Phong: “Cuộc sống ở đây hơn Tần Đại Ca tưởng tượng nhiều.”
Tần Phong gật đầu.
Cơm nước nhà em dâu thì giờ khỏi bàn .
ăn bánh mì xong là ngoài, hai còn cùng .
Tần mẫu khó hiểu hỏi: “Hai đứa định thế?”
Tần Phong: “Mấy hôm con nhờ vận chuyển cây đàn piano qua đây bằng đường biển, bây giờ đến nơi , tụi con qua đó chở nó về.”
“Vậy , thế hai đứa cẩn thận nhé.”
Tần Phong bèn cùng Sở Vân đến bến đò.
Trên đường , Sở Vân còn trách : “Sao đến nơi mới nhắn tin cho em, để em thẳng ga tàu đón tiện hơn ?”
“Anh phiền em nhiều .”
Sở Vân lái xe về phía , : “Có gì mà phiền.”
Tần Phong liếc cô một cái: “Lần qua đây, còn đến thăm chú Sở nữa.”
“Vậy cứ đến là , cần mua gì .”
“Thế , đến nhà tay thì thất lễ quá.”
“Cứ xách một giỏ trái cây là .”
“…”
Hai cứ thế trò chuyện suốt đường đến bến đò.
Cây đàn piano đặt ở một vị trí định, vẫn còn nguyên vẹn hề hư hại.
Sở Vân đặc biệt tìm vận chuyển đến đây, còn biếu hai cây t.h.u.ố.c lá Trung Hoa, là do Tần Phong xuống xe mua đường tới.
Xe của Sở Vân là xe con, đương nhiên thể chở thứ hàng như đàn piano, nhưng ở đây xe tải, chỉ cần trả phí để họ chở đàn về là , thành vấn đề.
“Nhà e là chỗ để cây đàn .” Sở Vân lái xe chở Tần Phong về, chiếc xe tải chạy ngay phía , cô cũng đồng thời đến chuyện .
Cô đương nhiên từng đến nhà họ Tần, trong nhà ít ở, chỗ để đặt cây đàn piano .
“Anh , qua đây, định mua một căn nhà sân ở gần đây, dùng phòng học cho Ninh Ninh và mấy đứa nhỏ.”
Tần Phong kế hoạch cả , mua thêm một căn nhà sân ở bên ngoài, khi sửa sang xong sẽ để cho con gái vẽ tranh, còn dùng để luyện đàn nữa.
Đương nhiên, cũng sửa sang các phòng khác, thể sẽ thường xuyên qua đây, cũng thể cứ ở mãi nhà Lão Tam .
Hơn nữa cha nghỉ hưu cũng sẽ qua đây, nhà của Lão Tam sẽ chật chội.
Để xem cha ngoài ở , ban ngày qua bên đưa đón, chăm sóc các cháu trai một chút.
Đây cũng là một chút tấm lòng của con trai trưởng như .
Chuyện phụng dưỡng cha , là con trưởng, thể thật sự phó mặc hết cho vợ chồng Lão Tam .
Sở Vân: “Vậy để em đưa xem thử, giá cả thị trường ở đây , đừng để c.h.é.m .”
“Lúc nào cũng phiền em.” Tần Phong .
“Có đáng gì .”
Cây đàn piano nhanh chóng chở đến nhà, khi thanh toán phí vận chuyển xong thì để họ về.
--------------------